Họa Đường Xuân

Chương 30 :

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Sát đường có một quán rượu, hai nam tử ăn mặc rõ ràng là người giang hồ ngồi sát bên cửa sổ. Hai người đều đội mũ sa màu đen, bên hông đeo hai thanh loan đao. Một vị thân hình cao lớn, một vị dáng người thấp bé không ít so với nam tử cao lớn kia, nhưng thoạt nhìn cũng rất tinh tráng. Hai người trầm mặc ăn bữa sáng, uống rượu. Một chân của nam tử thấp bé dẫm lên ghế, cử chỉ rất là giang hồ.



Quán rượu tuy nhỏ nhưng lão bản đối với những người giang hồ này đã sớm thấy nhưng không thể trách. Nơi này là chỗ nào? Đây là kinh thành. Kinh thành không thiếu nhất chính là người, người đi khắp các nẻo đường. Dù là người giang hồ thì cũng đâu có sao. Cho nên tuy rằng này hai người ăn mặc thoạt nhìn có chút thần bí, nhưng ai cũng không chú ý tới họ. So với những người giang hồ khác mặt mày dữ tợn, sẹo do đao chém trải rộng mà nói, bọn họ đâu đã là gì nha.



Uống xong một vò rượu, nam tử thấp bé lại gọi một vò rượu nữa. Đừng nhìn quán rượu nhà này diện mạo xấu xí, vị trí này của nó cũng là “đường tốt” nhất định phải qua để vào kinh. Đường tốt này là chỗ nào vậy? Chỗ này thế mà là nơi ở của các vương công quý tộc, quan lớn triều đình, cũng là nơi đặt phủ đệ của ngũ hoàng tử Thành Khiêm.



Một chiếc xe ngựa chạy qua trước cửa sổ, mặt trời đã ngả về tây, các quan viên ở trong triều bận việc một ngày cũng nên hồi phủ. Đối với dân chúng kinh thành, ngoài những người trong hoàng cung và Đông cung, những người khác, cho dù là hoàng tử, bọn họ đã quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn từ lâu. Cho nên cho dù là đương triều Thừa tướng về phủ, dân chúng cũng làm gì thì vẫn cứ làm cái đó, một chút cũng không hiếu kì.



Lại có một chiếc xe ngựa chạy qua, còn có hộ vệ đi theo. Nam tử cao lớn buông chén rượu, gõ xuống mặt bàn. Nam tử thấp bé giơ tay: “Chưởng quầy, tính tiền.”



Tiểu nhị lập tức chạy tới. Thanh toán tiền xong, nam tử thấp bé cầm theo nửa vò rượu chưa uống, đi ra cùng với nam tử cao lớn. Hai người ra khỏi quán rượu cũng không lập tức rời đi mà nhìn về phía đám người đã đi qua kia. Có một phụ nhân vội vàng chạy qua cạnh chỗ họ, dường như gấp gáp về nhà nấu cơm. Nhưng khi phụ nhân đó đi ngang qua bọn họ thì lại nhỏ giọng nói một câu: “Thành Khiêm đang ở bên trong xe.”



Phụ nhân rẽ vào trong một ngõ nhỏ trên phố, biến mất. Nam tử thấp bé liên tục đè mũ, đột nhiên dưới chân đạp mạnh một cái, hắn bay tới chỗ đám nhân mã phía trước.



“A — !”



Tiếng kinh hô nho nhỏ vang lên, hai thị vệ đi phía sau chiếc xe ngựa theo bản năng quay đầu lại nhìn, nháy mắt mặt hai người đã không còn chút máu. Một người bay tới chỗ họ cực nhanh, đồng thời còn có một vò rượu bay đến.



“Vèo!”



Một cục đá bay vọt qua khoảng không đến, chuẩn xác đánh vào vò rượu. Xoảng một tiếng, vò rượu vỡ tan phía trên đầu đội ngũ, một ngọn lửa cũng theo đó bốc lên.



“Oanh!”



“Bảo vệ điện hạ!”



“A a!!”



Ngã tư đường vốn đang trật tự lập tức rối loạn. Thật giống như một vầng lửa trời đang bùng cháy phía trên đoàn xe của ngũ hoàng tử Thành Khiêm, tất cả phát sinh chỉ trong một cái chớp mắt.



Loan đao đảo qua, tiếng kêu thảm thiết vang lên.



Ầm! Lại là một tiếng nổ. Người bên trong phá xe nhảy ra, cũng rống to với thủ hạ: “Lập tức về cung xin viện binh!” Khi đang nói, thích khách đã bắt đầu đánh nhau với ngũ hoàng tử và thủ hạ của hắn.



“Điện hạ! Ngài đi mau!”



Bọn thị vệ rất trung thành.



“Thành Khiêm, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi!”



Thích khách lại cực kì tàn nhẫn.



