Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 225 : Oan nghiệt
Ngày đăng: 02:16 19/04/20
- Con gái? Đòi lại công bằng?
Trương Mỹ Kỳ hình như loáng thoáng hiểu ra.
Nếu như cô đoán không lầm, người đàn ông trung niên này chính là ba của Bạch Lăng Kỳ.
Nghĩ tới đây, Trương Mỹ Kỳ đứng cứng đơ như pho tượng, bây giờ phải làm sao?
Chính vào lúc Trương Mỹ Kỳ đang đối đáp với người đàn ông trung niên lạ mặt, trong phòng vệ sinh Phương Hạo Vân và Bạch Lăng Kỳ đã nghe tiếng ồn ào bên ngoài, vội vàng chạy ra.
Khi Phương Hạo Vân ló đầu ra nhìn rõ mặt người đàn ông trung niên kia, hắn lập tức biết mối nguy hiểm ập đến, thôi rồi, sao ba của Kỳ lại tìm đến tận đây rồi? Hơn nữa xem bộ dạng hậm hực của ông hình như không mang thiện ý gì.
- Ba, sao ba lại đến đây? Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Bạch Lăng Kỳ vội chạy tới kéo lấy tay Bạch Văn Sơn, cúi đầu hỏi:
- Ba đến đây làm gì vậy?
Bạch Văn Sơn đẩy con gái ra, chỉ thẳng vào mặt Phương Hạo Vân, tức giận sôi gan gào lên:
- Cái thằng tiểu tử khốn nạn này, mày cút ra đây cho tao, tao hỏi mày, con gái tao có gì không xứng với mày chứ? Mày đi tìm một con hồ ly tinh già làm tình nhân, tại sao mấy người giàu có đều vô liêm si thế hả?
Người giàu có? Tạ Mai Nhi liếc nhìn Phương Hạo Vân, cảm thấy hắn đâu giống người giàu có gì đâu? Hắn chẳng qua chi là cậu con nuôi của tổng giám đốc Trác Nhã thôi mà, đâu phải con ruột cơ chứ.
- Hạo Vân, chị tránh mặt đây. Chuyện nhà của em tốt nhất là chị không nên xen vào.
Với những chuyện rắc rối như thế này, Tạ Mai Nhi chọn lựa cách chuồn khỏi nơi chiến trường khói lửa làm thượng sách.
Đâu có liên quan gì tới cô, ngu gì ở lại chịu trận chung nào?
- Ba, ba nghe con nói đã, việc này không như ba nghĩ đâu. Ba khoan nóng giận theo con về nhà đi, con sẽ giải thích rõ cho ba nghe...
Nhìn thấy ba mình hừng hực lửa giận, Bạch Lăng Kỳ cho dù ngớ ngẩn cũng hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì. Không còn nghi ngờ gì nữa, ba cô nhất định đã biết quan hệ của Hạo Vân và Trương Mỹ Kỳ rồi.
Chuyện này mà làm ầm lên không tốt cho tiếng tăm bạn trai nên Bạch Lăng Kỳ dự định khuyên ba cô về nhà trước, đợi khi ông bình tĩnh lại mới từ từ giải thích với ông.
Bạch Văn Sơn ngàn vạn lần không ngờ tới con gái ông lại dám to gan dọn đến sống chung với Phương Hạo Vân, hơn nưa còn để nó cặp kè với một con tình nhân lớn tuổi hơn nữa chứ. Chuyện này mà đồn ra ngoài thì nhà họ Bạch của ông đâu còn mặt mũi nào ra đường nữa, nói thật lòng, Bạch Văn Sơn thậm chí muốn tự sát chết đi cho xong.
Sau khi đẩy con gái ra, Bạch Văn Sơn lao tới túm lấy Phương Hạo Vân, hằn học nói với hắn:
- Thằng tiểu tử họ Phương kia, mày phải nói rõ cho tao biết, việc này rốt cuộc là thế nào? Không thì tao không bỏ qua cho mày đâu.
Bạch Lăng Kỳ sợ ba cô làm to chuyện nên chạy tới khuyên nhủ:
- Mày có tư cách gì mà tao dạy con cũng cần mày xía vô hả?
Sắc mặt Phương Hạo Vân đanh lại, nói:
- Chú dạy con cháu không có quyền can thiệp, nhưng chú đừng quên Kỳ là bạn gái của cháu, cháu không thể bỏ mặc cô ấy. Chú Bạch, nếu chú muốn đánh muốn chửi xin cứ nhắm vào cháu, cháu tuyệt đối không nhăn mày...
- Mày tưởng tao không dám hả?
Bạch Văn Sơn đang lúc tức giận, bị Phương Hạo Vân trả treo càng tức thêm, không thèm suy nghĩ liền giơ chân đánh một cú mạnh vào bụng hắn, Phương Hạo Vân không hề né tránh, cũng không kêu lên một tiếng.
- Ba, xin ba đừng đánh nữa, muốn đánh thì ba cứ đánh chết con đi, là con không tốt, con làm cho ba mất mặt...
Cùng một cảm giác, đánh vào người Hạo Vân, đau trong lòng Lăng Kỳ. Bạch Lăng Kỳ lao tới quỳ xuống ôm lấy ba cô, có chết cũng không chịu cho ông đánh Phương Hạo Vân nữa.
Bạch Văn Sơn rất yêu thương con gái, nước mắt của Bạch Lăng Kỳ đã phát huy tác dụng, con giận cũng nguôi ngoai phần nào, ông nhức đầu suy nghĩ, nhìn cảnh này đủ biết tình cảm của hai đứa sâu nặng cỡ nào rồi.
Nhưng ông không thể nào hiểu nồi, tình cảm tốt đến thế sao lại có một con hồ ly tinh chen vào được chứ?
- Phương Hạo Vân, nghe tao hỏi, chuyện này mày tính giải quyết thế nào hả?
Bạch Văn Sơn là người mang nặng tư tưởng cổ hủ, con gái đã thuộc về người ta rồi còn biết làm gì hơn được nữa, bây giờ phải bắt hắn hứa thôi.
Phương Hạo Vân không hề do dự, nghiêm túc nói:
- Chú Bạch, xin chú cứ yên tâm, cháu sẽ lấy Kỳ làm vợ, chăm sóc cho cô ấy
suốt đời.
- Tại sao tao phải tin mày?
Nghe Phương Hạo Vân hứa hẹn chắc nịch, cơn giận trong lòng Bạch Văn Sơn suy giảm thêm một chút, nhưng con hồ ly tinh kia vẫn ở đây nên ông không yên tâm. Ông liếc xéo Trương Mỹ Kỳ, nói:
- Muốn tao tin cũng được, mày hãy đuổi con hồ ly tinh này đi trước mặt tao.
Tạ Mai Nhi trốn trong phòng nhưng dõng tai nghe ngóng tình hình bên ngoài, cô ngấm ngầm lo lắng, nếu chị Mỹ Kỳ bị đuổi đi, tất nhiên cô cũng không thể ở lại trong nhà, phải làm sao đây?
Nhưng nói gì thì nói, Tạ Mai Nhi không cảm thấy Phương Hạo Vân là loại đàn ông phụ bạc.
- Nói đi, rốt cuộc mày có chấp nhận đề nghị của tao không hả?
Bạch Văn Sơn trừng mắt dán chặt vào Phương Hạo Vân, xem ra ông muốn bắt hắn lựa chọn ngay.