Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 427 : Bị chị Tuyết Di bắt tại trận
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Phương Hạo Vân nghệch mặt ra giây lát, sau đó ngắt lời Tạ Mai Nhi, hỏi: "Chị Mai, em biết tâm tư của chị, chị nhất định đang nghĩ em chỉ là vui chơi qua đường, em sẽ không chịu trách nhiệm với chị đúng không? Khi nãy em bỏ đi, chị nghĩ em sẽ không quay về đúng không?"
Phương Hạo Vân hỏi liền mấy câu đều đúng ý Tạ Mai Nhi, cô cắn chặt môi nhìn vào hắn không nói, trong lòng rối như tơ vò, quả thật cô không biết nên nói gì vào lúc này.
Phương Hạo Vân bước tới gần ngồi cạnh Tạ Mai Nhi, ôm chặt lấy cô gái, Tạ Mai Nhi giãy giụa yếu ớt, cuối cùng ngoan ngoãn ngã vào lòng hắn. Phương Hạo Vân cúi xuống hôn lên đôi môi chín mọng ấy, lúc đầu Tạ Mai Nhi còn chống cự lại, nhưng càng về sau cô hoàn toàn buông xuôi, thậm chí còn chủ động đưa lưỡi vào miệng hắn nghịch ngợm…
Hai người tuy chỉ mới quan hệ trong đêm qua, nhưng Tạ Mai Nhi phát hiện cô đã không thể rời xa Hạo Vân được nữa, vì nằm trong vòng tay của hắn, cô có cảm giác ấm cúng an toàn…
Sau khi hôn nhau say đắm, Phương Hạo Vân dùng đôi tay vuốt nhẹ khuôn mặt ửng hồng của Tạ Mai Nhi, nghiêm túc nói: "Chị Mai, chúng ta đã thuộc về nhau rồi, bất kể là chị hay là em đều không thể hối hận được nữa."
Tạ Mai Nhi run bật lên, ai oán thở dài: "Chị có lỗi với chị Mỹ Kỳ và Kỳ, Hạo Vân, em nói đi, có phải chị là một cô gái hư đốn không?"
Phương Hạo Vân nhẹ nhàng an ủi: "Chuyện đêm qua không liên quan đến chị, nếu muốn truy cứu ai có lỗi thì người đó chính là em."
"Không phải em, do chị chủ động mà, chị rất vui khi hiến thân cho em…" Tạ Mai Nhi đột ngột nói: "Hạo Vân, cứ coi như là tình một đêm vậy, từ nay về sau chúng ta sẽ quên chuyện này đi…"
Phương Hạo Vân vuốt ve mái tóc óng mượt của Tạ Mai Nhi, thỏ thẻ: "Chị Mai, em không phải hạng đàn ông chối bỏ trách nhiệm, chuyện đã xảy ra em nhất định sẽ chịu trách nhiệm đến cùng… Em sẽ không để chị chịu thiệt thòi đâu. Hãy tin em, việc này cứ giao cho em xử lí."
Tạ Mai Nhi ngồi thẳng lưng, do dự giây lát, nói: "Hạo Vân, chị đang rất rối rắm, em cho chị thời gian mấy ngày đi có được không? Chị phải suy nghĩ cho kĩ rồi mới đưa ra câu trả lời chính xác được."
"Vâng!" Phương Hạo Vân không ép buộc, hắn biết Tạ Mai Nhi vẫn còn nút thắt chưa được cởi bỏ, cần có thời gian thêm cho cô giải tỏa tâm lí.
Dừng lại một hồi, Phương Hạo Vân chợt nhớ ra điều gì, lấy từ túi áo ra một tép thuốc viên đưa ra Tạ Mai Nhi, nói: "Chị mau uống thuốc này đi!"
Tạ Mai Nhi nhìn vào tép thuốc, thì ra là một loại thuốc viên ngừa thai.
"Ở đâu em có vậy?" Tạ Mai Nhi cảm động khi Phương Hạo Vân biết nghĩ cho cô, dù sau này thế nào đi chăng nữa, hiện nay cô cũng chưa thể có thai.
"Phải rồi, Hạo Vân, em có liên lạc với chị Mỹ Kỳ không? Hồi nãy lúc em đi lấy canh gà, chị Mỹ Kỳ gọi vào máy chị hỏi có gặp em không nè." Tạ Mai Nhi đột nhiên sực nhớ.
Phương Hạo Vân ngớ ra, vỗ trán một cái, nói: "Em quên mất, đêm qua em nói với họ là bàn công việc với chị, còn hẹn sáng nay sẽ cùng leo núi dã ngoại… Đợi đã, máy điện thoại của em hết pin nên tự tắt luôn rồi."
"Thôi rồi, bây giờ mấy giờ rồi, họ nhất định đã túa ra đi tìm em… Em mau mặc quần áo vào đi, nói không chừng họ sắp tìm đến nơi đấy…" Tạ Mai Nhi hoảng lên, hối thúc Phương Hạo Vân mặc quần áo, còn cô cố gắng bước xuống giường.
Phương Hạo Vân do dự giây lát, vội thay cục pin dự bị vào máy, gửi tin nhắn thông báo tới Phương Tuyết Di, Kỳ và chị Mỹ Kỳ nói là đêm qua làm việc mệt quá ngủ lại văn phòng công ty, giờ mới thức dậy.
Phương Hạo Vân không hề biết gian tình đã bị chị Tuyết Di phát hiện, giờ có nói dối cũng đâu còn tác dụng.
Tất nhiên chị Mỹ Kỳ và Kỳ không biết sự thật nên hồi đáp ngay, nói là đợi hắn về cùng ăn sáng. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
"Hạo Vân, em đi tắm đi…" Tạ Mai Nhi hãy còn hơi đau nhưng giờ tự đi đã không là vấn đề lớn.
Đợi khi Phương Hạo Vân tắm xong, Tạ Mai Nhi cũng trang điểm xong, hai má ửng hồng, nhìn vào là biết xảy ra chuyện gì.
"Hạo Vân, em làm mạnh quá, chị còn đau nè, lát nữa sao mà gặp mặt mọi người đây?" Tạ Mai Nhi nũng nịu.
Phương Hạo Vân cười hô hố, đề nghị: "Hay là hôm nay chị cứ nằm nghỉ trên giường, em nói với mọi người là chị ngả bệnh, như thế có được không?"
"Không được!" Tạ Mai Nhi phản đối ngay: "Hôm qua còn khỏe, bàn công việc với em đến nửa đêm lại ngả bệnh, nói ra ngoài dễ khiến người ta nghi ngờ lắm, hơn nữa hôm nay chị còn rất nhiều việc phải làm, thôi thì chị ráng nhịn đau vậy."
Phương Hạo Vân bước tới gần, vòng tay ôm lấy eo cô gái, dịu dàng nói: "Chị Mai, thật ra em có cách này có thể giúp chị giải trừ cơn đau ngay tức thì…"
Tạ Mai Nhi ngẩng đầu lên hỏi dồn: "Cách gì vậy? Mau nói đi, chỉ cần giúp chị xoa dịu cơn đau, em bảo chị làm gì cũng được…"