Một tiếng ngàn dặm truyền âm, mang khẩu âm quái dị không biết ở nơi nào, loan đao của thích khách vọt tới qua không trung. Thành Khiêm khó khăn né tránh, loan đao cắm vào chiếc xe ngựa đã hư hỏng.



Lại một thích khách xuất hiện. Thích khách có thân hình cao lớn nhanh chóng làm bọn thị vệ không thể chống đỡ được. Thích khách thấp bé nhân cơ hội yên tâm lớn mật đi đòi mạng nhỏ của Thành Khiêm. Một thị vệ có dáng người còn thấp bé hơn hắn chặt chẽ che chắn cho Thành Khiêm, phối hợp cực kì ăn ý với Thành Khiêm để tránh né những đòn sát thủ của thích khách thấp bé.



Ngã tư đường vang trời tiếng kêu la, đã có người thừa dịp loạn đi vào cung xin viện binh. Thời gian của thích khách không nhiều lắm, nếu càng kéo dài thì một khi thị vệ hoàng cung hoặc thủ vệ kinh thành đến đây, bọn họ lại càng không có cơ hội ra tay.



Hai gã thích khách có võ nghệ cực kì cao cường. Bọn thị vệ gần như đều bị đả thương. Thành Khiêm cũng dần dần rơi xuống thế hạ phong. Thích khách thấp bé bắt lấy cơ hội, một chưởng đánh tới. Nhưng có một người còn nhanh hơn chắn trước mặt Thành Khiêm, thay hắn đỡ một chưởng kia.



“Lục Nhi!”




Giống như những người khác, sau khi mấy người này vào phòng liền hút khí liên tục. Đạo sĩ kia gật đầu với Vương tướng quân, Vương tướng quân ra lệnh cho người trong nhà thối lui đến cạnh cửa, đạo sĩ bắt đầu tác động lên đàn tế. Các quan lớn quý tộc ở kinh thành đều biết đến vị Linh Thông đạo sĩ này, nghe nói hắn đuổi ma trừ yêu rất hiệu nghiệm. Ngay cả Vương hoàng hậu và hoàng thượng cũng từng mời hắn tiến cung đuổi ma rồi.



Linh Thông đạo sĩ ở bên cạnh vừa hát vừa nhảy, khụ khụ, làm phép đuổi ma. Bên Đông cung cũng rối loạn. Sinh bệnh vài ngày, hôm nay lại mới từ trong cung trở về không bao lâu, thái tử điện hạ đột nhiên nôn ra một búng máu lớn. Tiếp theo lại nôn ra một ngụm, rồi lại một ngụm. Cái này cũng chưa phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là dưới giường thái tử có một con rắn bò ra, còn có mấy con rết.



Bị dọa vỡ mật, tiểu thái giám bỏ chậu rửa mặt xuống chạy ra ngoài, miệng hô to: “Người đâu mau tới! Người đâu mau tới!”



Hoàng cung vì phát hiện của Vương đại nhân mà trở nên khẩn trương, Đông cung bên này lại càng là lửa cháy đổ thêm dầu. Vương hoàng hậu tới, hoàng thượng tới, ngự y tới, thống lĩnh đại nội thị vệ cũng tới. Ngũ hoàng tử bị ám sát, đang bị thương nặng ở trong Thái y viện cứu chữa, hiện tại thái tử lại hộc máu, còn có rắn rết đáng sợ, bên kia lại phát hiện khố màu minh hoàng tại một đàn tế, hoàng thượng quyết đoán hạ lệnh: “Nghiêm tra!”



Một ngày này hoàng cung và kinh thành nhất định không thể bình tĩnh, mà một ngày không bình tĩnh này trực tiếp làm cho hoàng cung và kinh thành có một đoạn thời gian rất lâu sau không thể bình tĩnh.



Sau khi đạo sĩ làm phép xong, đàn tế và những thứ trên đó cùng đồ đạc có trong phòng đều bị mang vào hoàng cung, mang đến trước mặt hoàng đế đang thịnh nộ.



Trải qua xem xét, cái khố màu minh hoàng kia là của thái tử. Tóc bị ngâm trong máu loãng kia là của thái tử, một nhúm móng tay bị nhuộm đỏ kia cũng là của thái tử. Tóm lại, những thứ dùng để hại người trên đàn tế đều thuộc về thái tử. Không chỉ như thế, Vương đại nhân còn tìm thấy trong gian phòng kia áo ngủ của thái tử, vải bó chân của thái tử, vải đỏ viết ngày sinh tháng đẻ của thái tử, chén uống nước của thái tử, một đống đồ của thái tử. Sự thật đã rất rõ ràng, có người muốn mạng của thái tử.



