Hoàng Tộc

Chương 2264 : Điều tra thái tử

Ngày đăng: 00:43 19/04/20


Ở trong điện hoàng cung, lão hoạn quan Mã Nguyên Trinh đi đi lại lại lưng của y hơi còng xuống, giống như một con tôm.



Bỗng nhiên một gã thị vệ thấp giọng bẩm báo, Mã Nguyên Trinh quay đầu lại cười nói:



- Có chuyện gì không?



Thị vệ lặng lẽ kín đáo đưa cho hắn:



- Đây là một chút tâm ý mà điện hạ cho Mã các lão xin cá lão nhận lấy.



- Thật là xấu hổ điện hạ lúc nào cũng khách khí thật là khiến ta xấu hổ.



Ngoài miệng thì nói khách khí nhưng bàn tay thì lại nhanh chóng nhét tờ giấy vào trong áo.



- Được rồi ta đã biết ngươi đi mau lên.



Thị vệ lui ra, Mã Nguyên Tỉnh nhún vai, cũng làm như không nhìn thấy tờ giấy tiến vào trong phòng hoàng đế, vài tên canh cửa thấy hắn liền khom người thi lễ:



- Tham kiến Mã các lão.



- Ừ.



Mã Nguyên Trinh gật đầu:



- Bệnh tình hoàng thượng dù biến chuyển tốt nhưng chúng ta cũng không được khinh thường, các ngươi ở lại chỗ này không được bỏ đi.



- Vâng chúng tiểu nhân không dám khinh thường.



Mã Nguyên Trinh tới gần ngự thư phòng chỉ thấy Hoàng Phủ Huyền Đức đang nheo mắt lại tựa người lên trên ghế rồng, dùng bàn tay khắc một bức tượng gỗ quan âm, nhìn sắc khí của y thì có vẻ không tệ tuy nhiên y vẫn không đứng lên được, hai chân đã không còn tri giác từ lâu.



Mã Nguyên Trinh nở ra nụ cười:



Tượng quan âm này hoàng thượng đã nhiều năm rồi chưa khắc.



- Đúng thế, trước đây trẫm muốn dùng nó làm lễ chúc thọ cho hoàng thái hậu nhưng công việc bề bộn làm chẳng quan tâm nữa.




Hoàng Phủ Huyền Đức không để ý tới hắn, đem hai sợi tóc cột vào nhau bỏ vào trong hộp, đưa cho Mã Nguyên Trinh:



- Ngươi mang cái này cho thục phi.



- Thế nhưng mà lọn tóc này.... bệ hạ có đến cùng không?



Mã Nguyên Trinh bất đắc dĩ đành phải tiếp nhận hộp ngọc đi ra ngoài, Hoàng Phủ Huyền Đức khẽ dựa lên lưng ghế, mắt nhắm lại,, trong mắt hiện ra những hình ảnh khắc cốt minh tâm cùng với Thân Như Ý, loại tư vị đó cả đời hắn cũng không quên được.



- Bệ hạ.



Một thanh âm trầm thấp đánh thức hắn, Hoàng Phủ Huyền Đức thở dài, liếc nhìn tả hữu:



- Tiến tới.



Chỉ thấy một bóng xám quỷ dị từ bên ngoài bay vào, một nam tử bốn mươi tuổi mục diện mông lung nhìn không rõ lắm.



- Lời của tiểu tử đó có thể tin được không?



- Bệ hạ lời của hắn hoàn toàn là thật thuộc hạ đã tra được mười năm trước phái Nam Sơn hàng năm đã cho thái tử một trăm năm mươi vạn lượng bạc mỗi năm.



- Bạc dùng đi đâu?



Hoàng Phủ Huyền Đức nghiến răng hỏi.



- Thuộc hạ tối hôm qua đã vào Bách Phú tiền trang kiểm tra ghi chép thì những số bạc này đều bí mật lưu lại trong 24 tòa trang viên của thái tử.



Hoàng Phủ Huyền Đức khẽ nắm đấm tay lại:



- Mười năm một nghìn năm trăm vạ lượng bạc, hắn cầm số bạc này đi trang viên làm gì?



Hoàng Phủ Huyền Đức hừ một tiếng lại cắn răng thấp giọng nói:



- Ngươi lập tức điều tra Thục Tấn Sở ba châu, trẫm hoài nghi hắn ở trang viên bí mật nuôi dưỡng tư quân, Dưỡng tướng quân, tra cho trẫm rõ ràng tư quân có bao nhiêu.