Hoàng Gia Sủng Tức
Chương 20 : Tiến cung lần ba
Ngày đăng: 16:37 27/05/20
Tử Cấm thành – Cảnh Vận môn, Tiến Đình.
Nơi này là chỗ hoàng đế cùng các hoàng tử cưỡi ngựa bắn tên luyện tập võ nghệ. Cửu hoàng tử Tiêu Thiểu Giác tựa vào trên lan can đá bạch ngọc, sắc mặt trắng bệch, ho khan không ngừng. Nhìn tứ, ngũ, thất, bát, thập, các hoàng tử phóng ngựa chạy như bay.
Dựa theo quy củ của lão tổ tông, công phu cưỡi ngựa bắn cung không thể mất, vì vậy các hoàng tử chưa ra ngoài khai phủ đều là buổi sáng học văn hóa, buổi chiều đi theo thị vệ tập võ. Các hoàng tử học tập «Tứ thư» «Ngũ kinh» không hứng thú, nhưng cưỡi ngựa bắn tên lại được mọi người ưa thích.
Thập hoàng tử Tiêu Thiểu Vĩ so với Tiêu Thiểu Giác nhỏ hơn một tuổi, bình thường chơi giỏi nhất, giục ngựa chạy lên. Chớ nhìn hắn mới bảy tám tuổi, thế nhưng cưỡi một con ngựa cao to. Hắn chế nhạo nói: “Cửu ca, phụ hoàng mới cấm túc ngươi một tháng, ngươi đã đến mức ngựa không cưỡi được, cung cũng kéo không nổi rồi sao? Phụ hoàng nếu giam ngươi thêm hai tháng, ngươi chẳng phải là ngay cả xuống giường cũng không nổi!”
Đang tốt lành bỗng nhiên toàn thân bủn rủn, ho khan, chảy nước mũi, Tiêu Thiểu Giác cũng biết là bên Lục Thanh Lam có vấn đề. Hắn kêu Vệ Bân đến Trường Hi cung hỏi, quả nhiên Lục Thanh Lam xin Tam công chúa cho nghỉ, nói là cảm nhiễm phong hàn, không xuất môn được.
Như thế này đã là lần thứ hai trong tháng rồi.
Không phải là bình thường trắng trẻo mập mạp lắm sao, sao thể chất lại kém như vậy? Trong lòng Tiêu Thiểu Giác hết sức không thoải mái.
Lục Thanh Lam quả thật là cảm nhiễm phong hàn, thể chất nàng suy yếu, từ trong bụng mẹ đã như vậy rồi, mùa đông hàng năm cũng bệnh mấy đợt.
Nàng bị bệnh, Kỷ thị ngày ngày ở bên giường nàng chăm sóc, Lục Thần ở Đông Sơn thư viện cũng không còn tâm tư đi học, toàn gia cũng đi theo gà bay chó sủa.
Thật vất vả dưỡng khỏi bệnh, bên Tam công chúa lại thúc dục nàng tiến cung. Tam công chúa là một người tính nôn nóng, trong lúc Lục Thanh Lam ngã bệnh, cũng thúc dục nàng ba bốn lần. Lục Thanh Lam không có cách nào khác, đành tiến cung lần nữa.
Giá khinh tựu thục* đến Đông Hoa môn, hai tiểu thái giám Tam công chúa phái tới đã mang một kiệu nhỏ chờ ở nơi đó. Lục Thanh Lam lên kiệu không đến một lát, chỉ nghe thấy tiếng vó ngựa bên ngoài. Lục Thanh Lam vừa bắt đầu không nghĩ gì, nhưng tiếng vó ngựa kia thủy chung ở gần kiệu nhỏ, không nhanh không chậm theo sát.
(*)Giá khinh tựu thục:cưỡi xe nhẹ đi đường quen; việc quen thì dễ làm; quen tay làm nhanh; thông thạo; quen việc
Lục Thanh Lam không khỏi cảnh giác.
Phải biết hai tiểu thái giám này nâng kiệu đi cũng không nhanh, không có lý nào chạy song song với người cưỡi ngựa. Nàng liền vén rèm lên nhìn ra phía ngoài.
Dọc theo đường đi Tiêu Thiểu Giác nói không nhiều lắm, chỉ có Tam công chúa líu ríu nói không ngừng. Lúc này hắn bỗng nhiên hỏi một câu: “Ngươi không thích Tứ ca của ta ư?”
Lục Thanh Lam nghiêng đầu nhìn nàng một cái, nói: “Không thích.”
Tam công chúa ở một bên nói: “Tứ ca là người xấu, ta cũng không thích Tứ ca!”
Tiêu Thiểu Giác mặt mày nhiễm một tầng nụ cười thản nhiên, tiểu cô nương này nếu cùng hắn có được chúc phúc của Nguyệt Thần, nên chỉ thích hắn mới đúng.
Nhưng hắn là một người có dục vọng khống chế chiếm hữu cực lớn.
Rất nhanh đã đến Trường Hi cung, Tam công chúa lôi kéo Lục Thanh Lam đang muốn vào điện, Tiêu Thiểu Giác đưa tay ngăn lại, hắn nói một câu “Đi theo ta”, đột nhiên đi trước dẫn đường.
Lục Thanh Lam có chút kỳ quái. Tam công chúa đã hỏi: “Cửu ca đi đâu nha?”
Tiêu Thiểu Giác nói một câu; “Đi theo ta sẽ biết.”
Tam công chúa thích cùng Tiêu Thiểu Giác chơi đùa, nhưng lại có chút ít sợ hắn, đối với sắp xếp của hắn đương nhiên không dám có dị nghị gì. Lục Thanh Lam lại càng không có tư cách nói ý kiến phản đối.
Hai người theo Tiêu Thiểu Giác đi vào một tiểu hoa viên phía sau Ngọc Minh cung. Tiểu hoa viên này là một phần của Ngọc Minh cung, có một cái cửa nhỏ nối liền, có thể coi là một không gian bán phong bế, ít có người tới. Thời điểm ba người tới, đã có một người hơn bốn mươi tuổi chờ ở nơi đó, Lục Thanh Lam vừa nhìn cách ăn mặc của hắn cũng biết hắn là một thái y.
Nhìn kỹ nhận ra đây là người quen. Người này tên là Cù Ngọc Tuyền, xuất thân từ gia đình nhiều thế hệ y dược, y thuật cực cao minh, đáng tiếc tuy có trí tuệ, hắn say mê y học, tính tình quái gở, lại không am hiểu những thứ ngươi lừa ta gạt ở chốn quan trường, cho nên mặc dù vào Thái y viện, nhưng vẫn bị đám người viện chính, phó viện chính đè cho không lên chức được.
Sau này Tiêu Thiểu Huyền lên ngôi, trưởng tử Tiêu Thừa Duẫn nhiễm bệnh đậu mùa, mọi người trong Thái y viện thúc thủ vô sách, chính là Cù Ngọc Tuyền chữa hết bệnh đậu mùa của Tiêu Thừa Duẫn, Tiêu Thiểu Giác thấy hắn y thuật cao siêu Thái y viện không ai sánh được, liền đặc biệt chọn hắn làm Viện chính Thái y viện.
Cù Ngọc Tuyền tiến lên hành lễ với Tiêu Thiểu Giác và Tam công chúa, hỏi một câu: “Cửu điện hạ, có thể bắt đầu rồi sao?”