Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 707 : Giải quyết tai họa ngầm

Ngày đăng: 02:22 19/04/20




Đối mặt với sự cường thế của Phương Hạo Vân, Hoa Vô Nhai không thể không cúi đầu. )



Mọi người cũng nhìn nhau, bây giờ Phương Hạo Vân đã không còn là thằng ranh con lúc mới tiến vào Thiên Phạt thành nữa. Sau khi kế thừa Tố Nữ Công, lực lượng của hắn đã mạnh đến mức người ta không tưởng nổi.



Đưa mắt nhìn khắp Thiên Phạt thành, sợ rằng chỉ có lão bất tử mới có thể chống đỡ với Phương Hạo Vân.



Trước mặt lực lượng tuyệt đối, phần lớn mọi người đều lựa chọn thuần phục. )



Đương nhiên, loại như Hoa Vô Nhai là thành phần cá biệt.



"Tất cả mọi người lui đi!" Dì Bạch nãy giờ không nói gì đã lên tiếng : "Sau khi Hạo Vân giết chết lão bất tử, tôi sẽ chính thức tiến hành nghi thức lên ngôi với hắn..." )



Mọi người nghe thấy thế, liền cúi đầu chào dì Bạch một tiếng, rồi rời đi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



Tuy rằng thành chủ có quyền tự trị riêng, nhưng trước mặt tiểu thư Bạch gia, bọn họ không dám chậm trễ.



Vẻ mặt của Hoa Vô Nhai cũng đầy hận ý.



Phong Dương âm thầm bật cười, tên Hoa Vô Nhai này đúng là cực kỳ ngu xuẩn, dám chống đối Phương Hạo Vân, chỉ có thể là con đường chết thôi.



Còn biểu tình của Tuyết Lý Hồng thì hoàn toàn bình thường, không ai biết hắn đang nghĩ gì trong đầu.



Mọi người nhanh chóng tản đi, trên đỉnh núi chỉ còn lại Nguyệt Nha Nhi, dì Bạch và Phương Hạo Vân ba người. Nguyệt Nha Nhi nhìn dì Bạch, nói : "Chị, em tự tiện chủ trương, xin chị giáng tội"



" Nguyệt Nha Nhi, tuy rằng chuyện này em không hỏi ý kiến của chị, nhưng theo hiệu quả cho thấy nó vô cùng tốt, chị không trách tội em" Dì Bạch mỉm cười.



Nguyệt Nha Nhi thè lưỡi với Phương Hạo Vân, cười nói :"Chị nói vậy là em yên tâm rồi, em còn đang lo chị sẽ phê bình em..."



"Haha!"



Dì Bạch mỉm cười nói : "Nguyệt Nha Nhi, sao bây giờ chị nhìn em càng lúc càng giống một cô bé vậy... Trước kia chị vẫn lo cho em, lo rằng em không giống con gái. Bây giờ có Hạo Vân rồi, em cũng yên ổn hơn, càng ngày càng giống con gái hơn... Nếu mẹ chúng ta mà còn sống, tin rằng mẹ sẽ rất vui..."



"Đúng vậy!"



Nguyệt Nha Nhi mỉm cười nói : "Cho dù mẹ ở dưới cửu tuyền, cũng sẽ vui vẻ thôi..."



"Chị, bây giờ chúng ta chỉ còn một việc, chính là quét sạch thế lực của lão bất tử..." Trong đôi mắt của Nguyệt Nha Nhi hiện lên một tia sáng khí : "Hoa Vô Nhai, Tuyết Lý Hồng đều có vấn đề, hai người này không thể tha được..."



Dì Bạch đột nhiên hỏi : "Nguyệt Nha Nhi, chị hỏi em, em cảm thấy con người Phong Dương thế nào?"


..................................



Hai cái đầu người, rõ ràng là của Phong Dương và Tuyết Lý Hồng, bên cạnh có một bảng cáo thị to đùng, nội dung bên trong viết rõ về việc bọn họ cấu kết với lão bất tử.



