Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 541 : Người đang làm, trời đang nhìn
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
Phương Hạo Vân vừa dứt lời, một cô gái mặc đồ da màu đen bước ra trong bóng đêm, đôi mắt của cô gái lóe sáng trong bóng đêm, phát ra sát khí rất lớn.
Tuy rằng Phương Hạo Vân không nhìn thấy rõ đôi mắt ấy trong bóng đêm, nhưng vẫn cảm nhận được sát khí phát ra từ nó, thản nhiên nói : "Là Tần Tử Kiếm phái cô đến, hay là Long Chiến? Tôi cảm thấy rằng cô hẳn là do Long Chiến phái đến, Tần Tử Kiếm nhất định sẽ thành thật một thời gian..."
Cô gái lại nhìn Phương Hạo Vân lần thứ hai, giống như lần trước, từ sâu trong lòng cô đã có một sự sợ hãi cực độ, cô không phải là đối thủ của người này.
Làm sát thủ cuối cùng của nhà họ Long, vốn dĩ cô phải ẩn núp trong bóng tối, chờ thời cơ ra tay, nói như vậy, phần thắng của cô sẽ gia tăng được một ít.
Chỉ là cô rất rõ ràng, đối mặt với thực lực tuyệt đối, mưu kế không có đất để dùng.
Cho nên, cô chọn cách xuất hiện.
Có lẽ là chỉ có như vậy thì mới giành được cơ hội chiến thắng.
Theo cái nhìn của một sát thủ kinh nghiệm như Long Phượng, thì trong cách phương pháp ám sát, thì giết công khai mới là âm mưu tốt nhất.
"Dáng người không tồi... Phương Hạo Vân chậm rãi nhìn cô gái đang đi đến gần, khóe miệng xuất hiện một nụ cười châm chọc : "Cô có một dáng người rất ma quỷ, đáng tiếc là lại không có khuôn mặt của thiên sứ, quả thật rất đáng tiếc. Nếu như úp cái bao lên trên mặt cô, thì thật ra có thể nghĩ lại.
Nghe thấy những lời nói mang tính chất sỉ nhục của Phương Hạo Vân, Long Phượng không hề nổi giận. Trên mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên : "Anh thích dáng người của tôi, còn tôi, tôi thích sự cường tráng của anh, chúng ta có thể trở thành một bộ đôi không tồi..."
"Haha!"
Phương Hạo Vân cười yếu ớt, ngẩng đầu lên nhìn : "Cô đúng là một cô gái thông minh, cô là một sát thủ, nhưng cô thấy rằng công phu của cô còn kém tôi quá nhiều, không có cơ hội thành côn. Cho nên đã lựa chọn phương pháp này... xem ra nhà họ Long của cô cũng có nhân tài... chỉ tiếc là tôi không phải là loại người chỉ biết dùng nửa phần dưới... cô không sợ mất luôn những gì đang có sao?"
"Nếu anh có thể tiếp tôi ba chiêu mà không đánh trả.. tôi là của anh..." Long Phượng nghiêm túc nói : "Tôi có thể dùng danh nghĩa của tổ tiên nhà họ Long để thề với anh..."
"Cô... tôi muốn gì cô cũng có thể làm?" Phương Hạo Vân lạnh lùng hỏi.
"Theo như lời của anh, đùa giỡn..." Long Phương thản nhiên nói : "Thân là sát thủ, từ nhỏ tôi đã nhận đủ loại huấn luyện, ngay cả nghệ thuật lên giường. Hơn nữa dáng người của tôi như vậy, anh cũng thấy, rất là hoàn mỹ... chẳng lẽ anh không muốn có một nô lệ như tôi?"
"Đúng rồi, quên nói cho anh biết, tôi là con gái của Long Chiến, là công chúa của Long gia..." Sắc mặt của Long Phượng dường như đã không còn bình tĩnh nữa.
Phương Hạo Vân nghe thấy thế, âm thầm giật mình.
Phương Hạo Vân ôm lấy Long Phượng vào lòng, đưa tay nhẹ nhàng nhéo vào má của cô, dùng cái giọng nói đầy vẻ đáng tiếc, nói : "Nếu cô có khuôn mặt của thiên sứ là tốt rồi..." Nói xong, bàn tay của hắn cũng đặt xuống cặp mông mê người của cô, tuy rằng vẫn còn cách một lớp vải, nhưng sự co giãn ấy đúng là thật.
"Vô sỉ!"
Long Phượng vốn tưởng rằng chỉ cần mình lẳng lặng thừa nhận là được. Nhưng cô sai rồi, từ nhỏ cô đã được huấn luyện nghệ thuật ám sát, căn bản là không có tiếp xúc với người khác phái bao giờ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Đối với sự xâm phạm của Phương Hạo Vân, trong lòng cô có một sự chán ghét theo bản năng.
"Cút ngay, không được đụng vào tôi..." Long Phượng dùng sức đẩy Phương Hạo Vân ra, rời khỏi cái ôm của hắn, chỉ là với chút sức của cô thì làm sao có thể đẩy Phương Hạo Vân ra được.
Trong đôi mắt của Phương Hạo Vân bỗng xuất hiện sự lạnh lùng, hắn nhìn Long Phượng, nhìn vẻ mặt chán ghét của cô, nhìn vẻ đau khổ của cô...
Cuối cùng, hắn buông cô ra.
Phương Hạo Vân không phải là kẻ ác, đối với đàn bà, hắn không muốn dùng sức mạnh. Huống hồ, người như Long Phượng, cho dù dùng nhiều sức mạnh, thì dường như cũng không có nhiều ý nghĩa gì.
Mỗi khi phát tiết, hắn lại thích lại dâm phụ như Kim Phi.
Mỗi người đều có nguyên tắc làm người riêng của mình, trừ phi là bị cảm xúc khống chế, thì trong tình huống bình thường, Phương Hạo Vân hắn không bao giờ dùng sức mạnh để chinh phục đàn bà.
"Cút đi!"
Phương Hạo Vân thản nhiên nói : "Cô giống như ông gia của cô, đều là tiểu nhân... loại đàn bà như cô tôi không có hứng thú... Sau khi trở về nói với Long Chiến, nói với ông ta chờ đợi sự trả thù của tôi đi... Bây giờ, nhà họ Long của các người đã hoàn toàn xong đời..."
Không biết là do sợ hãi hay là do chịu nhục, nói tóm lại, khi Long Phượng lại được tự do, cô khóc, nước mắt chảy xuống từ hai bên má, rơi xuống đất.
"Vì sao... vì sao anh lại muốn đối phó với Long gia, Long gia chúng tôi đã làm cái gì sai?" Long Phượng phẫn nộ quát lớn : "Mấy năm nay, Long gia chúng tôi đã chịu làm đuôi cho người, vì sao các người lại không buông tha cho Long gia... các người là ác ma..."
"Im miệng!"
Phương Hạo Vân châm chọc : "Long gia các người không có tư cách chửi người khác... tổ tiên của Long gia làm cái gì, tôi nghĩ trong lòng các người rất rõ ràng. Long gia lập nghiệp dựa vào cái gì, cô cũng rõ ràng. Mấy nay năm, các người đã làm những chuyện xấu gì, các người cũng rõ ràng... Loại gia tộc giống như Long gia, nên bị chế tài từ sớm rồi.