Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 398 : Đại chiến với Hilton
Ngày đăng: 02:18 19/04/20
Vừa nói xong, ở ngay hiện trường liền xuất hiện một bóng người, là một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh mũi cao, xem ra cũng đã khoảng 50 tuổi, thân hình cao lớn, trông rất dũng mãnh, bên trong đôi mắt sâu tràn đầy vẻ sáng suốt, cái cảm giác nguy hiểm đó, được phát ra từ người gã.
Lúc này, dường như Phương Hạo Vân đã xác định, gã ta chính là Hilton.
"Mày là Phương Hạo Vân à ?" Hilton nhìn khắp một lượt dò xét, sau đó chầm chậm mở miệng nói: "Sao mày phát hiện được tao ?"
Hilton cảm thấy rất lạ, hôm nay gã theo dõi Phương Hạo Vân rất là cẩn thận, gã tin rằng kỹ năng theo dấu của gã rất tốt, tuyệt đối không để hắn phát hiện ra được. Nhưng, sự thật luôn là tàn khốc, gã đã bị phát hiện. Từ trong khu vực thành phố, khi gã vừa bắt đầu theo dõi hắn, thì đã bị hắn phát hiện rồi.
Sự thật như thế khiến gã có chút tức tối.
Từ trước đến nay, gã chưa từng để tâm đến Phương Hạo Vân, theo như gã nghĩ, đối thủ của gã chỉ có thể là vị cao thủ đã ngăn cản gã lần trước.
"Đúng vậy, tôi chính là Phương Hạo Vân... ông Hilton này, tôi rất tò mò, chẳng phải tổ chức của ông đã hủy bỏ nhiệm vụ ám sát tôi rồi sao ? Tại sao hôm nay ông lại theo dõi tôi chứ."
Phương Hạo Vân chau mày hỏi: "Đối với tổ chức của các ông, tôi cũng có chút hiểu biết, những người không tuân lệnh như ông, cho dù ông có là trưởng lão của Sở Tài Phán, chắc là khi trở về cũng sẽ phải chịu trừng phạt mà ?"
Nghe Phương Hạo Vân nói thế, sắc mặt của Hilton liền sa sầm lại, gã đang nghĩ, tên Phương Hạo Vân này rốt cuộc là người như thế nào ? Tại sao, hắn lại hiểu rõ về Thiên Đạo như thế, nhất là việc Thiên Đạo hủy đơn hàng, nếu không phải là người trong cuộc, chắc chắn không thể nào biết được... nhưng trong tài liệu mà gã có cũng đã nói rõ, rõ ràng hắn chỉ là một tên sinh viên thôi.
"Khoan đã...!"
Phương Hạo Vân thông minh, đã nghĩ ra được mục đích mà Hilton muốn theo dõi hắn: "Chắc ông muốn ép cái tên cao thủ đã ngăn cản ông ra mặt đúng không ?"
Hilton không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Phương Hạo Vân, để khóa chặt cái khí thế của hắn.
Thấy Hilton không lên tiếng, Phương Hạo Vân tiếp tục phân tích: " Tôi hiểu rồi, ông đâu dám làm trái lệnh của tổ chức, ông chỉ muốn ép tên cao thủ đó ra mặt, để rửa mối nhục lần trước, có phải vậy không ?"
"Mày rất thông minh...!"
Cuối cùng Hilton cũng đã chịu lên tiếng. Hắn cười lạnh lùng một tiếng, nói: "Nếu mày đã biết mục đích của tao, vậy thì hãy bảo tên cao thủ kia ra đây, đối với mày, tao không có hứng thú."
