Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 542 : Ông bố tiện nghi dặn dò
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
Long Phượng ngẩn người.
Phương Hạo Vân nói như vậy, làm cô không thể trả lời.
Thân là một người của nhà họ Long, cô đương nhiên biết rõ tất cả hành vi của nhà họ Long rồi.
... có lẽ đây là báo ứng...
Nhớ đến những oan hồn chết thảm dưới tay Long gia, nhớ đến những chuyện do Long gia làm, Long Phượng không còn biết nói gì.
Phương Hạo Vân dường như nhìn thấu suy nghĩ của cô, cười thản nhiên : "Không sai, chính là báo ứng, người đang làm, trời đang nhìn... đừng tưởng cách người làm cẩn thận, nhưng ông trời luôn luôn biết..."
"Xin lỗi, tôi không thể chịu đựng sự đau khổ của nô lệ, tôi hy vọng anh đừng vì sự thất tín của tôi mà làm hại Long gia của tôi... tôi lấy cái chết tạ tôi, có thể chứ?" Nói xong, Long Phượng đột nhiên giơ đao lên, đâm về ngực của mình.
Trong giây phút cô sắp chết, khóe miệng của cô lộ ra một nụ cười.
Cô được giải thoát, thật sự được giải thoát rồi.
"Đồ ngu!"
Phương Hạo Vân vốn có thể cứu Long Phượng, nhưng hắn không cứu. Đường là do cô ta chọn, hắn không cần thiết phải can thiệp vào.
Khi Long Chiến nhẫn được cái xác lạnh như băng của con gái từ tay cảnh sát, ông ta mới tỉnh ngộ ra, là chính ông ta đã tự tay giết hại con của mình.
Long Phượng còn nhỏ, năm nay chỉ mới vừa tròn hai mươi, nếu cô không sinh ra trong nhà họ Long, mà là một gia đình bình thường, có lẽ bây giờ đang học đại học rồi.
Chỉ là do cô lại là con gái của Long Chiến, đeo trên lưng trách nhiệm của gia tộc, từ bỏ cuộc sống của một người con gái bình thường. Những năm tháng trong quá khứ, cô đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ám sát của cô, lập không ít công lao cho nhà họ Long.
Chỉ là, kết quả của cô lại bi thảm như vậy.
Sau khi khám nghiệm hiện trường, cảnh sát kết luận là tự sát. Sau khi nhìn cái xác của con gái, Long Chiến cũng cam chịu kết quả này. Trên thực tế, con gái đúng là tự sát. Chỉ là ông ta nghĩ, con gái nhất định là do Phương Hạo Vân ép tự sát.
Phương Hạo Vân cười cười, ôm lấy Bạch Lăng Kỳ, hôn lên môi cô.
Đúng lúc này, trên lầu vang lên giọng nói của Trác Nhã : "Hạo Vân, nếu con không bận, thì lên phòng sách của ba con một chuyến, ổng có chuyện muốn nói với con..."
Bạch Lăng Kỳ nghe thấy thế liền đỏ mặt, vụ hôn môi nãy giờ phỏng chừng là đã bị Trác Nhã nhìn thấy hết rồi.
"Xấu xa, anh hại em bị... bị mẹ nhìn thấy.." Dưới yêu cầu của Trác Nhã và Phương Tử Lân, Bạch Lăng Kỳ đã sửa miệng lại.
Bạch Lăng Kỳ hung hăng nhéo một phát vào eo của Phương Hạo Vân, tức giận nói : "Về sau ở nhà không được làm mấy chuyện xấu với em..."
Phương Hạo Vân rất là buồn bực, mình thật oan ức, rõ ràng là bạn gái hôn mình trước mà.
Đàn ông tốt không đấu với đàn bà, Phương Hạo Vân mỉm cười nói : "Lão bà đại nhân có lệnh, tiểu sinh không thể không nghe... chờ anh một chút, anh đi gặp ba!"
Phòng sách của Phương Tử Lân khá là lớn, có khỏi mấy ngàn cuốn sách, lúc Phương Hạo Vân đi vào, thấy ông đang ngồi xem một quyển sách về quản lý kinh tế.
"Con ngồi đó đi... để ba xem xong đoạn này..." Phương Tử Lân hơi ngẩng đầu lên, rồi lại cúi đầu xuống, vẻ mặt vô cùng tập trung.
Phương Hạo Vân không khỏi nhớ lại câu nói của ông bố tiện nghị này, sống đến già, học đến già. Ông nói được là làm được, mỗi ngày đều học tập, đó là thói quen của ông ta.
Nhớ đến tình huống thân thể của ông, trong lòng Phương Hạo Vân không khỏi khó chịu. Ông trời luôn bất công như vậy đấy, Phương Tử Lân là một người rất tốt, nhưng lại phải rời khỏi thế giới này quá sớm.
"Hạo Vân, đây là trà phổ nhị ở Vân Nam, con thử xem..."Ngay thời điểm Phương Hạo Vân đang nghĩ ngợi, thì Phương Tử Lân đã buông quyển sách trong tay xuống, đưa cho Phương Hạo Vân một tách trà.
Phương Hạo Vân cầm lấy tách trà từ tay ba, để lên mũi ngửi một chút, mùi thơm thoang thoảng, đích thật là trà ngon, hương vị vô cùng thơm.
Trên khuôn mặt của Phương Tử Lân cũng tràn đầy sự tươi cười chân thành, đó là một sự vui mừng và tán thưởng : "Hạo Vân, hôm nay là ngày công ty bảo an Đằng Phi của con khai trương, vốn ba và mẹ đều muốn đi đến chúc mừng... nhưng mà con nhất định không chịu, ba mẹ cũng không ép buộc. Nhưng mà con nhất định phải mang Kỳ theo... ba và mẹ đều vô cùng hài lòng về nó. Nó chắc chắn làm dâu nhà này rồi... Về phần Trương Mỹ Kỳ, con cũng không được bỏ rơi người ta, qua vài ngày nữa, con đưa nó về nhà chúng ta luôn, mang thai rồi, dù sao cũng cần có người chăm sóc..."
Phương Hạo Vân không cho ba mẹ tham gia buổi lễ khánh thành, thật ra cũng là vì tốt cho bọn họ. Ý của hắn là cố gắng làm cho bọn họ không liên quan đến công ty bảo an của mình, để tránh sau này gặp phải chuyện không may.