Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 708 : Vợ chồng Phương gia khắc khẩu
Ngày đăng: 02:22 19/04/20
Sống chết không biết, cho nên Phương Hạo Vân không nhịn được biểu lộ chân tình.
Dì Bạch nghe thấy thế, lệ nóng chảy dài trên má, ôm lấy Phương Hạo Vân, dán mặt vào ngực hắn, nói : "Hạo Vân... cho đến bây giờ em cũng chưa từng lo lắng cho ai cả..."
Cô nghẹn ngào nói : "Anh nhất định phải cẩn thận, lão bất tử khi đấu với anh nhất định sẽ dùng Duy Ngã Độc Tôn công... Cho nên anh phải cẩn thận.... không được khinh địch chủ quan. Lỡ như anh có chuyện gì, em cũng không muốn sống nữa..."
Phương Hạo Vân nghe thấy như thế, trong lòng sốt ruột, nói : "Tố Tố, em nói bậy cái gì đó... anh không sao cả, cho dù anh có chuyện, anh cũng không cho em làm chuyện điên rồ..."
Khi ánh đèn chiếu luôn khuôn mặt đầy nước mắt của dì Bạch, Phương Hạo Vân liền thấy trong lòng đau xót, ôm chặt lấy cô hơn : "Tố Tố, yên tâm đi, anh sẽ không sao, anh thề với em, anh tuyệt đối sẽ không sao..."
Nước mắt của dì Bạch lưng tròng lại, ngẩng đầu lên, nói : "Hạo Vân, Tố Tố tin tưởng anh..."
Tim của Phương Hạo Vân chợt run lên, hắn bỗng phát hiện ra, nữ cường nhân trong mắt hắn bỗng nhiên trở thành một người vợ ngoan hiền, vẻ mặt oai phong một cỏi ngày thường đã không thấy đâu.
"Tố Tố!" Phương Hạo Vân hôn lên trán cô một cái, nhẹ nhàng nói : "Anh yêu em..."
Dì Bạch cũng ôm chặt lấy người đàn ông mình yêu : "Anh là do ông trời ban cho em, ban cho Bạch gia... Chỉ cần có anh, em không cần lo lắng gì cả..."
Khóe miệng của dì Bạch hiện lên một nụ cười thỏa mãn, trên mặt lộ vẻ hạnh phúc.
.............................................. )
Trong phòng sách của Phương Tử Lân không ngừng truyền ra tiếng cãi nhau của Phương Tử Lân và Trác Nhã.
Hai vợ chồng mô phạm cuối cùng cũng đã có cãi vả, và nguyên nhân của chuyện này chính là hôn sự của Phương Tuyết Di. Trác Nhã không biết là do bị mãn kinh hay là uống nhầm thuốc nữa, mà đột nhiên buộc Phương Tuyết Di kết hôn, mà đối tượng kết hôn chính là Hoàng Kỳ Anh.
Phương Tuyết Di đương nhiên là không đồng ý rồi.
Rơi vào đường cùng, cô đành cầu cứu Phương Tử Lân, Phương Tử Lân sau khi nghe được chuyện này, không nói nhiều lời, vội vàng thét ra lệnh cho Trác Nhã từ bỏ cuộc hôn nhân buồn cười này.
Theo Phương Tử Lân thấy, Phương Tuyết Di và Phương Hạo Vân là một đôi, hắn đang chờ hai đứa nhỏ sinh con kế thừa cho Phương gia.
"Trác Nhã, bà hồ đồ cái gì vậy... Hôn sự của con gái để cho nó làm chủ, bây giờ đã là năm nào rồi, mà bà còn muốn xử lý..." Phương Tử Lân phẫn nộ đập mạnh xuống bàn, nói : "Bà làm như vậy là có ý gì, bà nói rõ cho tôi biết... Hoàng gia rốt cục đã cho bà ưu đãi gì, ngay cả hạnh phúc của con gái mà bà cũng không để ý..."
Trác Nhã lo lắng cho thân thể của Phương Tử Lân, nên không muốn tranh luận với ông, nhưng chuyện ngày hôm nay không phải là chuyện nhỏ, nếu không tranh luận thì sau này có hối hận cũng không kịp.
