Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 546 : Võ sĩ chữ Thiên
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
Còn nói nữa... chính là anh đó..." Hàn Tuyết Nhi làm nũng : "Anh Hạo Vân, anh tính đi, đã bao lâu rồi anh không đến thăm em... Lần trước anh nói rõ với em là, chờ anh bận xong sẽ đến thăm em, nhưng mà người ta chờ mãi chờ mãi mà vẫn không thấy anh đến... người ta còn tưởng anh đã quên người ta rồi chứ..."
"Haha... cái này..." Phương Hạo Vân tự biết đuối lý, cười làm lành một tiếng, xin lỗi : "Xin lỗi em, là anh Hạo Vân không tốt... anh cam đoan lần sau sẽ không như vậy nữa..."
"hừ!"
Hàn Tuyết Nhi tức giận chề môi ra nói : "Về sau anh mà còn như vậy với em nữa, thì từ nay về sau em sẽ không bao giờ, không bao giờ để ý đến anh nữa... anh còn muốn nói cho mọi người biết, anh chính là kẻ xấu xa nhất nhất trên đời này"
"Tuyết Nhi, không được nói bậy..." Tần Tú Văn vội quát lớn : "Đã lớn như vậy rồi, sao không biết lễ phép gì hết vậy..." Tần Tú Văn khẽ nhíu mày, trong lòng không vui, con gái của mình bình thường cũng rất hiểu chuyện, tại sao hôm nay vừa gặp Phương thiếu gia liền đổi tính, làm nũng không nói, còn cố tình gây sự nữa.
"Dì Tần... đừng trách Tuyết Di, là con không đúng, con nên bị trách.." Phương Hạo Vân thấy Hàn Tuyết Nhi bị mắng oan, dường như muốn khóc vậy, vội vàng nói giúp.
Tần Tú Văn âm thầm thở dài, con gái thật lòng thích Phương thiếu gia rồi, cái này không biết có tốt không? Bình tĩnh mà xem xét, Tần Tú Văn cũng rất xem trọng Phương Hạo Vân, chỉ là, bà ta rất rõ tình huống của Phương Hạo Vân, bên cạnh hắn có nhiều người phụ nữ, ngay cả chị họ Trần Thanh Thanh của Hàn Tuyết Nhi, cũng đã có hôn ước với Phương Hạo Vân.
Làm đàn bà, Tần Tú Văn đương nhiên không hy vọng con gái của mình chia xẻ người đàn ông của nó với người phụ nữ khác. Hơn nữa, Hàn Tuyết Nhi bây giờ đang đi học, nói chuyện yêu đương dường như hơi quá sớm.
Vũ hội tiến hành được một nữ, Hàn Sơn liền bị Trần Thiên Huy kêu qua, Tần Tú Văn cũng bị Lã Nguyệt Hồng kéo đi. Hàn Tuyết Nhi ôm Phương Hạo Vân cứng ngắc, nói thế nào cũng không chịu đi.
Bạch Lăng Kỳ đã sớm cảm thấy Hàn Tuyết Nhi có ý với Phương Hạo Vân, theo tình cảnh ngày hôm nay, tám phần là như vậy rồi. Trong lòng Phương Tuyết Di cũng cười khổ không thôi, không biết kiếp trước em trai làm chuyện tốt gì, mà sao kiếp này đào hoa thế nhĩ, bên cạnh càng lúc càng nhiều phụ nữ. Hơn nữa toàn là loại đi ngàn dặm mới tìm được một người.
Phương Tuyết Di thầm nghĩ, nếu cô là đàn ông, trong lòng nhất định sẽ hận chết em trai mất. Đồ tốt trong thiên hạ đều bị hắn lấy đi, người khác làm sao mà sống.
Hà Thanh âm thầm nhíu mày, Phương Hạo Vân quả nhiên là một tên lừa tình đẳng cấp.
Cả đoàn người tuy rằng ngồi cùng một chổ, nhưng lại mang tâm tư khác nhau. Chỉ là trên mặt của bọn họ đều là nụ cười đầy chân thành.
"Cố gắng thôi... có điều anh rất bận rộn..." Yêu cầu của Hàn Tuyết Nhi hiển nhiên là hơi quá rồi, bên cạnh Phương Hạo Vân không chỉ có một người phụ nữ. Hắn không thể nào mỗi ngày đều đi dạo cùn gov71i Hàn Tuyết Nhi được.
"Ừm!"
Hàn Tuyết Nhi thật ra cũng không hy vọng gì, cô chỉ thuận miệng nói ra suy nghĩ trong lòng thôi.
Đúng lúc này, một giọng hát cách đó không xa truyền đến, cùng với tiếng ủng hộ, ở giữa còn có những tiếng nhạc dễ nghe nữa.
"Anh Hạo Vân, bên kia đông vui quá... chúng ta qua xem đi..."Hàn Tuyết Nhi vui vẻ kêu lên, kéo tay Phương Hạo Vân chạy về bên kia.
Phương Hạo Vân cười nhạt, Hàn Tuyết Nhi dù thông minh, cuối cùng vẫn chỉ là con nít thôi.
"Là ca sĩ lang thang..." Sau khi chạy đến mới phát hiện ra là mọi người đang vây xem một cô ca sĩ lang thang, lúc này cô đang cầm đàn ghita, biểu diễn tài nghệ của mình với mọi người.
Phương Hạo Vân không hiểu gì về âm nhạc, có điều, theo cảm nhận riêng của bản thân thì tiếng đàn của cô gái này cũng không tồi, rất có phong cách chuyên nghiệp. Xem ra có thể là nữ sinh nhạc viện đi cảm thụ cuộc sống của một ca sĩ.
"Hay quá... nếu em có thể được như vậy thì tốt biết mấy..." Hàn Tuyết Nhi hưng phấn reo lên. Trong lời nói lộ vẻ hâm mộ cô gái kia.
"Anh Hạo Vân... qua kia nhìn xem, thấy ồn ào như vậy, hình như là có gì đó vui lắm..." Sau khi nghe nhạc một hồi, Hàn Tuyết Nhi lại đổi hứng thú qua chổ khác.
Hôm nay Phương Hạo Vân vốn là đi theo em gái để giải sầu, đi theo chơi đùa. Đương nhiên là nghe lời của em gái rồi, em gái bảo đi đâu là đi đó.
Đi qua bên kia, quả nhiên nhìn thấy một nghệ nhân diễn xiếc đang biểu diễn với con khỉ, có một lượng người coi bu chung quanh rất lớn. Xiếc khỉ là một tuyệt kỷ dân gian, hầu như bây giờ đã thất truyền rồi, nhất là ở một thành phố hiện đại như Hoa Hải, cũng rất hiếm thấy. Ban ngay, bởi vì giám sát tương đối nghiêm khắc, cho nên những nghệ nhân dân gian này cũng không thể làm gì được, chỉ chờ đến nửa đêm thì mới có thể mở sạp chơi đùa một hồi, thuận tiện kiếm chút tiền sống tạm qua ngày...