Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 160 : “Công chúa” của vũ hội
Ngày đăng: 02:16 19/04/20
Có mấy anh đẹp trai đang quây lấy Trần Thanh Thanh, nhưng từ vẻ ngoài có thể thấy, ai ai cũng rất phong độ, ai ai cũng đều đẹp trai tuấn tú. Họ cẩn thận ngồi đó mà cười nói, muốn cho cô vui, hy vọng cô có thể để mắt đến họ, để rồi cùng nhảy với họ trong buổi hội tối nay. Nhưng Trần Thanh Thanh không hề động đậy gì, mặc cho đám đẹp trai đó có biểu hiện như thế nào, cô cứ xem như là không nhìn thấy, đôi mày chau lại, dường như trong lòng đang có rất nhiều tâm sự.
Chính vào lúc này, ánh mắt của Trần Thanh Thanh bắt gặp cái người mà cô chán ghét xuất hiện trong đám đông, Tần Tử Hoa.
Sau khi Tần Tử Hoa bại dưới tay Thanh Thanh, hắn đã rút lui khỏi hội võ thuật theo những gì đã hứa, nhưng cái ý nghĩ theo đuổi Trần Thanh Thanh trong hắn, vẫn không hề lay chuyển. Ngược lại, chiến thắng của Trần Thanh Thanh càng khiến hắn nảy sinh ý niệm chinh phục mạnh mẽ hơn. Hoa hồng có gai, mới là thơm nhất.
Huống chi, đối với hắn mà nói việc có được Trần Thanh Thanh hay không, không chỉ đơn giản là việc chinh phục một người đàn bà, mà là việc liên quan đến tiền đồ của hắn. Ba hắn Tần Như Phong đã nói rõ, quyền thừa kế sản nghiệp của nhà họ Tần sẽ do hắn và tên tạp chủng Tần Tử Kiếm cạnh tranh. Hắn hiểu rất rõ con người Tần Tử Kiếm, đến ngay cả một người tự ái như hắn, cũng phải thừa nhận, về tất cả các phương diện, tên em trai tạp chủng này đều hơn hẳn hắn. Do đó, hắn phải tranh thủ sự ủng hộ từ bên ngoài. Nếu hắn có thể trở thành con rể nhà họ Trần, được Trần Thiên Huy giúp đỡ, đến lúc đó tình thế sẽ đảo ngược hoàn toàn. Hắn tuyệt đối nắm chắc giành được quyền thừa kế sau cùng.
Tuy hắn biết Trần Thanh Thanh rất chán ghét hắn, nhưng hắn không để tâm, hắn luôn cho rằng đàn bà là phải chinh phục. Cho dù trước đây cô ấy có chán ghét bạn thế nào, hận bạn thế nào đi nữa, chỉ cần bạn chinh phục được cô ấy, thì tất cả sẽ thay đổi.
Còn về thủ đoạn chinh phục không quan trọng.
Quan trọng ở kết quả.
Liếc nhìn Tần Tử Hoa với ánh mắt chán ghét, Trần Thanh Thanh bắt mình chuyển cái nhìn sang nơi khác, cái tên đàn ông đáng ghét này còn đáng ghét hơn cả ruồi muỗi nữa. Mấy ngày nay, hình như ngày nào hắn cũng gửi một lá thư tình, một bó hoa hồng. Tuy cô xé rồi lại xé, vứt rồi lại vứt, nhưng vẫn không qua nổi da mặt dày của người ta.
Cô muốn rời khỏi hội trường này.
Vì cái người cần đến thì không đến, người không cần đến thì lại đến.
"Thanh Thanh, hình như em không vui à ? Là ai đã chọc giận em thế, nói anh biết đi, anh sẽ ra mặt dùm em…"
Tần Tử Hoa cũng mặc một bộ lễ phục màu trắng, nụ cười trên môi, trông rất nho nhã. Cứ như một chàng hoàng tử trong chuyện cổ tích. Nhưng Trần Thanh Thanh biết, ẩn dưới cái dáng vẻ đường hoàng đạo mạo này là một con người bẩn thỉu.
Giả vờ không nghe thấy.
Trần Thanh Thanh xem như không nhìn thấy Tần Tử Hoa.
"Thanh Thanh, hay là nhảy một bài với anh đi ? Em đẹp như thế. Đã lấy mất trái tim anh rồi, nếu em từ chối anh, anh nghĩ anh sẽ chết mất…"
Đại trượng phu phải biết nhẫn nhục và chịu đựng, Tần Tử Hoa không hề để tâm đến thái độ của Trần Thanh Thanh đối với mình. Mọi sự nhục nhã đợi sau khi đã chinh phục xong hắn sẽ từ từ trả lại.
