Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 253 : Lễ tình nhân
Ngày đăng: 02:17 19/04/20
"Chị Hà, sao chị lại nói thế? Chị quên rằng Hạo Vân là ân nhân cứu mạng của chúng ta rồi sao? Đối đãi với ân nhân mình như vậy đâu phải là tính cách xưa nay của chị đâu?"
Đinh Tuyết Nhu vốn là một cô gái rất thiện lương. Phương Hạo Vân trong một ngày cứu cô ba lần, hơn nữa còn vì cô mà bị trọng thương, cho nên nếu không thể đi thăm hỏi hắn thì cô sẽ cảm thấy rất ray rứt.
Vương Hà hùng hồn nói: "Nhu Nhu à, Phương Hạo Vân là vệ sỹ nên dĩ nhiên nhiệm vụ của hắn là phải cứu chúng ta."
Kể từ khi bị Phương Hạo Vân chọc giận tại bệnh viện thì Vương Hà đã thay đổi cách nhìn đối với hắn.
"Chị Hà, không thể nói như vậy được, Hạo Vân tự nguyện làm thế mà, chứ nào phải do nghĩa vụ phải bảo vệ chúng ta đâu! Hơn nữa hiện tại anh ấy đang bị thương, chúng ta tuyệt đối không thể làm ngơ được."
Mấy năm qua, đây là lần đầu tiên Đinh Tuyết Nhu mạnh miệng với Vương Hà, cũng là lần đầu tiên đưa ra ý kiến khác.
"Nhu Nhu, bất kể em nói thế nào thì chị cũng không đồng ý để em đi thăm hắn, em có biết xung quanh khách sạn hiện nay có bao nhiêu bọn paparazzi đang nhòm ngó không? Bản thân em lại là nữ hoàng ca nhạc, là biểu tượng của sự thuần khiết, vạn nhất hình ảnh em gặp Phương Hạo Vân bị bọn paparazzi đó chụp được thì nhất định sẽ sinh ra ảnh hưởng tiêc cực. Nhu Nhu à, gần đây em không có lên truyenfull.vn nên không biết, hiện nay trên mạng có rất nhiều lời đồn đại không hay về em. Nếu có người cố tình vịn vào chuyện em gặp Phương Hạo Vân để làm lớn chuyện thì sẽ càng rắc rối. Đến lúc đó, nghiệp cầm ca của em có thể phải chấm dứt, nặng nhẹ thế nào thì em suy nghĩ kỹ đi nhé…"
Vương Hà phân tích rõ lợi hại, kiên quyết phản đối việc đi thăm Phương Hạo Vân.
Sau khi nghe xong lời của Vương Hà, Đinh Tuyết Nhu cẩn thận suy xét, nét mặt cô có chút buồn bã, nói: "Được rồi, em nghe lời chị, trước mắt sẽ không đi. Nhưng em vẫn muốn điện thoại cho Hạo Vân để hỏi thăm anh ấy. Như vậy có được không?"
Hiện tại Đinh Tuyết Nhu vẫn rất coi trọng sự nghiệp ca hát của mình, hơn nữa cô cũng cần thân phận và lực ảnh hưởng của vị trí ca sỹ này, bởi chỉ có như vậy mới có thể thu gom được nhiều kinh phí và thực lực để làm chuyện cô muốn là đi tìm người đàn ông cô yêu, người đã từng bị cô làm tổn thương…trong biển người mênh mông vô cùng vô tận.
Đinh Tuyết Nhu hiểu rất rõ, nếu mình chỉ là một người bình thường trong xã hội thì sẽ không ai giúp mình hết.
"Xin lỗi em, chị không có số điện thoại của Phương Hạo Vân." Vương Hà áy náy nói.
"Vậy chị đi hỏi đội trưởng Trương đi!"
Đinh Tuyết Nhu bất mãn nói: "Chị Hà, có phải Hạo Vân ức hiếp chị ở bệnh viện không? Tại sao sau khi từ bệnh viện trở về thì thái độ của chị đối với anh ấy hoàn toàn thay đổi vậy?"
"Nhu Nhu nghe chị nói, chị Hà sẽ không làm chuyện không tốt cho em đâu mà. Thật ra em chẳng cần phải điện thoại cho Phương Hạo Vân đâu, bởi với vị trí là nhân viên bảo vệ của mình thì hắn sẽ còn tiếp tục công việc này mà. Nói cách khác, hai người còn có cơ hội gặp mặt." Vương Hà lạnh nhạt buông một câu.
Lăng Vân Giai vẫn như cũ, mặc một bộ đồ tây màu trắng, kết hợp vóc dáng cao ráo càng tôn thêm khí chất quý tộc của gã. Lại thêm khóe miệng gã nở nụ cười nho nhã, trông không khác gì bạch mã hoàng tử.
"Hạo Vân, có phải Lăng tiên sinh tới không?" Phương Tuyết Di cũng nghe tiếng chuông cửa nên vội chạy tới phòng khách.
Lăng Vân Giai vừa nghe thấy giọng nói của Phương Tuyết Di liền vòng qua người Phương Hạo Vân, cười hì hì nghênh đón: "Tuyết Di, em chuẩn bị xong chưa? Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta lên đường nhé!"
Phương Tuyết Di khẽ gật đầu: "Được rồi...!"
Sau đó cô quay đầu lại nói với Phương Hạo Vân: "Hôm nay là Lễ tình nhân, em cũng nên đi chơi với Lăng Kỳ đi. Xế chiều một chút chị mới về nhà, em đưa Lăng Kỳ tới, chúng ta cùng nhau ăn cơm."
Lời này của Phương Tuyết Di rất rõ ràng, bề ngoài là nói cho Phương Hạo Vân nghe nhưng trên thực tế lại là nói cho Lăng Vân Giai nghe.
Lăng Vân Giai sao có thể không hiểu được ý của cô, nhưng từ đây đến xế chiếu vẫn còn tới mấy giờ đồng hồ, vẫn đủ thời gian cho gã.
"Tuyết Di, chúng ta đi thôi...!"
Lăng Vân Giai bắt đầu có đôi chút sốt ruột, nhưng gã vẫn cố làm ra vẻ nho nhã, lên tiếng mời.
Phương Tuyết Di gật đầu, sau đó theo Lăng Vân Giai ra cửa, vào trong chiếc BMW của gã. Phương Hạo Vân theo sát ra ngoài, âm thầm ghi nhớ biển số xe.
Đợi đến lúc bọn họ đã đi khuất, Phương Hạo Vân liền lấy điện thoại gọi cho dì Bạch thông báo bảng số xe để nhờ dì Bạch cho người theo dõi và báo cáo điểm dừng chân cho hắn biết.
Khoảng chừng một tiếng sau, Phương Hạo Vân nhận được điện thoại của dì Bạch cho biết Lăng Vân Giai đã mang Phương Tuyết Di tới một căn biệt thự ở vùng ngoại ô.
Ngay từ đầu Phương Hạo Vân đã cảm thấy chuyện không ổn rồi, sau khi biết được hướng đi của họ thì trong lòng hắn lại càng lo lắng. Gã Lăng Vân Giai này dứt khoát không phải là người tốt rồi, mời người ta ăn cơm mà lại đưa đến biệt thự à? Mà bà chị cũng thật là...sao lại để cho gã làm vậy?
Sau khi xác định cụ thể địa điểm, Phương Hạo Vân liền thuê taxi đuổi theo. Dù hiện tại hắn chưa có bằng chứng nào cho thấy nhân phẩm Lăng Vân Giai không tốt, nhưng phòng bệnh còn hơn chữa bệnh mà.