Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 79 : Âm mưu của cha con Tần gia (1 +2)

Ngày đăng: 02:15 19/04/20




"Tất nhiên là được!"



Phương Hạo Vân ngẩng đầu lên nhìn vào Tần Tử Hoa, đáp lại hắn cũng bằng một nụ cười giả tạo, ánh mắt quét vào ly rượu trên tay hắn, chế giễu:



"Anh rất thích uống rượu vang lắm sao? Tôi thấy không phải vậy, có lẽ anh muốn mượn ly rượu để thể hiện phong thái quý tộc của mình thôi. Nếu đúng là thế thì tôi khuyên anh nên thay đổi cách thức thể hiện mình đi, cách này không hiệu quả đâu."



Tần Tử Hoa tức anh ách trong lòng khi bị dạy đời, nhưng hắn cố giữ nụ cười trên mặt, tỏ ra nho nhã lịch sự nói:



"Đây là chuyện riêng của tôi, không cần cậu lo. Tôi đến tìm cậu chỉ muốn báo cho cậu biết trong buổi dạ hội đêm nay cậu biểu hiện rất xuất sắc. Chẳng qua tôi rất muốn biết cậu rốt cuộc có thích Thanh Thanh hay không? Nếu như tin tức tôi biết được không sai lầm, có phải cậu đã từng từ chối hôn sự của Trần gia?"



Phương Hạo Vân trả lời bằng cách hỏi ngược lại:



"Cái này quan trọng đến thế ư? Tôi có cần thiết phải trả lời anh không nhỉ?"



Tần Tử Hoa thay đổi sắc mặt, ngữ khí đã bắt đầu kèm giọng điệu đe dọa:



"Tất nhiên là quan trọng, chí ít nó quan trọng đối với tôi. Phương Hạo Vân, tôi biết cậu là một người không hề đơn giản, nhưng muốn đối đầu với Tần gia của tôi, tôi nghĩ cậu còn kém xa. Tôi trịnh trọng báo cho cậu biết, nếu cậu quả thật không có tình cảm với Thanh Thanh, tôi hy vọng cậu tránh xa cô ấy ra, bằng không tôi sẽ bắt cậu trả một cái giá rất đắt…"



Phương Hạo Vân khinh miệt trả treo:



"Học trưởng, nói thật nha, trước khi chưa gặp anh tôi còn háo hức muốn gặp thử coi anh thế nào, tiếc là bây giờ anh làm tôi quá thất vọng. Cũng như câu vừa nãy anh nói, nghe danh không bằng gặp mặt. Sự thật thì giữa tôi và học tỷ không có gì với nhau cả, chỉ có điều anh đe dọa như thế làm tôi rất không vui."



"Cậu nói vậy là có ý gì?"



Tần Tử Hoa nhíu mày, đôi mắt bắn ra một tia nhìn sắc bén.



"Không có ý gì cả."



Phương Hạo Vân cười mỉa, ý nhị nói:



"Con người của tôi thích người ta van nài chứ ghét bị đe dọa, nếu anh đã khiêu chiến với tôi thì tôi chỉ còn cách ứng chiến thôi. Nhưng tôi cũng trịnh trọng xin thông báo với anh, kể từ bây giờ tôi đã bắt đầu thấy thích học tỷ rồi."



"Cậu muốn tranh giành với tôi hả?"



Tần Tử Hoa hậm hực rít lên:



"Tôi sẽ cho cậu biết tay, hãy chờ đó!"



Phương Hạo Vân mỉa mai nói:



"Ngay cả đạo lí tiên lễ hậu binh cũng không biết, so sánh anh là một cậu ấm e rằng còn sỉ nhục từ ngữ đó nữa."



"Tử Hoa, con tránh mặt đi một lát, để ba nói chuyện với chàng trai trẻ này chút xíu…"




"Hay, không say không về."



Hàn *** liền phụ họa.



……



Hai cha con lần lượt bẻ mặt trước Phương Hạo Vân, khiến Tần Như Phong quyết định dẹp suy nghĩ giải quyết trong hòa bình sang một bên.



"Ba, đừng do dự nữa, chúng ta hành động thôi."



Tần Tử Hoa đề nghị:



"Nếu có thể trừ khử Phương Hạo Vân, con có lòng tin làm Thanh Thanh hồi tâm chuyển ý. Nếu còn không được thì…"



Dừng lại một hồi, Tần Tử Hoa nham hiểm nói nhỏ:



"Nếu còn không được thì con sẽ dùng cách gạo đã nấu thành cơm, xem cô ả có đầu hàng phục tùng con không? Ha ha…"



Tần Như Phong suy ngẫm giây lát, đôi mắt bắn ra tia nhìn hiểm độc, nói:



"Ừ, cứ quyết định thế đi. Con sắp xếp người giải quyết thằng ranh con Phương Hạo Vân trước, sau đó con cố gắng chinh phục con tiện nhân Trần Thanh Thanh. Kế hoạch phát triển vịnh Kim Thủy chúng ta phải thâu tóm toàn bộ, làm như vậy tập đoàn Tần Phong mới thoát khỏi nguy cơ phá sản. Mẹ kiếp, sớm biết kinh tế toàn cầu suy thoái, chúng ta đã không đầu tư nhiều tiền ra nước ngoài rồi, lần này bị mấy thứ cổ phiếu ngân hàng rác rưởi hại chết ta rồi…"



"À, còn con bé Hàn Tuyết Nhi con cũng nên để ý, được thì tóm gọn nó luôn."



Tần Như Phong cười khả ố nói tiếp:



"Tập đoàn Hàn thị tuy không bằng Trần thị, nhưng dù sao cũng có giá trị mấy trăm triệu, có còn hơn không."



"Ba cứ yên tâm, sau khi Phương Hạo Vân chết đi sẽ không còn ai làm kì đà cản mũi con nữa, con sẽ mặc sức trổ tài cưa cẩm, hai người đẹp không thoát khỏi tay con được đâu."



Tần Tử Hoa tự tin vỗ ngực.



"Nhưng chuyện này phải tính toán kĩ lưỡng và tiến hành trong bí mật."



Tần Như Phong nham hiểm nói:



"Số thông tin thu lượm được lần trước không có cái nào chính xác. Về con người Phương Hạo Vân, chúng ta buộc phải tìm hiểu kĩ lại từ đầu, không nên khinh địch. Trước khi ba vạch ra kế hoạch hành động chu toàn, con đừng đi gây sự với Phương Hạo Vân nữa, có thời gian hãy đầu tư vào việc chinh phục hai đứa con gái đi."



"Dạ, con biết phải làm gì rồi ạ."



Tần Tử Hoa ngoan ngoãn gật đầu.