Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 1066 : Trấn Yêu Tháp
Ngày đăng: 12:38 18/04/20
“Hoang Kích Toái Không Đại Đế, ngươi cho là bằng vào người là có thể đối phó được với trẫm sao? Trấn Yêu Tháp khởi!”
Thanh âm của Nhân Hoàng vang vọng khắp thiên địa kèm theo một tiếng nổ
lớn. Mặt đất hoàng cung đột nhiên lở ra, một tòa tòa tháp màu xanh thật
lớn ầm ầm chui ra từ trong lòng đất.
Tòa cự tháp màu xanh này phân ra làm mười chín tầng, mỗi tầng đều có lưu quang bắn ra. Khi tòa cự tháp màu xanh này xuất hiện, đại địa lập tức
khách lạp một tiếng tấc tấc quy liệt. Lúc đó thiên địa giống như bị nứt
ra, sinh ra một cái xoáy năng lượng vô cùng cường đại. Vô tận lôi hỏa từ trong tòa bảo tháp phụt ra ngoài.
“Đây là Trấn yêu tháp!!”
Phương Vân chấn động, sơ sẩy một cái hắn đã bị Đế Nhất bổ một kiếm vào
người, lưu lại vết thương thật sâu, Phương Vân bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng hắn cũng không để ý cái này, thực lực Đế Nhất đã không bằng hắn
nữa. Hơn nữa bên ngoài cơ thể hắn còn có Không Gian Chi Môn, có thể suy
yếu kiếm khí của đối phương trên phạm vi lớn. Trên thực tế đây chỉ là
vết thương nhẹ không đáng quan tâm.
Chân chính làm cho Phương Vân chú ý lại là kiện Trấn Yêu Tháp kia. Trên
thân Trấn Yêu Tháp, Phương Vân có thể cảm nhận được một cỗ năng lượng
linh hồn khổng lồ. Với trạng thái thần hồn hiện nay của Phương Vân, gần
như là cảm gíac được căn nguyên đại địa.
Bên trong Trấn Yêu Tháp, tràn ngập một linh hồn hải cường đại. Giống như Trấn Yêu Tháp này không phải vật chết mà là một vật sống có sinh mệnh.
Linh hồn của nó cường đại đến mức khiến cho Phương Vân ở xa như vậy mà
vẫn cảm giác được một lực xung kích cường đại đánh vào linh hồn. Giống
như bị một đạo Linh Hồn Phong Bạo đánh vào vậy.
Linh Hồn của Phương Vân đã rất cường đại rồi nhưng khi so sánh với kiện pháp khí này lại có vẻ rất nhỏ bé.
“Trẫm vốn muốn dùng pháp khí này để đối phó Vạn Cổ Thanh Thiên, nếu người đã đến rồi thì trẫm bắt ngươi thử đao trước!”
Thanh âm của Nhân Hoàng từ trên trời truyền xuống, Trấn Yêu Tháp ầm ầm
phá không bay lên. Một tiếng long trời lở đất vang lên, trong nháy mắt
Trấn Yêu Tháp liền biến mất ở sâu trong đám mây trên trời.
“Răng rắc!”
Chỉ nghe một tiếng nổ thiên băng địa liệt, lôi quang bắn tung tóe, đám
mây đen vô tận của Hoang Kích Toái Không Đại Đế nhất thời bị đánh nát ra từng khúc. Lúc đó trong thiên địa một tòa cung điện khổng lồ xuất hiện, kim quang mênh mông cuồn cuộn. Bên cạnh cung điện ấy có một thân ảnh
chiến thần trông như cây cột chống trời, đón gió mà đứng hiên ngang,
vĩnh viễn không đổ.
Hơn nữa bên người Hắc Ám Đế Quân còn có hai cự đầu Thương Thủy Ma Tổ và
Hỗn Độn Lão Tổ. Đại sự đang ở phía trước, bọn họ tuyệt đối sẽ ngăn cản
hắn.
Hoắc Khứ Bệnh cầm quân chiến đấu, binh pháp tinh túy, hắn rất rõ ràng đây không phải là thời điểm tốt nhất để báo thù.
“Rồi sẽ có một ngày….”
Hoắc Khứ Bệnh thầm nói.
“Tửu Chúc đại nhân, cầu xin ngươi!”
Trên mặt đất, Thánh võ hầu nhìn thây ba đoàn lôi hỏa mây đen, cảm giác
được năng lượng hủy diệt trong đó có thể đủ để đem đại địa san bằng, rốt cục không nhịn được mà quỳ xuống, thốt ra thanh âm bi thương.
Sự tình trước mắt đã ra khỏi dự đoán, vốn cho rằng Nhân Hoàng tế ra Trấn Yêu Tháp có thể xoay ngược cục diện. Không ngờ đột nhiên lại xuất hiên
Tứ Cực Khung Vũ Đại Đế và Dị Hoang Tà Thần. Tình thế lại trở nên nguy
ngập, Nhân Hoàng lại lâm vào tình thế nguy cấp.
“Để ta suy nghĩ một chút nữa đi …”
Tửu Chúc Vọng liếc mắt lên bầu trời, rồi nhắm hai mắt lại. Thân hình hắn tuy rằng suy yếu, có vẻ như gió thổi qua là đổ xuống nhưng lúc này bên
cạnh hắn lại là vị trí an toàn nhât.
Dù Hoang Kích Toái Không Đại Đế nhấc lên năng lượng phong bạo mênh mông
hay là mây mù của Tà Thần và Lôi Hỏa năng lượng của Tứ Cục Khung Vũ Đại
Đế thì trong vòng năm trượng xung quanh Tửu Chúc Vọng tất cả đều tiêu
biến một cách vô hình.
Vạn pháp giai không, Trang Tư Trần tuy rằng đại nạn buông xuống, không
có cách nào đem năng lực này mở rộng ra toàn bộ kinh thành, nhưng trong
phạm vi năm trượng xung quanh hắn tất cả đều vô pháp xâm nhập.
Tửu Chúc Vọng nói xong liền chậm rãi nhắm mắt lại.
Quyết dịnh này cũng không dễ làm như vậy.
Tửu Chúc Vọng tuy rằng không có đáp ứng, nhưng Thánh võ hầu lại cảm giác được một tia buông lỏng và hi vọng. Ánh mắt tràn đầy mong đợi của hắn
nhìn chăm chú trên vị Thái Miếu Tửu Chúc này.
Hiện tại chỉ có viễn cổ Nhân Hoàng thánh kiến mới có thể trợ giúp bệ hạ, chân chính ổn định cục diện!