Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 267 : Hành động
Ngày đăng: 02:17 19/04/20
Phương Tuyết Di nghe em trai nói vậy, trong lòng cảm động, vội gật đầu lí nhí: "Ờ, chị biết rồi!"
Nói xong câu ấy, Phương Tuyết Di lại một lần nữa im lặng, không biết vì lí do gì trong mấy ngày nay cứ nhìn thấy Hạo Vân là cô có một cảm giác kì lạ, nhịp tim đập mạnh khác thường.
Nhất là trong cái đêm lễ tình nhân, khi cô tự an ủi trong đầu toàn nghĩ tới hình bóng của Hạo Vân, thậm chí đến lúc sau còn không biết xấu hổ rên khẽ tên của hắn.
"Chị, đừng xem ti vi lâu quá, buổi sáng chị làm việc đã vất vả lắm rồi, phải biết nghỉ ngơi hợp lí, nếu không cơ thể sẽ không chịu nổi đâu." Phương Hạo Vân cũng cảm nhận được thái độ bối rối của chị gái nên nói ra một số câu quan tâm.
"Ờ, chị biết rồi!" Hình như Phương Tuyết Di chỉ còn biết nói mỗi một câu này thôi.
"Chị, em hơi mệt, em về phòng ngủ trước đây, chị đừng xem ti vi khuya quá, ngủ sớm đi nhé, ngủ đủ giấc rất có lợi cho làn da của chị." Nói xong, Phương Hạo Vân chuẩn bị rời khỏi.
"Chị không xem nữa…" Hạo Vân về phòng, Phương Tuyết Di đột nhiên cảm thấy mình ngồi một mình ở đây xem ti vi cũng không còn hứng thú gì. Hơn nữa cô rất để tâm đến câu nói của Hạo Vân, ngủ đủ giấc sẽ làm làn da đẹp ra.
"Hạo Vân, chúng ta cùng lên lầu đi!" Phòng ngủ của các thành viên trong gia đình họ Phương đều nằm trên lầu.
Lúc Phương Tuyết Di bước lên cầu thang, cặp mông lắc lư qua lại trông thật khiêu khích, Phương Hạo Vân hơi rạo rực trong lòng.
Nằm mở mắt thao láo trên giường, trong đầu Phương Hạo Vân cứ lởn vởn hình ảnh cặp mông lắc lư qua lại của Phương Tuyết Di, có trời chứng giám, hắn không hề có ý nghĩ xấu xa, chỉ là bất đắc dĩ thứ kia đập vào mắt thôi.
Hồi lâu sau Phương Hạo Vân mới ổn định tinh thần lại được, nhưng hắn cứ trằn trọc không thể đi vào giấc ngủ, dạo gần đây những chuyện phiền não xuất hiện quá nhiều, bây giờ lại có thêm vụ Trần Thanh Thanh đi tham gia Trò chơi tử vong gì đó, càng khiến hắn bực dọc thêm.
Phương Tuyết Di cũng đồng cảnh ngộ, đêm dài đằng đẵng không sao chợp mắt, chỉ có điều cô không có nhiều chuyện phiền lòng như Phương Hạo Vân, trước mắt cô chỉ có một việc phiền não, chính là cô phát hiện ra mình càng ngày càng phụ thuộc vào Hạo Vân, nhất là sau cái đêm lễ tình nhân, thậm chí cô đã động lòng.
Nói cách khác, Phương Tuyết Di cảm thấy có lẽ cô đã nảy sinh thứ tình cảm ngoài tình thân ruột thịt với Hạo Vân.
Cảm giác này đương nhiên khiến cô xấu hổ khó chịu, nhưng cô lại không có cách gì đi ngăn cản nó xảy ra…
Buổi sáng thức dậy, Phương Hạo Vân đã gấp gáp ra khỏi nhà, hắn phải nắm bắt thời gian nhanh chóng giải quyết xong Mặt Sẹo và Hỏa Long bang.
Chuyện hắn nhận lời với Trương Bưu chắc chắn phải thực hiện, công tác bảo vệ Đinh Tuyết Nhu hắn nhất định phải tham gia, làm người phải giữ lời hứa, đó là nguyên tắc sống của hắn, hơn nữa hắn cũng không muốn Đinh Tuyết Nhu gặp nguy hiểm gì ngay tại thành phố Hoa Hải.
