Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 609 : Làm trò chiếm tiện nghi

Ngày đăng: 02:21 19/04/20




Làm trò chiếm tiện nghi, đối với Phương Hạo Vân mà nói, căn bản là không có mất mác cái gì, hà cớ gì mà không làm?



"Nhưng mỗi ngày chị đều muốn thấy em..." Lúc nói ra những lời này, sắc mặt của Long Hi Phượng trở nên u oán, người không biết còn tưởng rằng Phương Hạo Vân đã bỏ rơi bà.



Phương Hạo Vân âm thầm cười lạnh, đang muốn tiếp tục diễn thì nghe thấy giọng nói của lão Lang : "Phu nhân, Phương thiếu gia, chúng ta đến rồi..."



Phương Hạo Vân đưa mắt ra nhìn, phát hiện ra phía trước là một loại sân bay nhỏ, chung qunah còn có pháo đài và súng máy thủ, xem ra hẳn là mang tính chất quân dụng cao rồi.



Long Hi Phượng vội vàng ngồi thẳng dậy, giải thích : "Ngũ Gia muốn chúng ta đi máy bay đến..."



"À!" Phương Hạo Vân thản nhiên đáp một tiếng, không biểu hiện kinh ngạc gì.



Sau khi xuống xe, bốn người được dẫn dắt vào bên trong, ngồi vào một chiếc trực thăng quân dụng. Sau khi lên trực thăng, cơ trưởng mới nói cho mọi người biết địa điểm, là một nông trường cách phố D ba trăm cây.



Dọc đường đi, bởi vì lo trong trực thăng có thiết bị theo dõi, nên Phương Hạo Vân và Long Hi Phượng không có nói gì về chuyện của Long Thần và Long Chiến.



Đồng thời, bọn họ không cũng có giở trò liếc mắt đưa tình nữa. Bây giờ Phương Hạo Vân đang đóng vai vệ sĩ của Long Hi Phượng, cùng hạng với Tiểu Đao và lão Lang, cho nên hắn ngồi rất nghiêm chỉnh, không nhúc nhích gì, vẻ mặt nghiêm túc của hắn trông giống một vệ sĩ chuyên nghiệp vậy.



Trên thực tế, Phương Hạo Vân cũng không xa lạ gì với cái nghề vệ sĩ này, khi còn ở Thiên Đạo, phần lớn các nhiệm vụ của hắn đều có liên quan đến lãnh vực này.



Làm vệ sĩ, là vốn ban đầu của hắn.



Khoảng chừng hai giờ sau, trực thăng mới đáp xuống, lúc này bọn họ đã đến một nông trường riêng. Đưa mắt nhìn ra xa, khắp nơi đều là bò và dê, quả thật đúng là một cảnh tượng phồn vinh, chỉ là Phương Hạo Vân nhanh chóng phát hiện ra, mặt cỏ bốn phía đều có sát khí, hiển nhiên là Ngũ Gia đã mai phục rất nhiều người rồi.



Long Hi Phượng dường như cũng phát hiện, có điều bốn người đều là cao thủ, cho dù Ngũ Gia thật sự có âm mưu, thì bà cũng không lo lắng.



"Phu nhân, mời!" Một người da đen cao lớn làm ra thế mời, mang đoàn người Long Hi Phượng bước vào.



Phương Hạo Vân nhìn bốn phía, phỏng chừng là sẽ đi đến một cái lều bạt cách đó không xa.



Quả nhiên, sau vài phút, dưới sự dẫn đường của người da đen, cả đoàn người đi vào trong cái lều. Vừa đi vào, Phương Hạo Vân liền nhìn thấy Ngũ Gia.
"Em biết là tốt rồi!"



Nói đến chuyện này, trong lòng Long Chiến liền không thoải mái, năm đó gả Long Hi Phượng vào Nam Cung thế gia, cũng chỉ hy vọng sẽ có ngày giúp đỡ lẫn nhau.



Kết quả là, Nam Cung thế gia lại thờ ơ, ông vài lần kêu Long Nhị cầu cứu, nhưng Nam Cung thế gia không tỏ thái độ gì.



Lúc này Long Thần cũng chuyển mắt nhìn về hướng Long Hi Phượng, thản nhiên nói : "Tiểu Phượng, việc này là em không đúng, bây giờ em là thiếu phu nhân của Nam Cung thế gia, với địa vị của em tại Nam Cung thế gia, muốn trợ giúp cho *** ggia hẳn không phải là việc khó, việc này là em thật sự không đúng..."



"hừ!"



Long Hi Phượng cười lạnh một tiếng : "Hai anh trai, hai anh đang công khai lên án em à? Đại ca, thế cục lúc ấy anh còn chưa rõ sao, chuyện của Long gia mặc dù do Phương Hạo Vân làm, nhưng mà do cấp trên ra lệnh. Anh nghĩ đi, những gia tộc có giao tình với Long gia lúc ấy có trợ giúp cho anh không? Cấp trên muốn xử lý, ai dám nhúng tay vào?"



"Em nói cũng đúng, lúc ấy Long gia đã cầu cứu chung quanh, nhưng không ai dám giúp đỡ... Nhưng em thì khác, em là người của Long gia, sao em có thể thấy chết mà không cứu" Long Chiến cả giận nói : "Hôm nay có lão nhị ở đây, em phải cho một lý do rõ ràng... Em làm như vậy mà không thấy mất mặt với ba mẹ sao?"



Phương Hạo Vân âm thầm bật cười, sự lo lắng của mình đã không có xảy ra rồi.



Mặc kệ là Long Hi Phượng, hay là Long Chiến hoặc Long Thần, đều đã qua cái tuổi xúc động rồi. Đối với bọn họ bây giờ, lợi ích mới là điều quan trọng.



Cho nên, sau khi nói chuyện một hồi, bọn họ liền khai chiến lợi ích.



"Hừ!"



Long Hi Phượng lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Long Chiến, nói : "Đại ca, anh sai rồi... từ giây phút em bước chân ra khỏi cửa nhà họ Long, em đã không còn là người của Long gia nữa, anh chưa từng nghe sao? Con gái gả ra ngoài, giống như nước đã bị đổ đi... anh có suy nghĩ không, nếu lúc đó cho dù em có giúp anh, thì Long gia có thể thoát khỏi kiếp nạn sao? Tình huống trong nước anh cũng rõ ràng, chuyện cấp trên muốn làm, không gia tộc hoặc thế lực nào có khả năng thay đổi. Lúc trước nếu em tùy tiện cứu *** giga, chẳng những là không cứu được, ngược lại còn liên lụy cả Nam Cung thế gia vào. Anh nói rất đúng, em là thiếu phu nhân của Nam Cung thế gia, nên em có trách nhiệm với Nam Cung thế gia..."



Lời này vừa nói ra, Long Chiến liền không còn gì để nói.



Bởi vì theo lẽ mà nói, lời nói của Long Hi Phượng rất hợp tình hợp lý, hoàn toàn không có sơ hở.



Long Thần nhíu mày : "Tiểu Phượng, bọn anh cũng biết chổ khó xử của em... có điều dù sao cũng là người một nhà, cho nên trong lòng đại ca của em mới nói vậy.... nếu chuyện đã qua rồi, anh thấy không cần phải nhắc lại. Chuyện cấp bách bây giờ là báo thù cho Long gia..."