Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 992 : Mã số 054 - Hòa thượng báo mộng (1)

Ngày đăng: 16:53 30/04/20


Mã số sự kiện: 054



Tên sự kiện: Hòa thượng báo mộng



Người uỷ thác: Đậu Phủ



Giới tính: Nam



Tuổi: 28



Nghề nghiệp: Nhân viên văn phòng



Quan hệ gia đình: Cha mẹ



Địa chỉ liên lạc: Phòng xxx, số nhà xxx, hoa viên Ái Thành, thành phố Dân Khánh



Số điện thoại liên lạc: 138xxxxxxx



Diễn biến sự kiện:



Ngày 15 tháng 3 năm 2009, người uỷ thác đến Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp. File ghi âm.



“Chào anh Đậu. Mời anh dùng trà.”



“Vâng, cám ơn.”



“Trong lúc liên lạc với chúng tôi, anh có nói rằng, gần đây anh thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng, phải không?”



“Đúng vậy, thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng, bắt đầu từ cuối năm ngoái. Lúc ban đầu, cũng chỉ là... Tôi còn tưởng đó chỉ là một cơn ác mộng thôi…”



“Anh đã nằm mơ thấy gì?”



“Tôi nằm mơ thấy một vị hoà thượng, nhưng mà... Lại không giống lắm... Ông ta trọc đầu, trên tay cầm theo một chuỗi phật châu, mặc trên người cái bộ quần áo đó, chính là cái kiểu trang phục thường hay xuất hiện trong các bộ phim cổ trang đấy, nhưng không phải là loại áo vải của hoà thượng, cũng không phải áo cà sa, có hoa văn...”



“Là loại hoa văn gì vậy?”




“Đúng vậy, trước đó chúng tôi đã gọi điện hẹn trước rồi.”



“À, ừ, đúng rồi, hai nam một nữ. Phải xưng hô như thế nào đây?”



“Tôi họ Ngô, hai người họ một người họ Diệp, một người họ Lưu.”



“À... Ba người đến đây đi du lịch sao?”



“Đúng vậy, đi du lịch tự túc.”



“Ồ... Tôi cũng đã từng nói qua rồi, tiền đặt cọc mỗi người năm trăm tệ, tiền phòng mỗi ngày một trăm tệ, trừ trực tiếp từ tiền đặt cọc, nếu vượt quá thì phải trả thêm, không bao ăn.”



“Vâng, đây, tiền đặt cọc.”



“Phiền ba người ra bên này đăng kí đã, đây là chìa khoá phòng. Tôi ở tầng một, các cô cậu ở hai căn phòng trên tầng hai. Đây là thời gian biểu các bữa ăn, các cô cậu muốn đi đâu thì đều phải thông báo cho tôi biết một tiếng. Trễ nhất là mười giờ tối, chúng tôi sẽ đóng cửa.”



“Được.”



“Tôi dẫn ba người lên phòng.”







“Ông chủ, có nhiều du khách đến tham quan nơi này không vậy?”



“Du khách thì không nhiều lắm. Gần đây sắp tới mùa thu hoạch trà, thường thì có nhiều thương gia đến đây. Nhưng mà bọn họ không có thuê phòng ở chỗ tôi đâu. Các cô cậu đến đây để mua lá trà hay là đến xem quá trình hái trà vậy?”



“Còn có hạng mục như vậy sao?”



“Đi qua bên kia thì sẽ tới đồi trà. Bên đó có bảo vệ canh cổng, trả tiền thì có thể đi vào trong xem rồi. Các cô cậu muốn tự hái trà cũng được, sẽ có người dạy cho cách hái trà. Chỉ là rất ít người chịu làm như vậy, đa phần đều là du khách bỏ tiền ra để đến chụp hình thôi. Các cô cậu đi qua đó rồi thì phải hỏi kĩ. Vả lại bây giờ giá cả cao lắm, những cây trà mà dùng để cho du khách trải nghiệm hái trà thường chỉ là những giống trà bình thường thôi. Nếu như muốn mua trà, tôi có thể giới thiệu cho.”



“Vậy ạ... Ngoại trừ trà ra thì còn gì khác không?”



“Hả? Hết rồi... Nơi này chủ yếu chỉ trồng trà, bán trà, cô nghe tên là biết rồi.”