Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 130 : Hấp dẫn trắng trợn
Ngày đăng: 02:15 19/04/20
Kim Phi đã nói ra rõ ràng, nhưng mà Phương Hạo Vân lại chẳng có tí xíu hưng phấn hay ngạc nhiên nào cả, trên mặt hắn thậm chí còn chẳng có biểu cảm gì. Hắn thản nhiên nói: "Điều kiện của giám đốc Kim dường như là có đủ lực hấp dẫn..."
"Chẳng lẽ anh không muốn sao?"
Thần sắc của Kim Phi có hơi u oán, tuy rằng ả cũng không phải thuộc loại quốc sắc thiên hương, nhưng cũng là một thiếu phụ phong tình vạn chủng. Hơn nữa, ả bảo trì nhan sắc rất khá, dáng người, khuôn mặt gần như không bị tuổi tác ảnh hưởng, đang ở vào độ tuổi mà mị lực tỏa khắp bốn phía.
" Thích cái gì?"
Phương Hạo Vân nói ra một câu khiến cho Kim Phi như được mở mang tầm mắt.
Kim Phi buồn bực, buồn bực đến cực độ, mình đã nói đến cái mức độ này rồi, mà người ta lại chẳng hề tỏ vẻ ra chút nào cả, cũng không biết là ngu thật, hay là giả vờ ngu.
"Chẳng lẽ ta còn phải cởi hết quần áo ra cưỡng gian hắn?"
Trong lòng Kim Phi có một cảm giác thất bại rất sâu. Kế hoạch của ả kì thực rất đơn giản, hy vọng có thể dụ dỗ được Phương Hạo Vân, sau đó lúc hắn đang ý loạn tình mê, thì cắn một cái đứt luôn cái gốc rễ của hắn. Dùng cách của đối phương, trả lại cho đối phương.
Có điều nhìn trước mắt, tên nhóc đáng ghét này lại không dễ cắn câu.
" Hạo Vân, anh hãy nghe tôi nói, anh nhất định phải tha thứ cho tôi, nếu không, tôi thật sự không biết phải làm sao bây giờ. Cầu mong anh tha thứ cho tôi đi..."
Thủ đoạn lớn nhất của phụ nữ chính là khiến người ta động lòng trắc ẩn, để đạt được sự đồng cảm của người đàn ông, ả nắm chặt tay của Phương Hạo Vân, mặt đầy vẻ cầu xin.
Mềm mại không xương, nhẵn nhụi trơn bóng. Nguồn: https://truyenfull.vn
Không thể không nói, con ả Kim Phi này đích thị là một thiếu phụ tuyệt diệu cùng cấp bậc với chị Mỹ Kỳ. Chỉ có điều ả còn xa mới sạch sẽ và thuần khiết được như chị Mỹ Kỳ.
"Giám đốc Kim, chị đừng nên kích động. Chuyện này không có đơn giản như chị nói đâu, rồng có vảy ngược, chị hẳn là biết phải không?"
Phương Hạo Vân cũng không kháng cự lại việc Kim Phi sử dụng thân thể để liên tục tiến hành việc quyến rũ lớn mật với mình, nhưng mà ngoài miệng lại không có chút ý gì là muốn buông tha.
Ngươi có vảy ngược? Ta không có sao? Kim Phi cắn răng nở một nụ cười giả tạo, nói tỏ ý xin lỗi: "Kia cũng là do tôi nhất thời xúc động, cho nên mới gây ra chuyện hồ đồ như vậy."
"Ừm, cách nói như vậy tôi cũng đồng ý. Thực ra lần trước khi tôi đá vỡ trứng của Mặt Sẹo, tôi cũng có hơi bị kích động. Dù sao, khiến cho một gã đàn ông phải trở thành thái giám, cũng có hơi tàn nhẫn." Phương Hạo Vân cũng nói theo.
Nghe thấy những lời nói vô liêm sỉ như vậy, Kim Phi hoàn toàn là bó toàn thân. Ai bảo hiện nay người trẻ tuổi da mặt mỏng, nhìn cái kẻ trước mắt này đi, da mặt có đem so với tường thành cũng không có gì là quá đáng.
