Hoàng Tộc
Chương 1152 : Đại chiến trên biển (Hạ)
Ngày đăng: 00:41 19/04/20
Khi bảy tên hải tặc vừa quay đầu lại, hắn lại liên tục bắn ra ba mũi
tên, ba gã hải tặc trúng tên kêu lên đau đớn, một tên trong đó kêu thảm
ngã xuống biển.
Còn lại bốn gã hải tặc sợ tới mức hồn phi phách
tán, nhao nhao nhảy xuống đài cao, Trần Anh lại từ đâu lao tới, nàng như một con báo săn ẩn nấp trong bụi cỏ, xuất thủ như thiểm điện, thủy thứ
trong tay vô cùng ác liệt, lập tức đâm chết ba tên, tên còn lại quá
khiếp sợ, thả người trực tiếp nhảy xuống biển.
- Đa tạ các ngươi!
Ngu Hải Lan từ trên cột buồm nhẹ nhàng nhảy xuống, rút kiếm của mình ra, nàng chợt nhớ tới một chuyện, vội vàng nói với Vô Tấn:
- Ngươi nhanh tới khoang thuyền chứa ngân lượng, bọn người đại ca ngươi đang bị vây khốn ở đó.
Vô Tấn cả kinh, giống như cuồng phong xông vào khoang thuyền, từ xa đã nghe thấy tiếng răng rắc của búa rìu chém vào cửa lớn.
- Ầm ầm!
Bên ngoài khoang đáy vẫn liên tiếp vang lên tiếng bổ chém.
Hải tặc vẫn chưa đắc thủ, vì cửa lớn khoang đáy cực dày, bên trong lớp sắt
bị chém nát bên ngoài, lại là một khối đồng dày đến ba thước, còn vách
thuyền xung quanh đều được xây dựng bằng đồng, đã bị bổ chém thành trăm
lỗ, may mắn là, đám hải tặc chỉ tìm được ba cái búa lớn, hơn nữa đầu óc
của bọn chúng đều tương đối ngu dốt, không nghĩ đến thử vào từ mặt sườn
khoang thuyền.
Dù như vậy, tấm đồng trên vách thuyền tương đối
mỏng manh, đã bị bổ rộng ra một thước. Ánh đèn từ bên ngoài bắn vào
buồng nhỏ trên thuyền, soi sáng những lỗ thủng bị trường đao đâm vào,
trên lưỡi đao lóe ra ánh sáng tử vong.
Vô Tấn nhanh chóng nhét vũ khí trên mặt đất vào trong lỗ thủng của khoang
thuyền, lại đem hơn mười thi thể chặn trước lỗ thủng rộng hai thước, lúc này mới kêu lên với Duy Minh:
- Đại ca đừng ra đây, cứ ở trong khoang thuyền.
Hắn lo lắng tình huống trong boong thuyền, liền thay một hộp tên khác, chạy lên phía trên, lúc này tình huống trên boong thuyền đã có sự thay đổi,
vì Trần Anh tham chiến, khiến cho hải tặc Bạch Sa hội bắt đầu tử thương
thảm trọng, nếu như đơn độc chiến đấu, võ nghệ của Trần Anh và Ngu Hải
Lan sàn sàn nhau như nhau, tối đa cũng chỉ có thể chém giết tám đến mười tên hải tặc.
Nhưng thân thể của Trần Anh lại có sự mềm dẻo và
nhanh nhẹn mà người bình thường khó đạt đến, nàng giống như một con báo
săn đang kiếm ăn trong rừng, nàng lợi dụng tất cả địa hình, cột buồm,
đài cao, boong thuyền làm yểm hộ. Trong đêm tối và dưới ngọn lửa có vẻ
quỷ mị, nàng chỉ dùng hai cây thủy thứ làm vũ khí, thủy thứ sắc bén đâm
vào trái tim, chỉ cần một kích ắt sẽ mất mạng, trong chốc lát Vô Tấn
chạy xuống khoang đáy, đã có gần hai mươi tên hải tặc Bạch Sa chết dưới
thủy thứ của nàng.
Gần trăm tên hải tặc Bạch Sã đã tử thương hơn
phân nửa, chỉ còn lại bốn mươi người, còn hai mươi tám tên Phượng Hoàng
hội cũng chỉ còn lại mười hai người, từ lúc Vô Tấn gia nhập chiến đoàn,
tình thế liền dần dần chuyển biến. Hắn trèo lên cột buồm, giống như tay
bắn tỉa, từ một nơi bí mật gần đó bắn chết địch nhân. Ngu Hải Lan lúc
nào cũng trở thành đối tượng để hải tặc kích sát, một mình nàng đơn độc
đấu với năm người. Năm tên hải tặc dáng người vạm vỡ, tay cầm tấm chắn
và trường đao, ý đồ vây quanh nàng, nhưng Ngu Hải Lan luôn chạy rất
nhanh, thân thể như một đóa hoa sen xoay tròn trên boong thuyền, nàng
quyết không để cho đối phương bao vây mình, lại lợi dụng thanh kiếm xuất quỷ nhập thần liên tiếp giết chết hai người, hải tặc bao vây nàng chỉ
còn ba người.