Hoàn Khố Tử Đệ Giá Đáo (Con Nhà Giàu Đến)

Chương 36 : Săn sóc

Ngày đăng: 17:27 18/04/20


Thật vất vả Thẩm Uyển cùng Tiểu Thanh mới có thể đưa Tấn Dương đến trên giường



“Thiếu phu nhân, ta đi lấy chậu nước nóng cho thiếu gia rửa mặt” Tiểu Thanh đối với Thẩm Uyển nói



“Hảo” Thẩm Uyển gật đầu nhẹ



Tiểu Thanh nhìn Tấn Dương ngủ say, sau đó liền đi ra ngoài....



Thẩm Uyển đắp kín mền cho Tấn Dương, bình thường Tấn Dương không giống nam tử cường tráng lúc này nhìn thật kĩ lại có cảm giác ôn nhu bạch ngọc của nữ tử, khuôn mặt vì uống rượu say mà phảng phất đỏ mang theo chút ý nhị, lại mềm mại, môi mỏng xấu xa lúc này đỏ như huyết. Cái loại mỹ đó làm Thẩm Uyển ngắm nhìn có chút ngây dại, mặc dù Thẩm Uyển biết Tấn Dương lớn lên tuấn mỹ, lại không nghĩ hắn so với nữ tử còn mỹ hơn, quả là....yêu nhiệt.



Thẩm Uyển có chút thẹn thùng, gương mặt khẽ nóng lên, ngượng ngùng xoay mặt không nhỉn đến Tấn Dương nữa.



Trong giấc mộng Tấn Dương cảm giác thân thể có chút nóng, không thoải mái nhíu nhíu mày, lông mi dài giật giật, đem chăn mền trên người đá văng, bắt đầu kéo y phục. Thẩm Uyển nhìn thấy Tấn Dương kéo y phục biết hắn không thoải mái dự định muốn giúp Tấn Dương, tay chỉ còn cách dây lưng vài cm, có chút do dự, có phải như vậy không tốt hay không. Thẩm Uyển da mặt mỏng chưa từng giúp nam tử thay quần áo, mặc dù....mặc dù hắn cùng nàng là phu thê, nhưng....



“Ư....” Tấn Dương không thoải mái, lại tiếp tục kéo kéo y phục, vốn là y phục chỉnh tề lại bị Tấn Dương kéo đến lộn xộn



Nhìn thấy Tấn Dương như vậy Thẩm Uyển cũng không trông nom mặt mũi nữa, giải khai dây lưng cho Tấn Dương, cởi ra áo khoác. Dự định cởi kiện y phục thứ hai đúng lúc Tiểu Thanh trở lại, thấy được Thẩm Uyển đang giúp Tấn Dương cởi áo hoảng hốt đặt chậu nước xuống vội vàng đi tới dọa Thẩm Uyển nhảy dựng



“Tiểu Thanh, ngươi đây là?”



“Ha...ha ha” Tiểu Thanh cười ngây ngô hai tiếng, vội vàng đem chăn mền đắp kín cả người Tấn Dương.



Thẩm Uyển mặc dù không hiểu Tiểu Thanh vì sao như vậy nhưng nhìn bộ dạng không thoải mái của Tấn Dương, Thẩm Uyển có chút bận tâm “Quần áo lụa là hắn không thoải mái, nên giúp hắn cởi y phục trước a”



“Thiếu phu nhân, ngươi là không biết” Tiểu Thah bắt đầu kiếm chút cớ nói “Chúng ta nhà chúng ta thân thể đặc thù, chỉ cần là mùa đông cùng đầu mùa xuân, nếu sau khi uống rượu say đem áo ngoài cởi ra thì ngày hôm sau sẽ nóng sốt cùng cảm mạo rất nặng”




“Không, lần này tỷ tỷ nói thật, tin tưởng ta, đại phu đã nấu thuốc,, tỷ tỷ sẽ không để ngươi xảy ra chuyện gì, tỷ tỷ muốn săn sóc Tuyết Nhi cả đời” Tiết Sương kiên định nói



Tiết Tuyết Nhi nhìn Tiết Sương không nói gì, chỉ nở một nụ cười nhẹ. Tỷ tỷ, cảm ơn ngươi....



.



.



.



Thẩm phủ-----



Tấn Dương được Tiểu Thanh an ủi đã trấn tĩnh ngủ say, qua một thời gian lại như trẻ con làm ầm ĩ, không thoải mái chau mày, bắt đầu đá văng chăn mền



Tiểu Thanh lần nữa thay Tấn Dương đắp kín mền, nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi. Vừa lo lắng Tấn Dương kéo y phục không chỉnh tề sẽ bị Thẩm Uyển phát hiện, vừa lo sợ chính mình sơ suất điều gì sẽ làm Thẩm Uyển nghi ngờ. Hai loại áp lực làm cho Tiểu Thanh đã mất ngủ hai ngày lúc này lại không chống đỡ nổi.



Mà Thẩm Uyển cũng ngồi an tĩnh bên giường, nhìn Tấn Dương có cái gì không thoải mái hay không.



Rốt cuộc đến nửa đêm Tiểu Thanh chống đỡ không được liền lăn ra ngủ trên bàn, Thẩm Uyển cũng không nhẫn tâm quấy rầy nàng, đắp lên người Tiểu Thanh áo choàng sau đó lại ngồi bên giường trông chừng Tấn Dương



Đương lúc Tấn Dương không thoải mái đá chăn mền, Thẩm Uyển học Tiểu Thanh thay nàng đắp kín mền lại, ôn nhu vỗ nhẹ lên lưng Tấn Dương. Cho đến khi hai bên lông mày giãn ra, Thẩm Uyển mới để tay xuống.



Một đêm không biết Thẩm Uyển vì Tấn Dương đắp chăn mền bao nhiêu lần, nhẹ nhàng vỗ trấn an Tấn Dương bao nhiêu lần. Chỉ vì Thẩm Uyển có tính nhẫn nại rất cao, nhẹ nhàng ôn nhu bên cạnh Tấn Dương, lần đầu tiên nàng một đêm không ngủ vì một người....