Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 602 :
Ngày đăng: 02:21 19/04/20
Phương Hạo Vân âm thầm vận Nhiếp Tâm Thuật, vì sợ Long Hi Phượng giở trò.
Có điều hắn đã lo lắng thừa, Long Hi Phượng không nhân cơ hội làm ra chuyện gì cả, ánh mắt của bà chỉ mê ly một lát rồi liền trở lại bình thường.
"Hạo Vân, đây là danh sách khách mời của Ngũ Gia, em xem đi.. Có Long Chiến, Long Thần, chị có cảm giác, tối nay bọn họ sẽ xuất hiện. Chúng ta phải cẩn thận một chút" Nói xong, Long Hi Phượng lấy ra một bản danh sách đưa cho Phương Hạo Vân.
Thân thể của hai người lập tức xích lại gần nhau, Phương Hạo Vân có thể ngửi được mùi thơm trên người đàn bà rất rõ ràng.
Cũng không biết là cố ý hay vô tình mà Long Hi Phượng lại đem thân thể của mình ma sát với Phương Hạo Vân, hành vi có vẻ hơi ngả ngớn, có điều đối với Phương Hạo Vân mà nói, cảm giác cũng không tồi.
Phương Hạo Vân cố gắng khống chế cảm xúc trong lòng, nhìn nhìn danh sách, quả nhiên là có tên của Long Chiến và Long Thần. Có điều cái nhìn của hắn khác với Long Hi Phượng, tối nay bọn họ chưa chắc sẽ xuất hiện.
Tình huống bây giờ là bọn họ ở trong bóng tối, không dễ dàng lộ ra.
Với sự khôn khéo của Long Chiến và long Thần, bọn họ khẳng định biết hắn và Long Hi Phượng sẽ đến, bọn họ không muốn lộ mặt thì sẽ không xuất hiện tại buổi tiệc tối hôm nay.
Lùi một bước mà nói, cho dù có đến buổi tiệc này thì cũng không có khả năng xuất hiện rõ ràng được.
"Chị Phượng, có thể hỏi một câu không, chị dùng nước hoa gì thế?" Phương Hạo Vân cảm thấy Long Hi Phượng cố ý trêu chọc mình, cho nên cũng bắt đầu hùa theo bà ta, dù sao hắn cũng là đàn ông, cũng không có chịu lỗ.
"Haha, Hạo Vân, chị Phượng không dùng nước hoa, thật ra mùi này là từ trên người chị. Nếu không có đồ, thì mùi thơm này càng dày đặc hơn... em thi1chh không?" Long Hi Phượng cười nói : "Có cơ hội sẽ cho em thử"
Lúc này, Long Hi Phượng nheo mắt lại, đã có hai người đi đến hướng mình, nhìn kỹ lại chính là Xuân Hoa và Thu Nguyệt.
"Phu nhân!"
Hai cô cung kính chào một tiếng, sau đó lẳng lặng đứng một bên, chờ Long Hi Phượng ra lệnh.
Long Hi Phượng ngẩng đầu lên nhìn rồi thản nhiên nói : "Đã chuẩn bị thỏa đáng chưa? Mộc Nguyệt Dung cho các người dẫn đến đây bao nhiêu người?"
Long Hi Phượng mỗi năm gặp mặt Ngũ Gia một lần, trong khoảng thời gian trước cũng có liên hệ một chút, coi như cũng là một người bạn quen thuộc.
"Đợi lát nữa chị dẫn em đến giới thiệu..." Nói xong, Long Hi Phượng nắm lấy tay của Phương Hạo Vân, nói : "Hôm nay là buổi tiệc long trọng, chị hy vọng em có thể làm bạn nhảy của chị... Bây giờ chúng ta đến chào Ngũ Gia một tiếng đi..."
"Haha, là Tiểu Phượng Hoàng à... đã lâu không gặp rồi. Tiểu Phượng Hoàng càng lúc càng xinh đẹp hơn..." Ngũ Gia năm nay đã gần sáu chục rồi, đủ tuổi làm bố của Long Hi Phượng rồi.
