Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 171 : Phát hiện bất ngờ trong tủ quần áo

Ngày đăng: 02:16 19/04/20




"Ý của em là gì?"



Nụ cười trên môi Hạo Thiên bất ngờ đanh lại, lời của Nguyệt Như như búa bổ vào đầu, tội danh phản bội tổ chức thì dù là ai cũng không đỡ nổi. Mặc cho anh có cường đại thế nào, cũng không thể mong còn đường sống sót với tổ chức sát thủ kinh khủng này.



"Tôi nói lại lần nữa, anh cố ý tiết lộ chuyện cơ mật của tổ chức, theo quy định của tổ chức, bây giờ tôi phán quyết anh tội phản bội tổ chức..."



Sát ý trong mắt Nguyệt Như chẳng có chút gì muốn thu lại: "Tôi buộc phải xử anh!"



"Muốn ngậm máu phun người, sợ gì không có lý do."



Hạo Thiên đứng thẳng người dậy, thắt lại dây đai áo ngủ cho chắc, rồi cười lạnh lùng nói: "Cô muốn giết tôi? Cô phải hỏi lại mình xem là đã có đủ bản lĩnh hay chưa đã. Còn nữa, cô phải nghĩ kỹ điều này, hậu quả sau khi cô làm chuyện này là thế nào. Đừng tưởng cô là con gái của long đầu, thì có thể phá hoại quy củ của tổ chức."



"Bây giờ anh là phản đồ, tôi có quyền làm vậy, cũng có lý do chính đáng để giết anh, còn về việc tôi có bản lĩnh giết được anh hay không, thì anh cứ chờ đấy mà xem." Nguyệt Như càng lúc càng tăng lên sát khí trong đôi mắt.



"Nữ sát thủ đồ đen lần trước, cũng là cô hả?"



Khóe miệng Hạo Thiên nhếch lên một nụ cười lạnh: "Thật không ngờ đường đường Thiên Đạo Yêu Cơ lại vì một chữ tình mà đánh mất đi tự tôn của chính mình."



"Chuyện lần trước tôi sẽ không thừa nhận. Thế nhưng hôm nay, tôi buộc phải giết anh..."



Nguyệt Như nhìn tóe lửa vào Hạo Thiên, đã tập trung tinh lực khóa chặt cơ thể hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể triển khai tấn công.



Trong lòng Hạo Thiên biết rằng Nguyệt Như sẽ không dễ dàng buông xuôi, lập tức trong lòng không hề có chút ý niệm chủ quan nào cả, thong dong bước lên bước đầu tiên, ung dung đưa những ánh mắt đầy sát khí về phía Nguyệt Như: "Không sai, xem ra cô cũng đang ẩn giấu tiềm lực thật sự, tôi đã xem thường cô rồi."



Hạo Thiên chau mày một chút, sức chiến đấu của Nguyệt Như rõ ràng là mạnh mẽ hơn hôm trước rất nhiều, không hổ là một trong tứ đại sát thủ của Thiên Đạo.



"Bớt xàm ngôn đi, chịu chết mau!"



Nguyệt Như khẽ quát một tiếng, bóng người nhoáng một cái, cũng đã công tới, tâm thần Hạo Thiên khẽ động, lưỡi dao sắc bén trong tay cũng như chớp giật quét lên phía trước.



Trong khoảnh khắc binh khí hai người chạm vào nhau, một âm thanh va chạm trầm đục phát ra, chỉ trong nháy mắt, hai người đã giao thủ với nhau mấy hồi.



Một tiếng thở nhẹ, Hạo Thiên bỗng nhiên bật dậy thật nhanh, nâng lên lưỡi dao sắc bén, từ trên không trung quét dài xuống dưới. Qua một hồi kịch chiến vừa xong, Hạo Thiên đã cảm nhận được sức mạnh kinh người của Nguyệt Như, không hề thua kém chút nào với hắn. Hơn nữa, sát khí của cô ta rất nặng, chuyện ngày hôm nay cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua. Bởi vậy, Hạo Thiên quyết định dùng hết sức mạnh để nghênh chiến.



Đương nhiên, hắn sẽ không giết chết Nguyệt Như.



Dù công dù tư, hắn cũng không thể làm vậy.




"Chị, chị để em gặp Kỳ trước đã, những chuyện khác sau này em sẽ giải thích với chị."



