Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 809 : Xảy ra quan hệ

Ngày đăng: 02:23 19/04/20




"Tôi ... không sao ..." đúng lúc này, Phương Hạo Vân há mồm ra thì thào.



Nghe thấy Phương Hạo Vân nói chuyện, Mộc Nguyệt Dung lập tức vui vẻ, liền đưa môi anh đào hôn tới tấp lên trên mặt của Phương Hạo Vân.



Trong lúc bối rối, môi của Mộc Nguyệt Dung hôn liên tục lên trên mặt của Phương Hạo Vân, cuối cùng đưa đôi môi đỏ mọng của mình hôn lên miệng của Phương Hạo Vân.



"Ơ ..."



Phương Hạo Vân khẽ rên lên một tiếng, lỗ mũi phun ra khí nóng liên tục, thân mình cũng giật lên theo bản năng.



Mộc Nguyệt Dung cúi đầu nhìn xuống, đã thấy hạ thân của Phương Hạo Vân giật giật, một cái thứ cứng nóng đang chạm vào cái mông của bà, làm cho Mộc Nguyệt Dung vừa thẹn vừa mừng.



Dưới tác dụng của xuân dược và mùi thơm trên người đàn bà, lửa dục trong lòng của Phương Hạo Vân đã đốt cháy người, không thể điều khiển được nữa. Nhất là Mộc Nguyệt Dung lại hôn lại ôm hắn. Khiến cho tâm tư của hắn không thể nào kiên trì được nữa, lửa dục rực cháy lên trên não của hắn, đốt sạch thần chí của hắn.



"Anh ... anh muốn ..." Phương Hạo Vân nửa tỉnh nửa mê nói.



Mộc Nguyệt Dung thấy sắc mặt của Phương Hạo Vân đã trở nên hồng hào, nghĩ là hắn đã tốt hơn, cảm thấy rất vui, nhưng ngay lập tức phát hiện ra sắc mặt của Phương Hạo Vân không phải là hồng hào, mà dần trở nên đỏ đậm lên, thân hình trong lòng ngực cũng bắt đầu nóng lên.



"Mẹ à ... con hiểu rồi ..." Long Hi Phượng nhân cơ hội nói : "Hạo Vân trúng xuân dược, hắn bây giờ cần phải phát tiết, nếu không thất khiếu* sẽ chảy máu mà chết ..."



* = bảy cái lổ trên đầu, bao gồm hai mắt, hai lổ tai, hai lổ mũi và một miệng, nhưng để bảy lổ nghe bất nhã quá nên ...



"Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?" Mộc Nguyệt Dung hỏi.



"Quan hệ với hắn ... Long Hi Phượng thản nhiên nói : "Mẹ à, bây giờ là lúc mẹ nên biểu hiện đấy ... Nếu bây giờ mà mẹ động thân mà ra, Hạo Vân sẽ cảm kích mẹ rất nhiều, vận mệnh của Nam Cung thế gia từ nay cũng sẽ thay đổi ..."



Mộc Nguyệt Dung nghe thấy thế, tâm loạn như ma.



Trong lúc lo lắng không chừng, nhìn thấy thân mình của Phương Hạo Vân xuất hiện một trận run rẩy, phương tâm cũng không khỏi lo lắng, bà không hoài nghi lời nói của con dâu nữa.
"Không cần!"



Phương Hạo Vân nói : "Chị Phượng sẽ không từ chối lời đề nghị của em ... Chuyện này, bây giờ em chỉ cần trưng cầu ý kiến của chị là được rồi ..."



"Được rồi!" Mộc Nguyệt Dung cuối cùng vẫn gật đầu, nói : "Hạo Vân, em nói cái gì chị đồng ý cái nấy. Chị chỉ hy vọng em có thể lưu lại dòng máu và tục danh của Nam Cung thế gia thôi, đây là yêu cầu duy nhất của chị ..."



"Như chị mong muốn!" Phương Hạo Vân cũng gật đầu đáp ứng.



Sau một hồi, Mộc Nguyệt Dung chủ động kéo tay của Phương Hạo Vân lại, nghiêng đầu nói : "Hạo Vân, chuyện hôm nay, em có cảm thấy hơi kỳ quái không?"



"Kỳ quái?" Phương Hạo Vân đưa tay vuốt ve khuôn mặt bóng loáng của Mộc Nguyệt Dung, để cho bà nhìn thẳng vào mặt mình, nói :"Ý của chị là, có người cố ý hãm hại em?"



"Không sai?"



Mộc Nguyệt Dung nghiêm túc nói : "Hội sở của chị luôn đề phòng nghiêm mật ... Lúc em vào cửa lại yên lặng không tiếng động, cho đến sau khi mọi chuyện phát sinh thì chị mới biết được, cái này không hợp với lẽ thường ..."



"Ý của chị là ... hội sở có người làm nội ứng ..." Phương Hạo Vân nhíu mày nói :" Nhưng người có thể phá hư hệ thống phòng ngự của hội sợ, có được bao nhiêu?"



"Chỉ có năm người có thể làm được ..." Mộc Nguyệt Dung nói : "Sau khi trở về, chị muốn lập tức bắt tay vào điều tra chuyện này ... Hạo Vân, tuy rằng chuyện này không tạo thành phiền toái lớn, nhưng mà chị phải biết rõ ràng ý đồ của bọn họ..."



Phương Hạo Vân nhẹ nhàng hôn một phát lên đôi môi đỏ mọng của Mộc Nguyệt Dung, cười nói : "Thật ra chuyện này chị có thể đi hỏi chị Phượng ... có lẽ chị ấy biết ..."



"Tiểu Phượng ... ý của em là, chuyện này do tiểu Phượng bày ra ?" Mộc Nguyệt Dung hô lên một tiếng : "Không có khả năng ... Tiểu Phượng làm sao mà làm ra loại chuyện này chứ, chị không tin..."



"Chị đi hỏi sẽ biết thôi ... Chị Dung, em còn có việc phải đi trước, qua vài ngày nữa em sẽ phái người đến thương lượng với chị. Nhớ kỹ, từ giờ trở đi, Nam Cung thế gia chính là một phân đường của gia tộc thủ hộ tại Chiết Giang ... chị chính là đường chủ ..." Để lại những lời này xong, Phương Hạo Vân liền phi thân rời đi.



Mộc Nguyệt Dung thì thào tự nói : "Tiểu Phượng, vì sao con phải làm như vậy ..."