Kinh thành nghiêm tra, bất cứ nơi nào cũng không buông tha. Phủ đệ của Cẩn vương Thành An lại một lần nữa có rất nhiều quan binh vọt vào, mà lúc này phủ đệ của tứ hoàng tử Thành Thông hiện đang không ở kinh thành cũng bị quan binh bao vây tầng tầng. Xác con rết và xà nhà trống không trong phòng ngủ của hắn nhanh chóng bị hoàng đế phát hiện. Kết quả không cần nhiều lời, tứ hoàng tử Thành Thông cấu kết với người Miêu, ý đồ làm hại thái tử và ngũ hoàng tử. Mà Cẩn vương có tham gia hay không thì còn phải tiếp tục tra xét.



Vừa vội vừa tức, Vương hoàng hậu khóc ngất vài lần. Sau khi Thái tử nôn ra máu bị hôn mê trên giường thì vẫn bất tỉnh nhân sự, con út thì bị đâm xuyên qua bả vai, xương ngực cũng gãy, mặt mũi bầm dập hôn mê ở Thái y viện. Hoàng đế hạ chỉ, biếm Thành Thông làm thứ dân, phong ngũ hoàng tử Thành Khiêm làm Trung vương. Sau khi hoàng đế băng hà sẽ do thái tử Thành Lệ kế vị, nếu thái tử chết trước hoàng đế thì con trưởng của thái tử sẽ trở thành thái tử. Tóm lại, ngôi thái tử tuyệt đối sẽ không bị phế, cứ cho hắn đã chết thì cũng là con của hắn kế thừa đại thống, người khác ai cũng đừng có âm mưu gì với ngôi thái tử nữa.



Hoàng đế lúc này thật sự bị tức hỏng rồi. Thái tử của một quốc gia lại bị hết kẻ này đến kẻ khác hại. Vốn hoàng đế còn lo lắng thân thể thái tử có thể kế nhiệm đại thống hay không, hiện tại hắn cũng không quản nữa. Không phải thái tử có con trai sao, thái tử chết thì cho cháu trai đến kế vị, tuyệt đối không truyền cho những người khác!



Hoàng đế làm như thế cũng để nói cho Thành Lệ, không cần lo lắng hoàng đế sẽ vì sức khoẻ của hắn mà phế bỏ hắn, để hắn thanh thản ổn định làm thái tử.



Chuyện này tạm thời cứ bỏ sang một bên. Lại nói đến chuyện đàn tế. Mấy thứ của thái tử, còn có khố và tóc, móng tay của hắn chạy đến chỗ thích khách bằng cách nào đây? Đây đều là vật bên người thái tử, tóc và móng tay lại càng đừng nói nữa. Làm sao đây? Tra xét! Mọi người ở Đông cung, bao gồm thái tử phi và trắc phi, toàn bộ trở thành đối tượng bị tra xét. Dị biến lại phát sinh. Ba gã nô tài bên cạnh thái tử sau khi bị mang đi thì cổ độc phát tác mà chết. Cổ độc! Lại là cổ độc!



Rất nhiều quan binh tiến vào Đông cung, tất cả mọi người trong phủ thái tử đều bị mang đi, hoàng đế khẩn cấp phái thị vệ đại nội bảo vệ thái tử an toàn. Đến người bên cạnh thái tử còn có thể bị cổ độc khống chế, vậy bên cạnh hoàng thượng thì sao? Hoàng đế rùng mình, tra xét nghiêm ngặt cho trẫm! Cả hoàng cung cũng không được buông tha!



Lần này tra cực kì nghiêm ngặt, tẩm cung hoàng thượng có côn trùng, tẩm cung hoàng hậu có côn trùng, tẩm cung sủng phi của hoàng thượng cũng có côn trùng. Tóm lại, những nơi hoàng thượng và hoàng hậu thích tới đều có côn trùng.



“Nghiêm tra cho trẫm!!!”



Uống rượu, ăn sáng, an tâm trốn ở chỗ nào đó, nam tử thấp bé sờ cằm: “Lần này hình như chúng ta làm lớn chuyện rồi. Ha, không ngờ chỗ nào trong cung cũng có côn trùng, đám người này cũng lợi hại đấy nha.”



Ngồi đối diện hắn, nam tử cao lớn sắc mặt bình tĩnh nói: “Thái tử còn không phải hoàng thượng, thái tử chết ‘hắn’ cũng không thể lập tức đăng cơ, không bằng nhanh chóng trừ bỏ luôn hoàng thượng.”



“Chậc chậc, thật là ác độc .”



“……”



“Mạc Thế Di.”



“Gì?”



“Đêm nay…… Ừm, cái kia, ta đến phòng ngươi ngủ được không? Giường phòng ta nhỏ quá.”



“…… Được.”



“Hì hì.”



Kệ xác cái gì côn trùng với cả không côn trùng, người nào đó đêm nay muốn tiếp tục hưởng thụ tư vị được ôm ngủ tuyệt vời. Có vẻ là hắn đã nghiện rồi. Hắc hắc.