Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 1108 : Nhất Thể Song Hồn

Ngày đăng: 12:38 18/04/20


Sống sót sau tai nạn, tự nhiên không tránh khỏi xúc động. Phương Vân

cũng không chen vào, chỉ đứng sau Thiên Ma tông chủ mỉm cười. Thân hình

hắn bị Thiên Ma tông chủ che mất, mẫu thân Tạ Phiên Nhiên trong thời

gian ngắn không có phát hiện. “Phu nhân, vãn bối có lễ.”



Phương Vân chờ ba người ôn chuyện không sai biệt lắm, mới ngắt lời nói.



“Ngươi...Phương Vân! Là ngươi!”



Thiên Ma tông chủ phu nhân lúc này mới nhìn thấ Phương Vân, chấn động. Phương Vân cũng không nói gì, chỉ đứng cười.



Hắn biết lẽ thường của con người, dưới tình huống như vậy, bình thường

đều quan tâm người nhà tối thân cận, sau đó mới có thể chú ý tới những

người khác.



“Phu nhân, là Phương Vân đã cứu ta cùng Phiên Nhi.”



Thiên Ma tông chủ mỉm cười nói.



“A! Tiểu Hầu gia đa tạ!”



Thiên Ma tông chủ phu nhân lập tức đứng lên hành lễ.



“Phu nhân không cần khách khí.”



Phương Vân lập tức phát ra một cỗ chân khí, ngăn cản nói.



“Không sai, về sau đều là người một nhà. Không cần khách khí.”



Thiên Ma tông chủ mỉm cười phụ họa, nói xong đem sự tình Thiên Ma sơn,

kể lại một lần. Đặc biệt là quyết định của Phương Vân vì Thiên Ma công

chúa.



Phương Vân ở một bên, cũng không trả lời. Chỉ lạnh nhạt mỉm cười. Nếu là trước kia, hắn sẽ không như vậy. Nhưng hiện tại, hắn đã hiểu rõ cõi

lòng mình. Biết rõ người mình yêu là ai, dù là thân nhân, hay là người

yêu, ở cùng một chỗ, mới là quan trọng nhất. Đối với những chuyện nhỏ

nhặt này đã không thèm để ý.



“Phu nhân, về sau, nhớ phải sửa lại.”



Thiên Ma tông chủ trêu đùa.



“Phụ thân ”



Phương Vân chịu được, Tạ Phiên Nhiên lại chịu không nổi. Nàng dù sao

cũng là nữ hài tử, chưa được gả đi, da mặt hơi mỏng một chút.


Phương Vân mí mắt rướn lên, thân hình ngồi thẳng, nhưng lại trầm tĩnh

lại. Thiên Ma tông chủ nói đúng, hắn quả thật đã biết. Nhưng, cũng không phải nhìn ra mà là trực tiếp phát hiện.



Lúc trước ở Doanh hoang, Phương Vân rõ ràng là mang theo là đại tỷ Tạ

Phiên Phiên đi. Kết quả, Tạ Phiên Phiên không thấy đâu, Tạ Phiên Nhiên

công lực kém cỏi, lại mạc danh kỳ diệu xuất hiện ở trên biển, anh anh

khóc lóc.



Cái thời điểm kia, Phương Vân cũng đã biết, ở Tụ Bảo các phòng đấu giá

gặp được Tạ Phiên Nhiên; Cùng nhau tiến đến hải ngoại Doanh hoang Tạ

Phiên Phiên, các nàng thật ra đều là một người.



“Ta năm đó tu luyện ma công, bị cừu gia làm hại, làm ta tẩu hỏa nhập ma. Tuy rằng sau này ta đã tru giết hắn, nhưng bởi vì tẩu hỏa nhập ma thần

trí không rõ, trong lúc vô ý đả thương Phiên Nhiên đang trong bụng mẹ.

Khiến nàng bị tiên thiên tàn tật, linh hồn bị thương. Loại thương thế

này, sẽ theo tuổi tác, linh hồn, mà trở nên càng thêm nghiêm trọng.



Thiên Ma tông chủ nhìn phu nhân, trong mắt hiện ra thần sắc áy náy. Mà Thiên Ma tông chủ phu nhân lại là ánh mắt an ủi.



“Nếu không ngoài ý muốn. Theo sự xé rách của linh hồn. Nàng sống không

quá mười lăm tuổi. Ta vì làm cho nàng sống sót, trăm phương nghìn kế cầu được một môn thượng cổ đại pháp, cho nàng tu tập. Lại mượn ngoại lực

của ta, làm cho nàng linh hồn một phân hai, hóa thành hai cái linh hồn,

Phiên Nhiên cùng Phiên Nhiên. Đó chính là nguyên nhân trong linh hồn

nàng có tiên thiên ma khí của ta, sở hữu tính cách cực đoan xưa nay.”



Thiên Ma tông chủ nói tiếp:



“Nhưng thượng cổ đại pháp có chỗ thiếu hụt, cách một đoạn thời gian. Ta

phải cho các nàng trở lại Thiên Ma Sơn. Dùng nội lực hùng hậu của ta,

thay các nàng an dưỡng linh hồn. Nhiều năm như vậy, các nàng cũng dần

dần hình thành thói quen, bất luận tới nơi nào, đến lúc đó sẽ tự mình

phản hồi Thiên Ma sơn. Thời gian lâu, ngay cả các nàng cũng tự tập thành thói quen, không hề hoài nghi.”



Phương Vân nghe xong, trầm mặc không nói.



Tạ Phiên Nhiên sự tình, hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói. Tông phái,

chưa bao giờ thiếu chuyện báo thù. Người trong Ma đạo ngay cả đồng môn

cũng hãm hại tính. Tạ Phiên Nhiên gặp chuyện như thế, nhìn như ly kỳ,

nhưng phát sinh ở Ma Môn bên trong, cũng không kỳ quái.



“Tiền bối, có cái gì cần ta làm?”



Phương Vân hỏi.