" Hạo Vân, không cần nói chuyện Mặt Sẹo nữa, hắn cũng đã mất đi tư cách làm đàn ông rồi, hắn không còn có phản ứng gì nữa."
Kim Phi mị nhãn như tơ, ôm lấy lòng ngực của người đàn ông, nhẹ nhàng xoay thân mình, cầm lấy chén rượu nhấp một chút.
Phương Hạo Vân ánh mắt sắc bén, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng Kim Phi cũng không hề uống rượu. Không thể không nói, động tác của ả rất nhanh, rất tao nhã, nếu là người bình thường, khẳng định sẽ không phát hiện ra được điều gì, nhưng mà lại không thể giấu diếm được Phương Hạo Vân.
" Hạo Vân, anh không thích rượu vang à?"
Kim Phi thấy Phương Hạo Vân mãi không chịu uống rượu, trong lòng có chút hồi hộp.
"Tôi uống ngay đây."
Nói xong, Phương Hạo Vân liền nâng chén rượu lên, làm trò trước mặt Kim Phi uống một ngụm.
Thấy tình cảnh như vậy, Kim Phi nhất thời liền âm thầm thở ra một hơi, bên trong rượu có hạ mê dược, không tới mười phút nữa, hắn sẽ bị hôn mê. Đến lúc đó, tính mạng cái gốc rễ của hắn không phải là sẽ do mình tùy ý cắt sao.
Nghĩ đến đây, Kim Phi không khỏi trở nên hưng phấn.
Phương Hạo Vân đưa tay chui vào trong quần lót của người đàn bà, bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn ở nơi riêng tư của ả, khóe miệng nhếch lên một tia cười ám muội, lẳng lặng chờ đợi người đàn bà này ra tay.
Nơi riêng tư của Kim Phi bị sờ, thân mình không khỏi bắt đầu trở nên run rẩy, trong hơi thở thậm chí còn phát ra những tiếng thở dốc rất nhỏ. Không thể không nói, dùng phương thức như vậy, khiến cho ả cảm thấy vô cùng hưởng thụ và kích thích.
" Hạo Vân, không nên ở đây, mang tôi lên giường đi?" Thanh âm của Kim Phi có hơi run rẩy, cũng không biết là hưng phấn hay là sợ hãi.
"Nơi này không phải tốt hơn sao?"
Nói xong, Phương Hạo Vân đẩy thân mình của người đàn bà về phía trước, để cho hai tay của ả đỡ vào quầy bar, còn bàn tay to của hắn thì tiếp tục chui vào trong quần lót của ả khiêu khích từ phía sau, tay hắn rõ ràng có thể cảm nhận thấy được sự co giật và ướt át ở nơi riêng tư của người đàn bà.
Trên mặt Kim Phi hiện lên một tia xuân sắc, lại hiện lên một tia ngoan độc, hai loại vẻ mặt không ngừng đan xen biến ảo. Ả không ngừng tự nói với mình, chỉ cần kiên trì thêm vài phút nữa, Phương Hạo Vân nhất định sẽ bị ngã lăn xuống.
"Giám đốc Kim, có thoải mái không?"
Khóe miệng Phương Hạo Vân hiện lên một tia cười tà ác, thản nhiên nói: "Có lẽ, cô đang chờ mong tôi ngã xuống, có phải hay không?"
Lời này vừa nói ra, trong lòng Kim Phi run lên, khiến cho thân mình cũng run lên theo. Cùng lúc đó, ngón tay của Phương Hạo Vân cũng dùng sức chọc lên một chút, khiến cho ả không thể không rên rỉ ra thành tiếng.
Một hồi lâu sau, ả cắn môi lại nói: "Hạo Vân, anh nói cái gì vậy, tôi chỉ mong anh có thể dựng lên, tôi cần sự mạnh mẽ từ anh, tôi làm sao có thể mong đợi anh ngã xuống được? Người ta sao có thể chịu được sự mất hứng như thế?"