Bà tận lực để cho giọng nói của mình trở nên bình tĩnh lại, nói : "Tử Lân, mình hãy nghe tôi nói... Chuyện này mình cứ để cho tôi lo, tóm lại, tôi cũng suy nghĩ cho Phương gia thôi..."
"Hừ!"
Trần Thanh Thanh tức giận nói : "Anh không biết là thủ đoạn của anh rất bỉ ổi sao?" )
"Tôi không thấy vậy!"
Hoàng Kỳ Anh cười lạnh nói : "Thanh Thanh tiểu thư, cô cũng đi ra từ căn cứ, phong cách làm việc của chúng ta tin rằng cô cũng hiểu... cấp trên coi trọng kết quả, chứ không phải quá trình"
"Đê tiện!"
Trần Thanh Thanh khinh miệt nhìn Hoàng Kỳ Anh một cái, nói : "Chuyện khác tôi có thể mặc kệ, nhưng chuyện này tôi phải quản... Đồng thời tôi phải nhắc nhở anh một câu, nếu anh cố chấp như vậy, thì sẽ kích thích ý định giết anh của Phương gia... Với thế lực của tập đoàn Đằng Phi, muốn giết chết một người, căn bản chỉ là một chuyện dễ dàng..."
"Không sai, tập đoàn Đằng Phi của Phương Hạo Vân quả thật có thực lực này, nhưng tôi tin rằng cô sẽ không nhìn tôi bị người ta giết chết..." Hoàng Kỳ Anh tự tin nói : "Chuyện này mà làm tốt, đối với cô cũng có lợi..."
"Anh sai rồi!" Trần Thanh Thanh nghiêm túc nói : "Hoàng Kỳ Anh, bây giờ tôi nói cho anh biết, nếu anh cứ cố chấp như vậy, đừng nói là Đằng Phi muốn giết anh, cho dù là tôi cũng không bỏ qua cho anh. Anh có tin không, bây giờ tôi có thể giết chết anh ngay...."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Hoàng Kỳ Anh liền trở nên trắng bệch : "Cô dám? Trần Thanh Thanh, cô đừng quên thân phận của mình, nếu cô giết tôi, chính là phản bội lại căn cứ, đến lúc đó, cho dù là ông chủ lớn cũng không giữ được cô..."
"Haha!"
Trần Thanh Thanh không giận, ngược lại còn cười : "Hoàng Kỳ Anh, tôi biết anh đang giở trò sau lưng tôi, muốn tìm kiếm chứng cứ phản bội của tôi... Nhờ có anh dẫn dắt, tôi đã góp được một ít bằng chứng phạm tội của anh rồi..."
"Cô nói bậy gì đó?" Hoàng Kỳ Anh lập tức khẩn trương : "Hoàng Kỳ Anh tôi trung thành và tận tâm với căn cứ, cô thu thập chứng cứ gì chứ, cô rõ ràng là muốn hãm hại tôi..."
"Như nhau, như nhau..."
Trần Thanh Thanh cười nói : "Anh muố hãm hại tôi, vì sao tôi không thể dùng phương pháp này... Hoàng Kỳ Anh, bây giờ tôi cảnh cáo anh, từ hôm nay, nếu anh còn có ý đồ uy hiếp Phương gia, tôi nhất định sẽ giết chết anh, tội danh chính là phản bội lại căn cứ... Không cần hoài nghi ánh mắt của tôi, tôi tuyệt đối có năng lực ứng phó sự thẩm tra của căn cứ..."
"Những cái nên nói tôi đã nói, nên làm thế nào, anh tự giải quyết đi!" Để lại những lời này xong, Trần Thanh Thanh liền quay đầu bước đi.
"Con đàn bà tàn nhẫn"
Hoàng Kỳ Anh hít sâu một hơi, cảm thấy rằng thế cục trở nên khó khăn rất nhiều, dựa theo cách nói của Trần Thanh Thanh, bây giờ hắn phải dừng kế hoạch lúc trước lại. Nhưng nếu dừng lại, thì sẽ không biết ăn nói thế nào với ông chủ lớn.
Tóm lại, bây giờ hắn đã rơi vào cảnh tiến thối lưỡng nan...