Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 85 : Truy sát trong đêm (1 +2)

Ngày đăng: 02:15 19/04/20




"Kỳ, em nghe anh nói, bây giờ em còn đi học, nên lấy việc học làm trọng, hơn nữa trời lạnh thế này, em ăn mặc như thế không sợ lạnh cóng à?"



Phương Hạo Vân một lần nữa đau xót nhìn vào đôi chân để hở của Bạch Lăng Kỳ.



"Em không lạnh!"



Bạch Lăng Kỳ ngoan cố nói:



"Hạo Vân, anh không được can thiệp vào công việc của em, các bạn đều làm được, tại sao em không làm được chứ? Chẳng lẽ chỉ vì em là bạn gái của anh. Hay là anh cho rằng em đi làm kiếm tiền sẽ làm anh mất mặt? Anh đừng quên mất anh cũng đang đi làm đó nha? Anh đi làm được, tại sao em không được đi làm? Đàn ông làm được thì phụ nữ cũng làm được, nam nữ bình đẳng mà."



Phương Hạo Vân bó tay với cô bạn gái ngang bướng, bản tính của phụ nữ là không chịu nói lí lẽ, mình chỉ nói có một câu thôi mà cô ấy trả treo mấy chục câu, hơn nữa còn câu nào câu nấy ra vẻ triết lí lắm, chỉ biết tự làm theo ý mình thôi à.



"Kỳ, ý của anh là em có thể đổi làm công việc khác, ví dụ như làm công việc văn phòng, hay quản lí nhân sự gì đó…"



Phương Hạo Vân bắt đầu muốn thỏa hiệp với bạn gái.



"Công việc văn phòng? Quản lí nhân sự?"



Bạch Lăng Kỳ nói vẻ không vui:



"Anh cảm thấy một sinh viên còn đi học mà đảm đương nổi công việc quản lí nhân sự của tập đoàn Thịnh Hâm sao? Anh đừng nói với em là anh sẽ thu xếp. Em xin anh, Hạo Vân, em chỉ muốn dựa vào sức mình làm chút việc thôi, nếu ngay cả bước vào xã hội lấy kinh nghiệm thực tế mà em còn phải nhờ vào mối quan hệ của bạn trai, vậy sau này em còn làm được việc gì nữa đây?"



Bạch Lăng Kỳ quay qua cầu cứu Phương Tuyết Di, nói:



"Chị Tuyết Di, em biết chị rất hiểu em, chị đồng ý cho em làm công việc này đi."



Phương Tuyết Di nhìn vào Bạch Lăng Kỳ, thấy cô bé mang dáng dấp của mình mấy năm trước, liền nghiêm túc gật đầu đồng ý:



"Kỳ, chị ủng hộ em."



Quay sang Phương Hạo Vân, cô nói với hắn:



"Hạo Vân, chuyện này để chị làm chủ, nếu Kỳ dựa vào năng lực của mình tiến vào đến vòng tuyển chọn cuối cùng thì chúng ta nên ủng hộ nó. Còn về vấn đề hở chân em lo lắng, chị nghĩ chị có cách giải quyết. Như vậy đi, chị sắp xếp thay đổi quy định, cho tất cả nhân viên khảo sát thị trường mặc váy ngắn có thêm tất dài."



"Váy ngắn có thêm tất dài ư?"



Phương Hạo Vân trố mắt ngạc nhiên nhìn Phương Tuyết Di, như thế có khác gì đâu, lạnh cóng vẫn hoàn lạnh cóng? Chuyện đến nước này, Phương Hạo Vân biết hắn có phản đối tiếp cũng vô dụng. Hơn nữa hắn cũng không có lí do gì để phản đối, bạn gái hắn có chí tiến thủ, đó là việc tốt. Sớm bước ra xã hội làm việc tiếp thu kinh nghiệm, đối với cuộc đời cô sau này cũng chỉ có lợi mà không có hại.




Rất nhanh, đôi tai thính của hắn nghe bên ngoài có người to tiếng quát:



"Mẹ kiếp, chúng mày vào lục soát cho tao, nhất định phải tìm cho ra nó, nơi này bỏ hoang lâu rồi, đêm hôm khuya khoắt sẽ không ai đi ngang đâu, đêm nay phải nhân cơ hội này trừ khử tên Phương Hạo Vân mới được."



Nghe có người gọi tên mình, xem ra bọn chúng có chuẩn bị từ trước. Phương Hạo Vân mỉm cười tự tin, ai trừ khử ai còn chưa biết trước đâu à?



