Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 533 : Không có yêu, chỉ có dục

Ngày đăng: 02:20 19/04/20




Đối với mấy cái này, Phương Hạo Vân và Trần Thiên Huy đều nhìn thấy, nhưng không có ngăn lại. Hắn đã hạ lệnh là không giết người, coi như cũng nhân từ rồi.



Dù sao hắn cũng đang đi trên con đường hắc đạo, chứ không phải là đi làm từ thiện. Tần Tử Kiếm muốn xử lý mọi người, chắc chắn phải trả một cái giá lớn.



"Phương thiếu gia, đám người của anh em họ Vương này, thật là độc ác..." Nói ra thì Vương Thế Phi cũng từng gặp những cảnh đầy máu như vậy, nhưng khi nhìn thấy toàn cảnh nơi này, hắn không khỏi xúc động, trong lòng hồi hộp.



Hà Thanh nói tiếp :"Phương thiếu gia, những người này đều rất tàn nhẫn, hôm nay cậu đã thấy rồi, sau này nhất định phải quản lý nghiêm khắc bọn họ, nếu thì không biết sẽ gây ra chuyện gì..."



"Không phải đã có thượng tá Hà Thanh ở đây giám sát rồi sao? Bọn họ còn có thể chạy khỏi lòng bàn tay của cô à?" Trong giọng nói của Kim Phi hiện rõ sự chế nhạo.



Hà Thanh khẽ nhíu mày, cũng không để ý đến Kim Phi. Đàn bà khi yêu thì chỉ số thông minh đều bị giảm, Huống chi Kim Phi vốn là loại vú to óc trái nho rồi, càng không cần phải để ý.



Hà Thanh đâu biết rằng, Kim Phi đối với Phương Hạo Vân căn bản là không có yêu, chỉ có dục.



Đàn ông trên đời này, chỉ có Phương Hạo Vân mới có thể làm cho cô sướng đến chết đi sống lại, thỏa mãn được dục vọng trong lòng cô. Tận sâu trong nội tâm, Kim Phi cũng đã độc chiếm lấy Phương Hạo Vân rồi, chỉ là cô không thể giành với người khác, cho nên bây giờ đành phải lấy Hà Thanh ra để trút giận.



Cảnh tượng chém giết vẫn tiếp tục, nhìn máu bắn tung tóe, chân tay bị chặt vứt lung tung, anh em họ Vương liền cảm thấy có một sự hưng phấn không hiểu. Dường như cái cảnh tượng máu thịt bay tứ tung này làm cho bọn họ sôi máu lên, toàn thân có một sự thoải mái và kích thích không nói nên lời.



Tần Tử Kiếm nhìn cảnh tượng giết chóc như vậy, sắc mặt tái trắng, có vẻ hoảng sợ. Cho dù hắn đã thấy nhiều thứ, nhưng cảnh tượng ngày hôm nay vẫn hù dọa hắn.



Người của Phương Hạo Vân quả thật không phải là con người nữa, bọn họ là ác ma, là ma quỷ.



Thân là võ sĩ của gia tộc Morgan, tố chất tâm lý của Anji cũng rất mạnh, nhưng mà bây giờ, cô đã cảm thấy buồn nôn rồi, rất muốn ói tại chổ.



Máu tanh tràn ngập bốn phía làm cho cô không thở nổi, cô sợ hãi nhìn Tần Tử Kiếm, đề nghị : "Chủ nhân, chúng ta đi thôi... nhiệm vụ của chúng ta đã thất bại..."



"Đi!"



Tần Tử Kiếm là một người thông minh, khi hắn nhìn thấy đám người thứ hai xuất hiện, hắn liền biết Phương Hạo Vân đã sớm chuẩn bị, nhìn thấy cục diện bây giờ, hầu như đã nghiêng về một bên. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



Sau khi đã tăng thêm người, cả đám người của anh em họ Vương càng chém càng hăng, người của Tần Tử Kiếm đã bắt đầu rối loạn, bắt đầu bại lui.
Anji nghe thấy thế, vội vàng quay sang cầu cứu Tần Tử Kiếm, chỉ là bây giờ Tần Tử Kiếm đã khó giữ thân rồi, ngay cả cứu hắn còn không được, chứ đừng nói là cứu Anji.



"Hai vị anh hùng, đây là người hầu của tôi... các người cứ việc thưởng thức... chỉ hy vọng các người có thể nhẹ tay với tôi" Tần Tử Kiếm nói lấy lòng.



"Mày biết mượn nước đẩy thuyền lắm... chỉ là mày đừng quên, cho dù mày không cho tao, thì có thể làm được gì?" Nhị Ngưu cười khinh thường :"Lại đây, ăn sáu đấm của tao, nếu không tao sẽ khó ăn nói với các anh em đã chết..."



"Đê tiện!"



Anji thấy Tần Tử Kiếm lấy mình làm bia đỡ đạn, còn bán đứng mình, trong lòng mất hết niềm tin, quát lạnh một tiếng, rút con dao trong tay đâm tới hướng của Tần Tử Kiếm.



Tần Tử Kiếm cảnh giác, vội vàng lui về sau, lập tức đưa tay đánh trả Anji, lúc này Vương Nhị Ngưu hét lớn : "Đừng... làm hỏng thì không chơi tốt được..."



Khoảng cách của Nhị Ngưu là gần hai người nhất, hắn vội vàng cầm lấy đao, bổ tới, tách hai người ra : "Không được đấu với nhau... bây giờ hai người đều phải chịu xử lý..."



Phương Hạo Vân thầm khen Vương Nhị Ngưu ra tay đúng lúc, nếu để cho Tần Tử Kiếm bị đâm trúng và chết ngay tại chổ thì không hay.



Tần Tử Kiếm mà chết, gia tộc Morgan sẽ điều tra, và bên hắn khó thoát khỏi quan hệ.



Lấy bản thân Phương Hạo Vân ra mà nói, hắn chưa chắc đã sợ gia tộc Morgan, nhưng mà hắn không muốn phá hủy kế hoạch của bộ tộc thủ hộ, không muốn xung đột với gia tộc Morgan quá sớm.



"Bốp!" Vương Nhị Ngưu là người nói được làm được, sau khi tách hai người ra, không đợi cho Tần Tử Kiếm hít được một hơi, hắn đã đấm tới một cái, Tần Tử Kiếm không kịp đề phòng, lập tức té ngửa xuống đất, rụng hết một cái răng cửa, phun ra một ngụm máu.



"Đứng lên, mới có một cái..." Nhị Ngưu cười hắc hắc, đi qua, túm lấy cổ áo của Tần Tử Kiếm, giơ nắm đấm lên, đấm liên tục sáu cái vào ngực hắn, không dừng lại một lần.



Sau khi thu hồi nắm tay, khóe miệng của Tần Tử Kiếm đã sùi bọt, ngay cả sức nói chuyện cũng không có.



"hắc hắc!"



Vương Nhị Ngưu ném Tần Tử Kiếm xuống đất, sau đó cười ngượng ngùng nói : "Xin lỗi, tao bị yếu toán, đánh hơn một đấm... hay là mày đánh lại tao đi?"