Hoàng Gia Sủng Tức
Chương 205 : Đồ Cưới
Ngày đăng: 16:39 27/05/20
Lão phu nhân thấy Lão hầu gia thất thố như vậy, trong lòng mơ hồ có chút khiếp sợ, nhận lấy danh mục sính lễ từ trong tay Lão thái gia nhìn, cũng không khỏi ngưng thở. Vị Khánh vương gia này không phải là có tiền, mà là rất có tiền! Hắn chịu chi ra nhiều thứ tốt để hạ sính như vậy, đủ thấy địa vị Lục Thanh Lam trong mắt hắn.
Lão phu nhân có chút không biết là tư vị gì, nhị phòng cũng tốt, Lục Thanh Lam cũng tốt, lại không phải là con cái thân sinh của nàng, cũng không phải là một lòng với nàng, thấy bọn họ liên tiếp có được giai tế như ý, trong lòng bực mình một trận. Ngoài mặt lại còn phải giả bộ cao hứng, cực kỳ vất vả.
Lục Thần và Kỷ thị nhìn thấy được phần danh mục này, trong mắt tràn ngập khiếp sợ. Mà Lục Diệp và Triệu thị thì trực tiếp hít một hơi lạnh, trong mắt Triệu thị đã tràn đầy ghen tị.
Lão hầu gia nói: “Đây… Đây… Dường như quá quý trọng…”
Tiêu Thiểu Giác trường thân ngọc lập, một thân hỉ bào nổi bật lên hắn càng phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong. Hắn nho nhã lễ độ mỉm cười nói: “Bảo Nhi ở trong lòng tiểu vương chính là vật báu vô giá, sính lễ gì đó cũng chỉ là vật ngoài thân, lại tính là cái gì!”
Hai vợ chồng Lục Thần liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được ở trong ánh mắt nhau sự vừa lòng.
Ánh mắt Tiêu Thiểu Giác chợt lóe, thấy bóng dáng Mặc Hương mặc vải bồi đế giầy màu đỏ chợt lóe rồi biến mất ở phía sau cửa, khóe miệng hơi nâng lên một cái. Hắn biết Lục Thanh Lam sẽ phái người đến điều tra, cho nên câu nói kia là đặc biệt nói cho Lục Thanh Lam nghe.
Tiêu Thiểu Giác đi rồi, Lục Thanh Lam đi vào chính phòng Thúy Phong uyển, thấy mẫu thân đang cầm danh sách sính lễ Tiêu Thiểu Giác đưa tới ngẩn người. “Mẫu thân!” Lục Thanh Lam kêu nàng một tiếng nàng cũng không phản ứng.
“Nương nhìn cái gì mà nhập thần như vậy?” Sẽ không thật sự bị sính lễ của Tiêu Thiểu Giác dọa chứ.
Kỷ thị mới phản ứng lại: “Ngươi đứa nhỏ này, tiến vào sao cũng không nói một tiếng, làm ta giật cả mình.” Kỷ thị vỗ ngực nói.
“Ta đã nói với nương, nhưng nương vẫn không để ý đến ta.” Lục Thanh Lam gạt bỏ một vị trí ở bên người Kỷ thị, ôm nàng cánh tay cùng xem danh mục sinh lễ với nàng.
Kỷ thị thấy bộ dáng nàng nghiêm túc, không khỏi cười nói: “Thật không nghĩ tới có một ngày, nương sẽ vì sính lễ của nữ tế quá nhiều mà phát sầu.”
Lục Thanh Lam chớp chớp mắt: “Đúng vậy, Tiêu Thiểu Giác cho nhiều vàng, đồ cổ, tiền tài như vậy, là chuyện tốt a, nương sầu vì cái gì?”
Lục Thanh Lam ôm cánh tay Kỷ thị lay hai cái, “Nương, ngài đừng nóng giận. Ta vẫn gạt ngài, không phải sợ ngài trách cứ ca ca sao? Ta cũng không nghĩ tới Tang tiên sinh có bản sự như vậy, có thể kiếm về cho ta nhiều bạc như vậy.”
Kỷ thị bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Hai huynh muội các ngươi, không một ai để cho ta bớt lo.”
Lục Thanh Lam cười hì hì, “Nữ nhi còn giàu hơn cả Tiêu Thiểu Giác đấy, cho nên chuyện đồ cưới nương không cần lo lắng nữa.”
Kỷ thị đổ bị nàng dỗ nở nụ cười, “Không nghĩ tới Bảo Nhi nhà chúng ta có bản sự như vậy. Tự mình chuẩn bị đồ cưới cho bản thân, đây là chuyện gì chứ?”
Lục Thanh Lam nói: “Nếu không ta đem cửa hàng của ta trước sang tên đến danh nghĩa của ngài, sau đó ngài lại tặng cho ta làm đồ cưới? Đây không phải đồ cưới ta tự mình chuẩn bị cho mình. Vừa vặn ta muốn trợ giúp cho người và phụ thân đây!”
Kỷ thị vẫy vẫy tay: “Ngươi đây không phải bịt tai trộm chuông sao?” Nếu trong tay nữ nhi đã có nhiều bạc như vậy, nàng cũng sẽ không phồng má giả làm người mập. Dựa vào tài lực của nhị phòng, muốn đặt mua một phần đồ cưới xứng đôi với sính lễ của Tiêu Thiểu Giác thật sự là lực bất tòng tâm!
Mẹ con hai người thương lượng một chút, quyết định lấy ra một ít cửa hàng không quá thu hút đặt ở bên ngoài cho Lục Thanh Lam làm đồ cưới, như là Thiên Hương lâu linh tinh, danh vọng quá nổi, quá mức chói mắt. Còn lại điền mẫu Kỷ thị chuẩn bị cho Lục Thanh Lam, tơ lụa, chất liệu, xiêm y, gia cụ cái gì, Lục Thanh Lam đều nhận lấy tất cả.
Về phần cửa hàng đáng giá nhất, áp đáy hòm theo của hồi môn của nàng đi qua. Lục Thanh Lam vốn muốn đưa cổ phần Thiên Hương lâu cho Kỷ thị, Kỷ thị lại chết sống không chịu nhận. Nàng cũng đành phải thôi, định tương lai, đưa sản nghiệp này cho ca ca, dù sao ca ca và cha nương cũng sẽ không ở riêng, cũng là giống nhau.
Bận chuyện này mấy ngày, chờ viết đồ cưới ra, cũng có vài trang thật dài, tuy rằng cửa hàng đáng giá nhất đã ẩn giấu đi rồi, nhưng những đồ cưới này cộng lại cũng phải được bảy tám vạn lượng bạc.
Lúc trước Nhị hoàng tử thành thân, An quốc công đem nửa công phủ đều bồi gả cho Liêm vương phi, đồ cưới điền mẫu cửa hàng bên trên cộng lại chừng mười vạn lượng bạc, chấn động một thời.
Đồ cưới của Lục Thanh Lam có số lượng này, cũng đã xem như kinh thế hãi tục.
Mắt thấy đồ cưới dần dần sửa sang xong xuôi, Kỷ thị bấm đốt ngón tay tính toán, thời gian nữ nhi ngốc ở nhà đã có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong lòng không khỏi có chút khó chịu, nhưng thấy bộ dáng Lục Thanh Lam mỗi ngày vô cùng cao hứng, cảm thấy nàng tìm được đối tượng tâm nghi, lại mừng thay cho nàng.