" Ngũ Gia, ông vẫn khỏe mạnh như trước... Ngũ Gia, con giới thiệu một người bạn với ông..." Nói xong, Long Hi Phượng dẫn Phương Hạo Vân đến, nói : "Vị này chính là Phương thiếu gia Hoa Hải con đã nhắc với ông, Phương Hạo Vân. Bây giờ là em trai kết nghĩa của con..."
"Ừ, không tồi... không tồi..." Ngũ Gia nghe Long Hi Phượng giới thiệu xong, vội vàng đánh giá Phương Hạo Vân vài lần, ánh mắt sáng, phong lưu phóng khoáng, cả người không ngừng toát lên khí chất mạnh mẽ, sắc mặt cương nghị, tuy rằng còn trẻ tuổi, nhưng quả thật là một nhân tài.
"Haha, Trường Giang sóng sau xô sóng trước... anh hùng xuất thiếu niên... Hạo Vân, vừa nhìn cậu, tôi liền biết mình đã già rồi, đã thật sự già rồi..." Ngũ Gia cười nói : "Long gia thua trong tay cậu, quả không oan..."
" Ngũ Gia nói quá lời, so với ông, Hạo Vân vẫn kém lắm..." Phương Hạo Vân khiêm tốn nói.
"Không, không... Hạo Vân, con có thể không biết con người của ông, ông chưa bao giờ dễ dàng khen người khác... Tuy rằng ông và con lần đầu tiên gặp mặt, nhưng con đã tạo cảm giác tốt cho ông, rất mạnh mẽ. So với thời ông còn trẻ, con thật sự là mạnh hơn rất nhiều. Tuổi trẻ như vậy rất tốt... Đi, chúng ta đi nói chuyện thôi..." Nói xong, Ngũ Gia dẫn đầu mở đường.
Người ở đây liền rối loạn, bọn họ tuyệt đối không ngờ, Ngũ Gia lại coi trọng một người thanh niên trẻ tuổi này. Phải biết rằng, ở chổ này có rất nhiều lão đại của phố D, mà bọn họ còn chưa có cơ hội nói chuyện với Ngũ Gia.
Rất nhanh, dưới ánh mắt hâm mộ và khó hiểu của mọi người, Phương Hạo Vân đi theo Ngũ Gia vào một căn phòng xa hoa.
Sau khi hai bên ngồi xuống, con mắt của Ngũ Gia đảo nhanh, nhìn Long Hi Phượng, nói giống như giỡn : "Hèn chi Tiểu Phượng Hoàng nhà chúng ta không ngừng khen ngợi đứa nhỏ Hạo Vân qua điện thoại, đây đúng là một nhân tài hiếm có... Tiểu Phượng Hoàng, nói với Ngũ Gia đi, có phải con đã động lòng rồi không, muốn Ngũ Gia làm mối cho con?"
Phương Hạo Vân buồn bực, lão già này vừa nhìn thấy uy vũ, nhưng tại sao nói chuyện không chút uy phong gì hết vậy, thậm chí là còn nhiều chuyện nữa... Đúng là như câu nói đó, nhìn người không thể nhìn tướng mạo.
Ngũ Gia nói như vậy, làm cho Long Hi Phượng xem thường : "Ngũ Gia, ông nói bậy gì vậy, người ta và Hạo Vân là chị em kết nghĩa... Hơn nữa, Hạo Vân đã có vợ rồi, và không chỉ có một. Được rồi, không nói chuyện này nữa, Ngũ Gia, Long Chiến và Long Thần tại sao không đến?"
Ngũ Gia thản nhiên cười, nhìn Phương Hạo Vân, nhin Long Hi Phượng, nói : "Đúng vậy, bọn họ không đến.. Bình thường nếu ông mời, bọn họ sẽ đến, nhưng bây giờ bọn họ không xuất hiện, vậy đã nói lên một vấn đề, trong hội trường hôm nay, có một người còn đáng sợ hơn ông đối với bọn họ..."