Một lúc sau, Hilton dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Phương Hạo Vân, ánh mắt lạnh như băng, gã nắm ngược cây thước Trừng Phạt, thản nhiên nói: "Đưa cây đao trong tay mày cho tao, tao có thể tha cho mày…"
Sau vài lần đấu với nhau, Hilton đã chú ý đến Thiên Phạt trong tay hắn, đã giao chiến với thước Trừng phạt mà vẫn không hề bị suy suyển gì, tuyệt đối không phải vật tầm thường. Trong cả Thiên Đạo, biết được bí mật về Thiên Phạt của Phương Hạo Vân cũng chỉ có Nguyệt Như và dì Bạch… những người khác, cho dù có là long đầu, cũng chỉ cho rằng đó là một cây đao vô cùng sắc nhọn mà thôi.
"Muốn lấy vũ khí trong tay tôi, trừ phi giết chết tôi đi…!"
Phương Hạo Vân cười lạnh lùng, tay phải dùng sức nắm chặt Thiên Phạt hơn nữa, lúc đó hắn cảm nhận được mối liên hệ giữa hắn và Thiên Phạt càng trở nên mật thiết hơn, hắn cảm thấy máu trong toàn thân hắn như ngùn ngụt, một luồng sức mạnh to lớn phát ra từ Thiên Phạt, trong tích tắt đã lan ra khắp toàn thân hắn.
"Tiếp đi…!"
Tuy không biết do nguyên nhân gì mà khiến Thiên Phạt phát huy được sức mạnh to lớn như vậy, nhưng lúc này ý chí chiến đấu của Phương Hạo Vân cao đến tận trời, có vẻ như không chết thì sẽ không thôi.
"Mày đã mạnh hơn à ?"
Mép môi Hilton khẽ hếch lên, cứ xem như là gã đang cười vậy: "Xem ra cây đao trong tay mày đúng là có vẻ kỳ lạ, tao nhất định phải lấy nó cho bằng được…"
Nói xong,Tay phải đang trĩu xuống của Hilton liền giương lên, một chiêu lấy mạng vô cùng mạnh mẽ bỗng vút về phía Phương Hạo Vân, Phương Hạo Vân tập trung hết toàn thân, chớp mắt đã né được, lạnh lùng nói: "Tốt nhất là ông cũng nên dốc hết sức ra đi, nếu không, tôi và ông khó mà phân được thắng bại…"
Hilton hét một tiếng, ánh mắt có vẻ tinh ranh, thân hình hắn như bay về phía Phương Hạo Vân, sát khí lợi hại đến nỗi khiến Phương Hạo Vân cũng không thể thở được.
Phương Hạo Vân huơ tay phải, ánh sáng lạnh mạnh mẽ trong tay hắn đã xông về phía Hilton, chỉ trong chớp mắt, đã phát ra mấy chục tia sáng sắc lạnh.
Hilton đanh mặt lại, cảm nhận được sức mạnh to lớn của chiêu lấy mạng đó, vội vàng né tránh, còn Phương Hạo Vân nhân lúc đối phương đang né đòn, bèn hét một tiếng, tiếp tục tấn công về phía Hilton, Thiên Phạt trong tay hắn bổ về phía cổ của Hilton một cách tàn nhẫn.
Không biết là do Hilton trượt chân hay là, gã nhoài người có tính toán, chính vào lúc cây đao của Phương Hạo Vân sắp chém đến cần cổ hắn, hắn không lùi lại mà còn tiến lên, khác hoàn toàn với phản ứng trước đó, vào lúc Phương Hạo Vân đang lấy làm kỳ lạ, ánh mắt Hilton ánh lên, cây thước trừng Phạt trong tay đã công kích mạnh với Thiên Phạt, Phương Hạo Vân chỉ cảm thấy một sức mạnh to lớn được truyền qua, khiến Thiên Phạt trong tay hắn đỡ đòn.
Lúc đòn tấn công bị đỡ được, Phương Hạo Vân liền hét một tiếng giận dữ, tay trái xòe ra thành hình một cây đao mau chóng chém về phía Hilton, không hiểu tại sao, lần này Hilton không đỡ, mặc cho tay hắn chém qua.