Người ta là con gái, cũng chẳng phải bạn gái em, dựa vào cái gì mà cứ đi tìm em hoài, xem chị là cái gì đây. Trần Thanh Thanh sắc mặt không vui nói: "Dù gì thì em cũng phải đền bù cho chị. Chuyện quan trong như vậy mà em cũng quên được, điều đó chứng tỏ em không hề quan tâm gì tới chị."
"Bù đắp, nhất định phải bù đắp…" Điệu nhạc vẫn cứ tiếp tục, hai người vẫn tiếp tục nhảy, Phương Hạo Vân quay Trần Thanh Thanh một vòng xong, lại đưa tay ôm lấy eo cô. Bàn tay ấm nóng của hắn, khiến tâm trạng Trần Thanh Thanh khẽ kích động, tim đập thình thịch.
"Nam tử hán đại trượng phu nói phải giữ lời, em phải chấp nhận một yêu cầu của chị…" Trần Thanh Thanh cố gắng bình tĩnh lại, nói tiếp chủ đề Phương Hạo Vân vừa nhắc.
"Không thành vấn đề, chị cứ nói ?" Phương Hạo Vân đoán rằng chắc cô cũng không đưa ra yêu cầu gì vô lý, nên chưa kịp suy nghĩ đã vội đồng ý ngay.
"Chị sẽ chưa nói bây giờ, đợi khi nào chị suy nghĩ xong sẽ nói… tóm lại là, em phải nhớ, em nợ chị một chuyện…" Trong đôi mắt xinh đẹp của Trần Thanh Thanh lại hiện lên một tia nhìn gian xảo.
Trùng hợp đúng lúc này thì bản nhạc kết thúc, hai người bèn dừng bước, đi thẳng đến chỗ ngồi trong góc lúc nãy. Tần Tử Hoa thấy hôm nay chẳng có thu hoạch gì, nên đã sớm rời khỏi rồi.
Không cần nghi ngờ gì nữa, con tiện nhân Trần Thanh Thanh này, chắc chắn đã thích Phương Hạo Vân. Nhưng hắn không hề lo lắng, ba hắn đã bỏ ra 50 triệu đô la để liên lạc với nhóm sát thủ đẳng cấp nhất thế giới rồi, chắc qua vài ngày nữa thì sẽ bàn xong, đến lúc đó cho dù Phương Hạo Vân mày có 3 đầu 6 tay, cũng sẽ không thoát chết.
Đối với một người sắp chết, Tần Tử Hoa không cảm thấy có sự uy hiếp lớn nào.
"Hạo Vân, lần trước chị đã bảo em, phải đến thăm Tuyết Nhi, em có đi không vậy, nghe mẹ bảo, dạo gần đây nó cứ trốn trong nhà mà tức tối, tâm trạng rất không tốt. Nghe nói có vài lần ngủ mơ, miệng không ngừng kêu cái gì ác ma, ác ma…" sau khi ngồi xuống, chẳng biết tại sao, đã nhắc đến Hàn Tuyết Nhi.
Phương Hạo Vân nghe xong, liền chau mày, bất giác đã liên tưởng ngay đến ác ma đó chính là mình… hắn thầm cười, hình tượng của mình trong lòng cô bé này không được tốt cho lắm, trước tiên là một tên khốn, bây giờ đã được thăng lên thành ác ma rồi.
"Chắc là đã mơ thấy ác mộng ?" Phương Hạo Vân sắc mặt không thay đổi nói.
"Chắc là vậy. Chị tính tìm một bác sĩ tâm lý cho tuyết Nhi, muốn dùng cách thôi miên trị liệu với nó, mong là có thể tìm ra được nỗi sợ trong lòng nó… chứ không thì, ác mộng của nó sẽ không bao giờ chấm dứt." Trần Thanh Thanh lạnh nhạt nói.
Vậy không được.
Phương Hạo Vân có chút lo lắng, thông thường mà nói, những bác sĩ tâm lý cao siêu đều có thể moi được những bí mật ẩn giấu sâu trong tiềm thức của con người. Dám là, thân phận của hắn sẽ bị bại lộ bởi miệng của Hàn Tuyết Nhi.
Nghĩ đến đây, Phương Hạo Vân kiến nghị nói: "Chị Thanh Thanh, không giấu gì chị, em cũng có chút nghiên cứu về tâm lý học, nếu chị tin em thì, đừng mời mấy ông chuyên gia tâm lý nữa, hôm khác em sẽ cùng chị đến thăm Tuyết Nhi, tiện thể giúp cô ấy chữa trị tâm lý…"