Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 374 : Cái chết của Tưởng Đại Phát
Ngày đăng: 02:18 19/04/20
Phương Hạo Vân giật mình bừng tỉnh, đưa mắt nhìn chăm chăm vào cơ thể ủy mị của Kim phi, mỉm cười nói: "Kim Phi, cơ thể của cô hình như càng ngày càng quyến rũ ra đó…"
"Hí hí!" Kim Phi cười khoái chí, cố tình lắc lư chiếc eo thon, ẻo lả nói: "Cũng nhờ có Phương thiếu gia bồi bổ đó…"
Vừa nói Kim Phi vừa bước tới gần, ngồi cái phốc lên đùi Phương Hạo Vân, hai tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, ngọt ngào thỏ thẻ bên tai: "Phương thiếu gia, tôi muốn uống sữa…"
"Hô hô, tôi thích nhất điểm này ở cô đấy, ả đàn bà dâm đãng…" Phải công nhận Kim Phi là một đối tượng giải tỏa dục vọng thích hợp. Cùng lúc với câu nói, Phương Hạo Vân thò bàn tay to bè vào cổ áo Kim Phi không ngừng nhào nặn, còn tay kia đưa ra tấm lưng nõn nà của cô vuốt ve khiêu khích.
Kim Phi vốn đã khao khát lắm rồi, chỉ mới bị đụng chạm vài cái, mồ hôi liền vả ra như tắm, hơi thở trở nên hổn hển: "Phương thiếu gia, tôi muốn làm suốt đêm…"
Nói xong, đột nhiên Kim Phi ấn đầu Phương Hạo Vân vào giữa hai quả đồi nhô cao phập phồng của mình, lúc đó chiếc váy ngủ đã sớm tuột khỏi thân trên rồi.
Phương Hạo Vân cười hi hí, mở miệng ngậm lấy bầu sữa thiên nhiên của Kim Phi.
Kim Phi vừa thở hổn hển vừa rên khe khẽ: "Phương thiếu gia, còn bên dưới nữa cơ…"
Phương Hạo Vân không nói thêm câu nào, một bàn tay đã tiến vào chỗ nhạy cảm bên dưới của Kim Phi mò tìm báu vật.
Tận hưởng cảm giác đê mê do Phương Hạo Vân mang lại, Kim Phi càng lúc càng đánh mất lí trí, để giúp Phương Hạo Vân thỏa mãn tốt hơn cho mình, cô đẩy nhẹ hắn ra, từ từ quỳ xuống dưới đất, bắt đầu dùng miệng phục vụ Phương Hạo Vân.
Phương Hạo Vân ngồi dựa lưng sát vào ghế sofa, nhắm nghiền mắt hưởng thụ cảm giác khoan khoái do chiếc lưỡi ma quái của Kim Phi phục vụ.
Sau một hồi dùng miệng khiêu khích, đến khi Phương Hạo Vân mở mắt ra, Kim Phi đã ngồi lên đùi hắn, toàn thân nhún lên nhún xuống như chiếc lo xò…
Đêm nay lại là một đêm điên cuồng chìm đắm trong dục vọng. Sáng sớm thức dậy, Phương Hạo Vân vừa chui ra khỏi chăn, điện thoại của hắn chợt réo vang, hắn vội đẩy tấm thân nõn nà của Kim Phi ra, đưa tay cầm lấy điện thoại đặt nơi đầu giường, số gọi đến là của Trần Thiên Huy.
"Phương thiếu gia, tin chắc Tưởng Đại Phát đã tự sát rồi chứ?" Kim Phi lắc lư cặp mông khêu gợi, lồm cồm bò dậy ngay sau lưng Phương Hạo Vân, vòng tay ôm ngang eo hắn, bàn tay nhỏ nhắn từ từ tuột xuống giữa hai chân.
Trương Bưu xua tay ra lệnh cho thuộc hạ: "Mau khiêng cái xác ra ngoài đi!"