Phong thành, Tuyết thành tuy rằng cũng có người đi theo hai tên kia, nhưng mà bảng cáo thị nói rất rõ ràng và chính xác, bọn họ chỉ đành phải buông tha ý định trả thù...



Đồng thời, trong bảng cáo thị này cũng nói rõ, hai tên ác tặc này là do chính tay Phương Hạo Vân tru sát.



Vì thế, danh tiếng của Phương Hạo Vân lại trở nên vang dội tại Thiên Phạt thành, thậm chí là trong Thiên Phạt thành còn xuất hiện cả một fan club của Phương Hạo Vân, trong đó có không ít các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. )



Mà bản thân của Phương Hạo Vân lại không biết chuyện này, nếu không...



Từ ngày hôm qua đến ngày hôm nay, hắn vẫn ở trong phòng của Nguyệt Nha Nhi tại biệt thự Nguyệt thành, ngay cả cửa phòng cũng không bước qua.



Hắn vẫn liên tục trao đổi với Thiên Phạt, hy vọng có thể nhanh chóng thu hoạch được bí mật cuối cùng của Thiên Phạt. Nhưng cho đến giờ, mục đích vẫn chưa đạt được.



Có điều thu hoạch thì vẫn có, từ sau khi kế thừa Tố Nữ Công, liên hệ của hắn và Thiên Phạt rõ ràng đã chặt chẽ hơn, và lúc khai thông cũng trở nên dễ dàng hơn.



Trải qua sự khai thông, Phương Hạo Vân cảm thấy Thiên Phạt dường như có linh tính, nói chính xác hơn là, Thiên Phạt dường như cũng có lối suy nghĩ như con người.



Đây là một bí mật lớn, nhưng có thể là một căn cứ nhất định.



"Hạo Vân, thế nào rồi, có thu hoạch gì không? Nguyệt Nha Nhi đã giết chết Phong Dương và Tuyết Lý Hồng, hơn nữa còn tố cáo tội trạng của chúng. Bây giờ toàn bộ dân chúng của Thiên Phạt thành đều hy vọng anh có thể tru sát lão bất tử, tiêu diệt hậu hoạn cho Thiên Phạt thành..." Dì Bạch đi đến, nói : "Quên nói cho anh biết, Nguyệt Nha Nhi đã tuyên bố với bên ngoài, người là do anh giết..."



"Ừ, anh biết rồi!"



Phương Hạo Vân ngồi dậy, gật đầu, ánh mắt dừng lại trên người dì Bạch, nói : "Tố Tố, anh cũng có phát hiện mới, nhưng trước mắt vẫn chưa thể khẳng định hoàn toàn được. Như vậy đi, anh đi tìm lão bất tử, có lẽ trong cảnh sống chết có thể anh sẽ phá giải được bí mật lớn nhất của Thiên Phạt..."



Dì Bạch nói : "Với công lực của anh bây giờ, có thể đấu ngang tay với lão bất tử, em tán thành lối suy nghĩ của anh.. buổi tối hôm nay, em mang anh đi..."



Lúc chiều, dì Bạch cũng không ra ngoài, mà ở lại làm bạn với Phương Hạo Vân. hôm nay xuất hiện, tỷ lệ là 50 - 50, kỳ ngộ và mạo hiểm đương nhiên là có.



Nếu nói trong lòng cô không lo lắng, đó là điều không có khả năng.



"Hạo Vân, nhớ kỹ, khi chiến đấu với lão bất tử anh nhất định không được phân tâm, cũng không được coi thường..." Dì Bạch ôm lấy lòng ngực của Phương Hạo Vân, thân thiết nói.



Ngón tay của Phương Hạo Vân nhẹ nhàng lướt nhẹ trên má của dì Bạch, trong mắt hàm chứa sự ôn nhu, ôm chặt dì Bạch vào ngực, nói : "Tố Tố, em cứ yên tâm, anh tuyệt đối không thua đâu.... mặc kệ là lão bất tử mạnh thế nào, thì anh cũng sẽ là người chiến thắng cuối cùng, bởi vì anh là nhân vật chính của bộ truyện..."