Nói rồi, hắn đi vòng qua Phương Tuyết Di, đưa tay dùng sức đẩy cánh cửa mở ra, rồi đi thẳng vào trong phòng. Thế nhưng trong căn phòng lại không có một ai, căn bản là không có bóng dáng của Bạch Lăng Kỳ đâu cả. Điều này cũng khiến cho Phương Tuyết Di cũng phải đờ người ra, trước khi cậu em bước vào phòng làm việc của mình, Bạch Lăng Kỳ rõ ràng là đang ở trong phòng này, trên thực tế, từ tối hôm qua đến hai giờ đồng hồ trước, Bạch Lăng Kỳ đều đang ở trong căn phòng này.



"Chị nói rồi, chị đâu có gặp Kỳ, em vẫn còn không tin ư?"



Phương Tuyết Di cái khó ló cái khôn nhân đó mà tỏ rõ sự trong trắng vô tội của mình, có điều những nghi vấn trong lòng vẫn không hề giảm.



"Nhất định là Kỳ nghe thấy giọng của em nên trốn mất rồi..."



Phương Hạo Vân trước đó nghe rất rõ bà chị lúc nãy khi gõ cửa đã gọi tên Bạch Lăng Kỳ, và chắc chắn rằng cô ấy đang ở trong phòng này.



Bởi vậy, hắn vội vàng chạy vào trong phòng vệ sinh tìm kiếm.



"Đợi đã, tiểu tử thối, chị không cho phép em bước vào phòng vệ sinh của tôi!"



Phương Tuyết Di bất chợt đỏ mặt tía tai như quả ớt rồi, trên mắc áo trong phòng vệ sinh là toàn bộ những thứ nội y tắm rửa của cô ở công ty.



Sau khi đẩy tấm cửa kính của buồng vệ sinh ra, ngoại trừ việc nhìn thấy những bộ nội y hoa hòe hoa sói đủ màu sắc rực rỡ bắt mắt ra, thì hắn không còn nhìn thấy gì khác nữa. Không còn nghi ngờ gì nữa, Bạch Lăng Kỳ cũng không có trốn trong buồng vệ sinh.



"Tiểu tử thối, còn không mau đi ra, định tham quan phòng vệ sinh à..."



Phương Tuyết Di vốn dĩ tưởng rằng Bạch Lăng Kỳ cũng đang núp trong phòng vệ sinh, nhưng bây giờ nhìn ra thì cô cũng biết là mình đã nghĩ sai.



Sự chú ý của Phương Hạo Vân vốn dĩ không rơi vào những bộ nội y kia, hắn rất nhanh chóng bước ra khỏi phòng, bắt đầu tìm kiếm những khu vực khác. Chỉ sau vài phút đồng hồ, về căn bản những nơi hắn nghi ngờ là Bạch Lăng Kỳ đang ẩn nấp đều đã tìm khắp rồi, thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Bạch Lăng Kỳ đâu cả.



"Đúng rồi, tủ quần áo!"



Phương Hạo Vân lóe lên suy nghĩ trong đầu, đã từng có lúc hắn ở trong phòng làm việc của Trương Mỹ Kỳ, đã trốn trong tủ quần áo thì mới không bị người khác phát hiện. Nghĩ tới điều này, hắn vội vàng đi về phía chiếc tủ quần áo, Phương Tuyết Di hình như cũng đoán ra được ý đồ của hắn, vội vàng quạt giật giọng: "Tiểu tử thối, không cho phép chú lục lọi tủ quần áo của chị."



Thế nhưng tốc độ của cô làm sao có thể ngăn kịp được Phương Hạo Vân, đợi đến khi cô đuổi kịp tới, Phương Hạo Vân đã mở toang cánh cửa tủ quần áo, vẫn không trông thấy Bạch Lăng Kỳ đâu, thế nhưng hắn bất ngờ phát hiện ra một số thứ đồ rất ám muội, trên giá áo treo vài bộ quần áo lót rất chi là cool và sexy, phía trên tủ còn đặt vài công cụ của con gái, trong đó có một thứ rất quen thuộc thường gặp trong phim ảnh...



"Mau bước ra ngoài!"



Phương Tuyết Di đỏ mặt không khác gì lò than nung nóng, vội vàng kéo mạnh Phương Hạo Vân ra, dùng tốc độ nhanh nhất để đóng sập tủ quần áo lại.