Mệnh lệnh ban ra, một đám đàn em nhanh chóng xông vào tòa nhà bỏ hoang, bắt đầu lật tung từng ngóc ngách tìm Phương Hạo Vân. Người chỉ huy bọn chúng tên là A Hùng, hiện giờ gã có hơi hối hận, sớm biết thằng tiểu tử kia lủi nhanh hơn thỏ, hồi nãy đã ra lệnh hành động rồi, nhưng hắn trốn vào tòa nhà bỏ hoang cũng chẳng trốn được bao lâu, ý trời đã định, đêm nay mày chết chắc rồi Phương Hạo Vân ơi…



Để đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ, A Hùng đích thân đi vào trong tòa nhà, lớn tiếng ra lệnh:



"Tất cả lục soát cho kĩ vào, đêm nay là cơ hội duy nhất của chúng ta đó."



Tòa nhà bỏ hoang tối om như mực, giơ tay không thấy ngón, đám đàn em đã lấy điện thoại di động ra chiếu sáng bắt đầu tìm kiếm. Phương Hạo Vân do dự giây lát, quyết định bắt lấy tên đầu sỏ, hỏi xem là ai muốn lấy mạng hắn. Nếu như hắn đoán không lầm, kẻ chủ mưu vụ này chắc là người nhà họ Tần.



Sự thật thì trong đêm dạ hội đó hắn đã làm cả hai cha con Tần gia mất mặt, với bản tính nham hiểm chắc chúng không dễ dàng cho qua, điều quan trọng nhất là sự xuất hiện của hắn ảnh hưởng kế hoạch thông qua hôn sự chiếm đoạt tập đoàn Trần thị của cha con Tần gia. Với tác phong làm việc của Tần gia, nhất định sẽ lấy mạng hắn.



Những ngày này Phương Hạo Vân luôn chờ đợi Tần gia ra tay, không ngờ cuối cùng đêm nay cũng đợi được, không biết cha con chúng có xuất hiện không nhỉ? Nếu xuất hiện thì tốt, giải quyết luôn một lần để tránh rắc rối sau này.



Chọn đúng thời cơ, Phương Hạo Vân như một bóng ma xuất hiện ngay sau lưng A Hùng, giơ tay hạ gục một tên đàn em đứng bên cạnh gã, đồng thời chụp lấy chiếc điện thoại di động, tắt nguồn đi ném sang một bên.



Ra tay nhanh như tia chớp, Phương Hạo Vân thoáng chốc lại hạ gục thêm 3 tên thuộc hạ của A Hùng.



Do hắn ra tay quá nhanh, xung quanh lại tối om, khắp nơi chỉ có ánh sáng yếu ớt phát ra từ mấy chiếc điện thoại di động, cộng thêm đám đàn em la hét ồn ào nên không ai phát hiện ra đã có mấy tên đồng bọn bị tiêu diệt.



"Mọi người tìm cho kĩ vào, đừng bỏ sót chỗ nào thấy khả nghi, làm xong nhiệm vụ hôm nay, mỗi người sẽ được thưởng 20.000 tệ."



A Hùng một lần nữa to tiếng khích lệ đám thuộc hạ.



Chính lúc này, Phương Hạo Vân đã lặng lẽ xuất hiện sau lưng, đưa tay vỗ nhẹ vào vai gã, A Hùng giật bắn người, vội quay đầu lại, tuy không nhìn thấy rõ nhưng bản năng mách bảo người này chính là mục tiêu cấp trên ra lệnh thủ tiêu. A Hùng vừa định hét to báo động, Phương Hạo Vân đã lao tới giơ tay chụp ngay cổ họng, tay kia ấn vào tử huyệt phía sau ót của A Hùng, nhỏ tiếng căn dặn:



"Không muốn chết thì im miệng!"



A Hùng cũng tập luyện qua võ nghệ, gã biết rõ tình cảnh nguy cấp lúc này, tử huyệt bị người ta khống chế, chỉ cần Phương Hạo Vân vận sức ấn mạnh một cái là gã toi mạng ngay tức khắc.



Trước khi tiếp nhận nhiệm vụ này, đại ca đã nói Phương Hạo Vân là một cao thủ võ nghệ cao cường không thể khinh thường, thậm chí còn giao cả súng ngắn cho gã mang theo, nhưng A Hùng không hề nghĩ tới khi đối mặt với Phương Hạo Vân, gã không có cả một cơ hội chống trả, chỉ trong tích tắc cái mạng nhỏ bé của mình đã nằm trong tay kẻ địch.