Sau đó, hắn quay sang hỏi Trương Mỹ Kỳ: "Theo quy định cô là người duy nhất có thể nhận xác của Tưởng Đại Phát, cô có muốn lo liệu việc chôn cất chồng cũ không?"
Trương Mỹ Kỳ rõ ràng vẫn chưa hết sợ, vội từ chối: "Không, tôi và hắn đã sớm không còn quan hệ gì về mặt pháp luật nữa rồi, chuyện hậu sự của hắn tôi không lo đâu…"
"Anh Bưu, việc này em thấy nên do các anh lo mới đúng. À phải rồi, đám người Trương phó tổng chẳng phải đã nhận tiền của Tưởng Đại Phát rồi sao? Vậy thì trách nhiệm này phải do họ gánh vác mới phải đạo chứ." Phương Hạo Vân đưa ra đề nghị.
Kim Phi cũng nói xen vào: "Đúng đó, mấy chục triệu còn lại của Tưởng Đại Phát đã chia hết cho chúng, đáng lí ra chúng phải đứng ra lo hậu sự cho hắn."
Trương Bưu do dự giây lát, gật đầu đồng ý: "Ờ, đúng là nên như thế… Cô Trương, xin lỗi đã làm phiền cô, việc này giao cho cảnh sát chúng tôi xử lí được rồi, cô không cần bận tâm nữa…"
Trương Mỹ Kỳ tức anh ách trong lòng, thật muốn chửi to lên, Tưởng Đại Phát có chết thì mặc kệ hắn, liên quan gì đến mình mà bảo mình đến đây nhìn cái xác đáng sợ ấy, không biết tối nay có gặp ác mộng không nữa? Ai mà bận tâm chuyện hậu sự của hắn chứ, có anh mới bận tâm đó, đồ cảnh sát dở hơi…
Nói thật lòng, nếu không kiêng nể Trương Bưu là bạn của Hạo Vân, Trương Mỹ Kỳ đã sớm chửi rủa khi được Trương Bưu thông báo kêu cô đến đây rồi.
Một vụ án đáng lẽ gây ồn ào trong dư luận nay được cảnh sát bưng bít thông tin cuối cùng rơi vào quên lãng, cánh phóng viên tiu nghỉu ra về, về vụ án này họ không khai thác được thông tin thời sự có giá trị gì cả. Nhưng mấy ngày sau đó, mấy vị phó tổng giám đốc của công ty địa ốc Thiên Hồng khi đưa tiễn Tưởng Đại Phát về nơi an nghỉ cuối cùng lại tạo ra khung cảnh vô cùng náo nhiệt, đám phó tổng giám đốc đứng đầu là Trương phó tổng lại đeo tang khóc lóc thảm thương như con cháu trong nhà tổ chức tang lễ cho Tưởng Đại Phát.
Cánh phóng viên đương nhiên không bỏ qua cơ hội hiếm có này, thi nhau chụp hình, viết bài đưa tin, còn thêm mắm thêm muối về sự kiện đưa tang hoành tráng ấy.
Có một điều cánh phóng viên không hề hay biết, sau khi đám người Trương phó tổng đóng vai con cháu hiếu thảo xong, lập tức bị cảnh sát bắt gọn cả lũ, đưa về sở cảnh sát tiến hành điều tra. Theo như kết luận của tổ điều tra tội phạm kinh tế, đám người này đều phạm tội rửa tiền phi pháp cho các tổ chức ngầm, hơn nữa còn chứng cứ rành rành, hình phạt từ 5 đến 10 năm tù đang chờ đợi chúng vào một ngày không xa.
Tất nhiên, tội chứng của chúng đều là thật, đám người này khi bị bắt đã sợ hãi khai ra hết, vì thế một số tội danh mà Trương Bưu định cố tình gán cho chúng đã không cần dùng tới.
Sau khi vụ việc Tưởng Đại Phát tự sát kết thúc, Phương Hạo Vân thuận lợi tiếp quản công ty địa ốc Thiên Hồng, phía thành phố Tây Hải lại có tin vui báo về.