Vương Thế Phi trên đường đi làm nhận được điện thoại thông báo của Phương Hạo Vân, khi hắn biết được Phương Hạo Vân muốn liên kết với mình làm một vụ lớn liền lập tức phấn khích lên. Sau khi ngắt cuộc gọi, hắn ra lệnh cho tài xế mở hết tốc lực phóng như bay về Kim Bích Huy Hoàng, gặp đèn đỏ cứ vượt qua, mặc kệ cảnh sát giao thông ghi lại bảng số xe phạt nặng, lúc này Vương Thế Phi đâu quan tâm mấy thứ nhỏ nhặt đó làm gì.
Rất nhanh, Vương Thế Phi đã có mặt, hắn cười hi hí khoái trá, tỏ vẻ khâm phục nói: "Phương thiếu gia, anh quả nhiên lợi hại nha, thật phục anh luôn, con bé người Nga kia tôi thấy nó đi cà nhắc cà nhắc, chắc phải dưỡng thương 3 ngày trước sức công phá dữ dội của anh, hé hé…"
"Ha ha!"
Phương Hạo Vân cũng bật cười, vênh mặt: "Không phải do tôi quá mạnh đâu, tại cô ta yếu quá đó mà… Thôi, không nói những chuyện này nữa, tôi bảo anh chọn lựa nhân lực đã làm xong chưa?"
"Phương thiếu gia, anh cứ yên tâm, mọi thứ đều đã sẵn sàng theo lời dặn của anh…" Vương Thế Phi háo hức nói.
Ngoài trời lất phất cơn mưa nhỏ, màn đêm buông xuống âm u hơn ngày thường, dòng người đi lại ngoài đường thưa thớt. Một số nam thanh nữ tú ưa hoạt động về đêm cũng chuồn về nhà vì trời đổ mưa.
Vào giờ này ngay trước cửa quán bar Hỏa Long thường rất đông người tụ tập, nhưng hôm nay rất ít khách đến giải trí, rõ ràng trời mưa đã ảnh hưởng đến việc làm ăn của quán.
Ngoài cửa, một cô gái tiếp tân và một nhân viên bảo vệ buồn chán không việc gì làm nên quấn chặt vào nhau, tên bảo vệ mặc đồng phục đen chốc chốc lại đưa tay lòn xuống dưới chiếc váy ngắn cũn cỡn của cô gái nghịch ngợm, còn cô gái thì cười phá lên sung sướng.
Ở một ngã tư cách quán bar không xa, Phương Hạo Vân và Vương Thế Phi ngồi im lặng trong một chiếc xe hơi nhỏ màu đen.
Theo như tin tình báo, Mặt Sẹo và bọn đầu sỏ của Hỏa Long bang đều tụ tập trong quán bar Hỏa Long này, nói cách khác, đây chính là sào huyệt của chúng.
Ý định của Phương Hạo Vân là diệt cỏ diệt tận gốc, hắn không muốn để lại hậu hoạn tiềm ẩn nào nữa nên mới lựa chọn ra tay ngay sào huyệt của Hỏa Long bang, tính làm một cú diệt gọn cả bọn.
Tất nhiên, tấn công vào thẳng quán bar Hỏa Long sẽ phải đối mặt với rủi ro nhất định, dù gì thì đây là địa bàn của đối phương, chúng không thể không có chút phòng bị gì. Để giảm thiểu thương vong cho phe mình, trước đó Phương Hạo Vân đã phái mấy tên đàn em cơ mưu lẻn vào đó do thám tình hình.
Hắn và Vương Thế Phi hiện đang ngồi trên xe chờ tin tức báo về, đảm bảo giáng một đòn chí tử chắc chắn thành công vào đối thủ.
Vài phút sau, hai gã say rượu bước đi xiêu vẹo đi ra khỏi quán bar, mặc kệ mưa gió đi về hướng chiếc xe đen của Phương Hạo Vân và Vương Thế Phi.
Cửa xe bật mở, hai gã say rượu bỗng trở nên tỉnh táo, nhanh nhẹn nhảy phốc lên xe, báo cáo: "Phương thiếu gia, ông chủ Vương, chúng tôi đã thám thính kĩ tình hình rồi, Mặt Sẹo và mấy tên đầu sỏ của Hỏa Long bang đều có mặt trong đó, hơn nữa chúng đã uống say be bét, bây giờ đang cùng nhau phong lưu khoái lạc với mấy ả điếm."
"Một tên thái giám chết tiệt mà phong lưu khoái lạc cái gì, cười chết mất…"
Vương Thế Phi cười hi hí, nói: "Phương thiếu gia, hay là chúng ta vào trong liền đi, tiện thể mở rộng tầm mắt luôn, coi thằng thái giám kia phong lưu khoái lạc kiểu gì."