Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 654 :
Ngày đăng: 02:21 19/04/20
Phương Hạo Vân hơi mâu thuẫn, nói thật, cô gái Nguyệt Nha Nhi này rất đặc biệt, hắn thật sự không biết là có nên tin hay không tin lời của cô ta?
Nếu chuyện thí hôn là do dì Bạch đề nghị, thì hắn cảm thấy rằng có thể đồng ý. Ngược lại nếu không phải thì sẽ xuất hiện nguy hiểm.
Có điều, nói đi thì phải nói lại, Nguyệt Nha Nhi làm ra vẻ muốn ăn thịt hắn vậy.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, Phương Hạo Vân quyết định tất cả đều thuận theo tự nhiên, nói không chừng nút thắt của Thiên Phạt thành nằm ở chổ này.
Ước chừng khoảng nửa giờ sau, một mùi đồ ăn thơm ngon từ ngoài hành lang bay vào, cái bụng của Phương Hạo Vân không khỏi càu nhàu ngay.
Hắn liền nhìn ra ngoài cửa theo bản năng, và nhnah chóng nhìn thấy hai người nữ hầu dưới sự dẫn dắt của Nguyệt Nha Nhi đi vào phòng, và trên tay họ là một món ăn, và được bày ra trên bàn.
Nguyệt Nha Nhi thấy vẻ mặt tham lam của Phương Hạo Vân, mỉm cười, nhẹ nhàng nói : "Tiểu tình nhân, ăn cơm..."
Phương Hạo Vân cũng không khách khí, vội vàng ngồi vào bàn, thấy đồ ăn trên bàn bốc khói nghi ngút, tất cả đều là những món hắn nói khi nãy, và nấu khá là ngon.
Và cơn thèm ăn của Phương Hạo Vân liền nổi lên.
Có điều, Phương Hạo Vân nhanh chóng phát hiện ra, tuy rằng đồ ăn trên bàn rất nhiều, nhưng trên bàn chỉ có một bộ chén đũa.
"Chị gái xinh đẹp... chẳng lẽ chị không tính ăn cơm sao?" Phương Hạo Vân chần chờ hỏi.
Nguyệt Nha Nhi ôn nhu nói : "Chị không đói... những món này tất cả đều là của cậu... Tiểu tình nhân, chị phải nhắc nhở cậu, làm chồng của chị, cậu phải ăn hết toàn bộ đồ ăn trên bàn, không chừa một miếng lại nhé, nếu không thì chị sẽ cho rằng em không tôn trọng chị, và chị sẽ trừng phạt cậu..."
Phương Hạo Vân cười nói : "Trừng phạt gì?"
"Đến lúc đó cậu sẽ biết..." Nguyệt Nha Nhi cười mờ ám, không nói gì hết, hai mắt nhìn chằm chằm Phương Hạo Vân, nhìn xem hắn ăn thế nào.
Ai sợ ai? Đừng tưởng Phương Hạo Vân nhỏ gầy, nhưng mà sức ăn cũng không nhỏ.
Bình tĩnh mà xem xét, đồ ăn trên bàn ước chừng đủ cho năm người bình thường ăn, một mình hắn tuyệt đối có thể quất sạch, không có vấn đề gì.
Phương Hạo Vân ăn như cọp đói vậy, không xứng với tướng mạo anh tuấn của hắn chút nào.
Nguyệt Nha Nhi lẳng lặng ngồi một bên, mỉm cười nhìn hắn ăn.
Thịt kho tàu, bào ngư, cua áp chảo.... Phương Hạo Vân bắt đầu dọn từng món, làm cho Nguyệt Nha Nhi nhìn mà trợn tròn mắt.
"Cậu là quỷ chết đói à?" Nguyệt Nha Nhi buồn bực, vốn nghĩ rằng làm nhiều đồ ăn như vậy, cố ý trêu đùa Phương Hạo Vân một chút, kết quả là người ta ăn rất ngon.
Phương Hạo Vân ăn như là giặc đói vậy, vèo một cái đã hết, chỉ sau một hồi, cả bàn đồ ăn đã bị quất sạch.
Thỏa mãn buông chén xuống, Phương Hạo Vân cười nói : "Em yêu, cảm ơn em, bây giờ em có nên đi rửa chén hay không.... À đúng rồi, bây giờ anh còn muốn uống chút gì đó..."
Nguyệt Nha Nhi buồn bực, lẩm bẩm thu dọn chén đũa, sau đó rót cho Phương Hạo Vân một tách trà, trong tách trà có vài lá trà đang nổi phập phềnh, tỏa ra mùi thơm ngát.
Phương Hạo Vân nghe thấy thế, âm thầm nhíu mày : "Người này đáng để đồng tình thật..."
"Đúng vậy, người đáng giận tất có chổ đáng thương..." Nguyệt Nha Nhi thở dài yếu ớt : "Nếu cậu không thể trở thành vương giả cuối cùng, thì kết cục của cậu cũng sẽ giống hắn, hoặc có lẽ là sẽ bi thảm hơn. Đương nhiên, chị nghĩ cậu nhất định có thể thành công, bởi vì Thiên Phạt có liên kết máu thịt với cậu..."
