Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 471 : Đả thông hai mạch Nhậm Đốc
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Trên đường đi, Phương Hạo Vân và Trần Thiên Huy chia nhau ra. Trần Thiên Huy đến công ty bảo hiểm Trần Thị để dặn dò điều tra chuyện Tiểu Điệp mang thai, còn Phương Hạo Vân chạy xe về thẳng khu Lam Tâm Hoa Viên.
Trương Mỹ Kỳ và Kỳ đã ngủ rồi, Phương Hạo Vân vì không muốn đánh thức họ, liền nhè nhẹ bước vào căn phòng ngủ vốn thuộc về Tạ Mai Nhi.
Sau khi đóng cửa phòng lại, Phương Hạo Vân không định sẽ ngủ ngay, hắn muốn luyện công thêm một chút nữa, không hiểu vì sao, hắn cảm thấy Thiên Phạt không chịu nằm yên, đã mấy lần, nó đều muốn được tự thân vận động.
Phương Hạo Vân ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt bắt đầu cảm nhận tình hình của Thiên Phạt.
Nhưng lúc này, Thiên Phạt đột nhiên lại nằm yên trở lại, dường như không còn xuất hiện tình trạng bất thường nào nữa.
Phương Hạo Vân không nản lòng, hắn biết cảm giác lúc nãy của mình không phải là hoang tưởng, mà thật sự có tồn tại.
Qua một giờ sau, Phương Hạo Vân vẫn chưa có thu hoạch gì, hắn quyết định không nghĩ tới tình trạng khác thường của Thiên Phạt nữa, bắt đầu tịnh tâm để luyện công, hấp thu tinh hoa trời đất.
Trong quá trình hắn hấp thu tinh hoa của trời đất, dường như Thiên Phạt cũng bị cảm nhiễm lây, nên đột nhiên lại di chuyển trong kinh mạch của Phương Hạo Vân.
Liền đó, trên cơ thể Phương Hạo Vân tản phát ra một luồng khí lạnh, Phương Hạo Vân co lại, cảm thấy thật là thần kỳ.
Thời điểm đó, Phương Hạo Vân đột nhiên cảm nhận được nồng độ của tinh hoa trời đất ở xung quanh hắn đã cao hơn nhiều so với lúc nãy, hắn không kịp phản ứng, thì đã cảm thấy một luồng tinh hoa trời đất thuần khiết đã tràn vào bên trong cơ thể hắn.
Phương Hạo Vân cảm thấy kỳ lạ, đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ra công hiệu này của Thiên Phạt, đúng là kỳ diệu.
Chính vào lúc hắn đang mừng thầm trong lòng, thì phiền phức lại đến... với sự giúp đỡ của Thiên Phạt, tốc độ hấp thụ tinh hoa trời đất đã tăng gấp nhiều lần, nhưng kinh mạch của Phương Hạo Vân đã có chút căng, hình như tinh hoa trời đất ở nồng độ cao ào ạt ùa vào cơ thể hắn, đã khiến kinh mạch của hắn có vẻ như chịu đựng không nổi nữa, nên xuất hiện từng cảm giác nhói đau như xé ruột xé gan.
Phương Hạo Vân dường như muốn ngừng việc luyện công lại.
Nhưng hắn lại cảm thấy hôm nay có thể là một cơ hội tốt, một cơ hội mà trời đất cho hắn để hắn đả thông hai mạch Nhậm Đốc, hắn giữ vững tinh thần, cố gắng chịu đau, không ngừng hấp thu từng luồng tinh hoa trời đất vào trong cơ thể.
Dần dần, cái cảm giác đau đớn đó càng lúc càng mạnh mẽ hơn, Phương Hạo Vân như đau đến muốn ngất đi.
Chính vào thời điểm quan trọng nhất, Thiên Phạt lại lần nữa xuất hiện tình trạng khác thường, nó đột nhiên hấp thu cái tinh hoa trời đất nồng độ cao bên trong cơ thể Phương Hạo Vân, nếu cứ như vậy, cái cảm giác đau đớn trong kinh mạch của Phương Hạo Vân sẽ từ từ biến mất, thay thế vào đó là một luồng khí lưu ấm áp.
