Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 653 : Thí Hôn
Ngày đăng: 02:21 19/04/20
* Thí hôn : Kết hôn thử, có thể hiểu là sống thử.
"Đứng lại!" Nguyệt Nha Nhi gọi thuộc hạ của mình lại, nhẹ nhàng nói : "Không sao...."
Người nọ hung hăng trừng mắt nhìn Phương Hạo Vân, phẫn nộ lui trở về.
"Hạo Vân, đi thôi... coi như tôi muốn nói chuyện tình cảm với cậu..." Nói xong, Nguyệt Nha Nhi xoay người rời đi, chậm rãi đi ra ngoài.
Và đám tùy tùng của cô cũng đi theo.
Phương Hạo Vân thoáng do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định đi theo. Cho dù là Hồng Môn Yến thì thế nào, việc này sớm muộn gì cũng phải đối mặt, trốn tránh cũng không chạy khỏi.
Hoa Thiết Thụ nhìn thấy tổng quản nửa sống nửa chết của mình, giận đến tím mặt, nếu không phải là Tuyết Như Vân ngăn lại, thì ông ta đã dẫn người đi tìm Phương Hạo Vân báo thù.
Hoa Thiết Thụ đã làm thành chủ của Hoa thành hơn hai mươi năm, chưa từng chịu qua sỉ nhục nào lớn như vậy.
Nợ máu phải trả bằng máu.
Đây chính là đạo lý không thay đổi từ thiên cổ.
"Thành chủ, giết tôi... giết tôi đi..." Hoa Vô Đức biết, cho dù mình không chết, thì cũng sẽ trở thành phế nhân. So với việc biến thành phế nhân sống không bằng chết, thì không bằng chết đi cho rồi.
Hoa Thiết Thụ nghe thấy thế, thoáng do dự một chút, cuối cùng ra tay kết thúc tính mạng của Hoa Vô Đức.
" Phương Hạo Vân, tao nhất định phải bắt mày chết!" Hoa Thiết Thụ hô to một tiếng, gân xanh trên mặt nổi lên, xem ra sự phẫn nộ trong lòng ông ta đã bạo phát.
"Không được, tôi không thể đợi được nữa, bây giờ tôi phải báo thù cho Vô Đức và Hoa Hành...." Hoa Thiết Thụ càng nghĩ càng giận.
"Khoan đã!"
Tuyết Như Vân cản lại, nói :"Hoa huynh, anh bình tĩnh trước đã, Nguyệt Nha Nhi không phải đã nói rồi sao? Cô ta sẽ thay anh giải quyết chuyện này, trước đó anh cũng đã đồng ý rồi, bây giờ anh đi qua, có phải là không tin tưởng Nguyệt Nha Nhi không, anh làm vậy thì cô ta sẽ nghĩ thế nào?"
Phong Vân cũng vội vàng nói : "Hoa huynh, thằng nhóc lần này không đơn giản, bốn thành chủ chúng ta nhất định phải đoàn kết mới đối phó được cục diện này. Trong Phong Hoa Tuyết Nguyệt, thì Nguyệt thành có thế lực mạnh nhất, chúng ta phải tin tưởng Nguyệt Nha Nhi, đoàn kết với Nguyệt Nha Nhi, nếu không thì một khi giữa chúng ta xảy ra hiềm khích, thì vấn đề sẽ trở nên phiền toái"
" Nguyệt Nha Nhi, có thể cùng một lòng với chúng ta sao?" Hoa Thiết Thụ nhíu mày nói : "Có người nói Nguyệt Nha Nhi là người thân của tiểu thư.... tôi thấy chúng ta đừng nên hy vọng ở Nguyệt Nha Nhi. Nếu làm không tốt thì sẽ xảy ra vấn đề...."
Phong Vân nhìn Tuyết Như Vân, không ai nói lời nào.
Một lát sau, Tuyết Như Vân trầm giọng n ói : "Lời đồn ở chờ chưa chắc có thể tin...Có lẽ là do tiểu thư cố ý tung tin đồn, ly gián quan hệ của chúng ta và Nguyệt Nha Nhi"
Nói đến đây, Tuyết Như Vân dường như nghĩ đến cái gì đó, nói : "Hai vị, hai người có từng chú ý đến thái độ của tiểu thư với chúng ta chưa?"
Hoa Thiết Thụ vào đề : "Đương nhiên là có chú ý, tôi thấy tiểu thư có ý xuống tay với chúng ta..."
"Không nghiêm trọng như vậy chứ?" Phong Vân nhíu mày : "Vận mệnh của Thiên Phạt thành đã hình thành mấy ngàn năm rồi, tôi cảm thấy cô ta không có khả năng phá vỡ vận mệnh này"
Phương Hạo Vân bị cô ta nhìn, không khỏi hoảng hốt, vội điều chỉnh sắc mặt lại nói : "Xin lỗi, tôi vẫn chưa đồng ý..."