Nói đến đây, Nguyệt Nha Nhi chậm rãi đi đến cạnh Phương Hạo Vân, hôn lên trán hắn một cái, nói : "Đi đi, người đàn ông của em... anh là một kẻ oai phong một cỏi.... không nên ở yên một chổ như vậy..."
Được Nguyệt Nha Nhi hôn một cái khiến cho Phương Hạo Vân rung động, nói : "Anh đi... có chuyện gì cứ nói cho anh biết, anh là người đàn ông của em..."
Nói xong, Phương Hạo Vân liền xoay người bước đi.
Nguyệt Nha Nhi nhìn bóng lưng của Phương Hạo Vân, một hồi lâu sau mới chậm rãi xoay người lại, trong đôi mắt dường như có vẻ phức tạp.
Đi ra khỏi biệt thự của Nguyệt Nha Nhi, trong lòng của Phương Hạo Vân vẫn tràn ngập sự sung sướng.
Dọc đường đi, hắn không ngừng suy nghĩ về cô gái Nguyệt Nha Nhi này, nhớ lại những phút tiếp xúc với cô, tuy rằng không rõ ràng ý đồ của cô gái này, nhưng mà hắn cảm thấy rằng cô ta không có ác ý với mình. Hơn nữa cô gái này rất có thể là em của dì Bạch.
Nghĩ đến đây, Phương Hạo Vân không khỏi kỳ quái... hai chị em....
"Bậy bậy... mình vô sỉ quá...." Phương Hạo Vân cảm thấy ý nghĩ của mình có vẻ như đang khinh nhờn dì Bạch mà hắn kính trọng nhất.
Chỉ là trong đầu hắn vẫn tồn tại những suy nghĩ mờ ám kia.
Ngay khi Phương Hạo Vân rời khỏi biệt thự của Nguyệt Nha Nhi không lâu, thì chuyện hắn và Nguyệt Nha Nhi thí hôn đã nhanh chóng lan truyền khắp Thiên Phạt thành. Thiên Phạt thành vốn đang yên tĩnh bỗng nhiên sôi trào lên, và tâm tư của mọi người trở nên khác nhau, có người vui, cũng có người buồn.
Và buồn nhất thì phải kể đến ba thành chủ của chúng ta.
Từ trước đến giờ, tiểu thư là thần tượng thứ nhất trong lòng họ, và Nguyệt Nha Nhi chính là thần tượng thứ hai. Hai cô gái ấy như là hai vị nữ thần tồn tại trong cảm nhận của bọn họ vậy.
Nhưng bây giờ, xuất hiện một thằng nhóc, và liên tiếp khinh nhờn nữ thần của mình, đầu tiên là truyền ra tin đồn mờ ám với tiểu thư, bây giờ lại thí hôn với Nguyệt Nha Nhi.
Tin tức được truyền từ trong Nguyệt thành ra thế này, nghe nói là ván đã đóng thuyền rồi, căn bản là không còn đường lui.
Lần này, người thiếu kiên nhẫn nhất và cũng là người có lòng dạ sâu độc nhất, Tuyết Như Vân, hắn luôn xem Nguyệt Nha Nhi là của riêng của mình. Tuy rằng chỉ là tình đơn phương, nhưng mấy năm nay đúng là không có người đàn ông nào tiếp cận Nguyệt Nha Nhi cả.
Tin tức như vậy truyền ra, làm cho hắn ta không thể nào bình tĩnh được.
Chỉ trong nháy mắt, lòng dạ của hắn trở nên độc ác, bây giờ hắn muốn lột da uống máu Phương Hạo Vân, nghiền xương ra thành tro, để cho Phương Hạo Vân chết không được tử tế.
"Tuyết Sát, dẫn người đi giết hắn, cậu mang tất cả cao thủ của Tuyết Sát đoàn đi giết Phương Hạo Vân cho tôi..." Tuyết Như Vân nổi giận, gân xanh trên mặt nổi lên, khiến cho khuôn mặt trở nên dữ tợn, con mắt vốn thâm thúy bây giờ đã trở nên đỏ rực.
Tuyết Sát là chiến tướng dưới tay của Tuyết Như Vân, cũng là đội trưởng của Tuyết Sát quân đoàn, là một cao thủ đã đột phá Nhâm Đốc hai mạch. Có điều nếu so với Phong Trảm hay Hoa Vô Đức thì Tuyết Sát khó đối phó hơn, vì hắn là một kẻ nham hiểm hơn.
Nhận được lệnh của ông chủ xong, hắn hơi chần chờ : "Thành chủ.... theo tin tức của Nguyện thành thì bây giờ hắn ta là chồng của Nguyệt Nha Nhi.... nếu chúng ta ra tay giết hắn, chẳng phải là muốn chống đối Nguyệt Nha Nhi sao?"