Sau khi xong việc, vẻ mặt của Bạch Lăng Kỳ như vẫn chưa cảm thấy đủ, Phương Hạo Vân lần này thấy sợ thật, nếu cứ tiếp tục như thế, Kỳ sẽ biến thành Hấp Tinh Ma Nữ mất.
"Kỳ, hôm nay làm đến đây thôi… anh còn chuyện phải giải quyết…" Theo như kế hoạch, chiều nay hắn đã phải đáp máy bay lên đường sang nước Anh, buổi sáng, hắn định sẽ đi thăm Đinh Tuyết Nhu, cổ vũ cô một chút, để trong khoảng thời gian mà hắn không ở đây, cô sẽ không mất đi lòng tin đối với bản thân nữa.
"Được thôi, hôm nay tha cho anh vậy… đợi anh trở về, chúng ta sẽ tiếp tục…" Nói thật nha, Bạch Lăng Kỳ quả thật đã thích cái mùi vị này rồi, cứ ngọt ngào làm sao ấy…
Lúc Phương Hạo Vân ra khỏi nhà, chị Mỹ Kỳ vừa mới ngủ dậy, dặn dò Trương Mỹ Kỳ vài câu đơn giản xong hắn bèn đi khỏi.
Đến khi ăn sáng, Bạch Lăng Kỳ chỉ uống sữa chứ không ăn gì khác, Trương Mỹ Kỳ cảm thấy rất lạ, hỏi: "Kỳ à, sao không ăn thêm chút gì đi, chẳng lẽ em đang giảm cân à ? Nhưng vóc dáng của em đã rất hoàn mỹ rồi, hơn nữa, đây là bữa sáng, em đâu cần phải kiêng như vậy…"
"Em ăn rồi…" Trong mắt Bạch Lăng Kỳ có chút thẹn thùng.
"Ăn rồi à ? Ăn chân giò xông khói hả ?" Trương Mỹ Kỳ nhớ là trong tủ lạnh vẫn còn một ít chân giò xông khói.
"Dạ, là chân giò xông khói… nhưng còn có thứ khác nữa…" Nói xong, Bạch Lăng Kỳ bèn đứng dậy bước đến gần, kề miệng sát tai chị Mỹ Kỳ, kể hết đầu đuôi toàn bộ chuyện lúc nãy cho cô nghe.
Trương Mỹ Kỳ nghe xong, liền cảm thấy ngạc nhiên: "Có thật là ngọt không ?" Cái thứ đó của Phương Hạo Vân Trương Mỹ Kỳ cũng đã ăn không ít, mùi vị mỗi lần đều khác nhau, nhưng nếu nói là ngọt, thật ra thì cũng chẳng ngọt ngào gì… nếu không phải do hai người thật lòng yêu nhau, thì cái thứ đó, có làm thế nào cô cũng nuốt không trôi.
"Là thật đó, không hề giả dối, không tin thì chị đợi Hạo Vân về rồi chị thử xem…" Bạch Lăng Kỳ cười nói.
"Thử thì thử…!"
Trương Mỹ Kỳ nói, tỏ vẻ cũng không thua kém gì.
Nhà họ Đinh có một mật thất, những người được biết cũng không nhiều, chỉ tính đến nhà họ Đinh hiện giờ, trên dưới cả nhà, cũng chỉ có gia chủ Đinh Vọng Long và con trai ông là Đinh Tuyết Siêu biết mà thôi.
Hôm nay, Đinh Vọng Long dẫn theo con trai Đinh Tuyết Siêu chuẩn bị đến gặp một nhân vật quan trọng, ông ta mong rằng nhân vật quan trọng này có thể xuất sơn để giúp đỡ ông ta.
Nhà họ Đinh hiện giờ đã đang trong tình cảnh nguy cơ trùng trùng, nếu bà ấy vẫn không chịu xuất sơn, nhà họ Đinh có thể sẽ bị chia năm xẻ bảy, hoàn toàn sụp đổ không cứu vãn được nữa. Huy hoàng của ngày xưa, cũng sẽ trở thành hoa cúc đã tàn của ngày hôm qua.