Nguyệt Nha Nhi khẽ cười một tiếng, con mắt xinh đẹp lóe sáng, chỉ thấy cô ta đứng dậy, cười quyến rũ nói : "Cậu không có lý do từ chối, thời gian thí hôn, cậu hoàn toàn có quyền sử dụng tất cả quyền lợi làm chồng, kể cả ngủ với chị..."
Lời này vừa nói ra, Phương Hạo Vân liền sửng sốt, hắn thật sự không ngờ, một cô gái giống thần tiên như Nguyệt Nha Nhi lại cởi mở như thế.
"Sao thế? Động tâm à?" Nguyệt Nha Nhi nghiêm túc nói : "Chị vẫn còn thân trong sạch đấy... Cậu cũng biết, trong Thiên Phạt Thành có rất nhiều người nghĩ về chị, muốn chị... Nếu cậu đồng ý, bây giờ chúng ta liền thương lượng hợp đồng nhé"
"Hợp đồng?"
Phương Hạo Vân lại nhíu mày : "Sao phiền quá vậy? Chỉ là thử thôi mà, chẳng lẽ thật sự cần hợp đồng à?"
"Đương nhiên là cần hợp động, không có quy tắc, thì không được phạm vi. Nếu không có hợp đồng, thì thí hôn sẽ không thể hoàn thành thuận lợi. Trong hợp đồng phải ghi chú rõ, một khi cậu không làm chị vừa lòng, thì chị sẽ tự tay giết chết cậu, coi như là bồi thường cho chị..." Nguyệt Nha Nhi cười nói.
Phương Hạo Vân nghe xong liền thấy buồn bực, trên đời này đúng là không có một bữa cơm nào không trả tiền cả, mỹ nữ cũng không dễ hưởng thụ như vậy.
"Không được!"
Cho dù không có hợp đồng thì Phương Hạo Vân cũng sẽ kháng cự, huống chi hợp đồng còn khắt khe như vậy.
Hắm thậm chí còn nghĩ rằng, đây có phải là một cái cớ của Nguyệt Nha Nhi, cái cớ để giết mình một cách quang minh chính đại hay không.
Nghĩ đến đây, Phương Hạo Vân liền từ chối : "Xin lỗi, tôi không phải là người tùy tiện, hơn nữa tôi cũng đã có vợ rồi, cho nên tôi không tính thí hôn hay thử hôn gì với chị cả..."
"Chị biết tâm tư của cậu..." Nguyệt Nha Nhi mỉm cười nói : "Cậu nhất định đang nghĩ, chị làm vậy, chính là vì muốn tìm lý do giết cậu hay không.... Cậu nghĩ như vậy là sai mười phần rồi, chị có thể nói rõ cho cậu biết, nếu trong Thiên Phạt thành có người không hy vọng cậu chết, thì đó chính là tiểu thư và chị...."
"Tại sao tôi phải tin tưởng chị?" Phương Hạo Vân hỏi.
"Cuộc sống vốn là một ván bài, vì sao cậu không dám cược một lần?" Nguyệt Nha Nhi hỏi ngược lại.
Phương Hạo Vân do dự nói : "Tôi cần phải suy nghĩ..."
"Nếu cậu là đàn ông, vậy thì cậu không nên lo lắng cái gì cả..." Nguyệt Nha Nhi cười nói : "Tục ngữ nói thật đúng, chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu..."
"Tôi đói bụng.. chị có cái gì cho tôi ăn không, chúng ta vừa ăn vừa nói về chuyện thí hôn được không?" Phương Hạo Vân trầm giọng nói.
Nguyệt Nha Nhi nhìn hắn một cái, hé miệng cười nói :"Được rồi, chị coi như cậu đã đồng ý, từ giờ trở đi, chị sẽ thực hiện trách nhiệm làm vợ, chị sẽ tự mình chuẩn bị những món đồ ăn cậu thích.... Nói cho chị biết, cậu muốn ăn cái gì?"
Phương Hạo Vân suy nghĩ một chút rồi nói ra tất cả các món mình thích cho Nguyệt Nha Nhi.
"Không thành vấn đề, cậu chờ chị một chút, để chị dặn dò, cam đoan là tất cả sẽ hợp khẩu vị của cậu..." Nguyệt Nha Nhi nghe xong cười nói.
Cười cười nhìn Phương Hạo Vân, Nguyệt Nha Nhi nói thêm : "Thừa dịp chị đi chuẩn bị, cậu cẩn thận nghĩ lại đi,lát nữa chúng ta vừa ăn vừa bàn vụ hợp đồng nhé..." Nói xong, cô ta liền lắc mông rời đi.