Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 113 : Cường Lực Ngoại Viện
Ngày đăng: 12:25 18/04/20
- Đủ rồi! Các ngươi bây giờ là quân dự bị, nếu trong tương lai được điều lên chiến trường thì chính là quân đội tiên phong đại danh được người đời ca tụng của Đại Chu hoàng triều, bại lui cả Ngũ Hoang. Quân đội ta đã chém giết không biết bao nhiêu tông phái ngoại quốc, hiện tại chỉ là mấy đệ tử Sa Môn mà các ngươi đã sợ rồi ư?
Phương Vân đảo qua toàn trường, mắt ưng giương lên, chợt trầm giọng quát.
Võ đạo của hắn ngày càng cao minh, tiếng quát này hắn đã dùng đến công phu quyền ý, lập tức hiện ra một cỗ khí thế làm kinh sợ mọi người. Tâm thần mọi người bị chấn động, nhất thời trầm mặc không nói.
- Truyền mệnh lệnh của ta, phàm những ai không nghe điều lệnh thì xử trí theo quân pháp! Đi ra ngoài đi!
Phương Vân khoát tay áo, lập tức lộ ra uy nghiêm không thể kháng cự, chúng sĩ nhất thời sợ hãi, không dám nhiều lời, lui ra ngoài.
Quân luật của Đại Chu hoàng triều đối với những binh sĩ không nghe điều lệnh, cái gọi là quân pháp xử trí thì chỉ có một, chính là mất đầu.
- Điền Giai, ngươi lưu lại!
Phương Vân chỉ vào một gã binh sĩ nói ở lại. Đây là Điền Giai, vốn là hộ vệ của Diệp Vong.
- Đại nhân.
Điền Giai theo quy củ đứng ở trong doanh phòng.
- Ngươi là tâm phúc Diệp Vong, hẳn cũng biết không ít chuyện trong Diêm thành. Ta hỏi ngươi, ngươi có biết những Phá Thần Nỏ ở đây nằm trong tay những người nào không?
Phương Vân nói.
Điền Giai sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó liền hiểu tính toán của Phương Vân.
- Đại nhân nếu như muốn dùng Phá Thần Nỏ để đối phó với mấy tên Sa Môn này thì sợ rằng phải thất vọng rồi.
- Hử?
Phương Vân nhướng mày.
- Có chuyện gì sao?
- Theo như quy củ của triều đình thì Phá Thần Nỏ là tài nguyên chiến lược vô cùng quan trọng, chỉ được trang bị cho tiền tuyến hoặc các mỏ trọng yếu. Về phần Diêm thành, từ trước tới nay cũng chỉ là địa phương cho phạm nhân lưu vong cùng đi đày, triều đình căn bản sẽ không đem nhiều Phá Thần Nỏ đến nơi này. Cả Diêm thành, bao gồm cả quý phủ của hầu gia, tổng cộng chỉ có năm chiếc, trong đó hầu phủ giữ một cái. Có hai chiếc thì đã bị bọn Sa Môn phá hư trong lúc đi đối phó với chúng nó. Hiện tại, cả Diêm thành chỉ còn có hai chiếc Phá Thần Nỏ có thể sử dụng.
Vừa ngồi xuống, Phương Vân lập tức nói.
- Vâng, đại nhân.
Chỉ chốc lát sau, đám người Chu Hân đã mang theo hai chiếc Phá Thần Nỏ cùng không ít Phá Thần Tiễn tới.
- Đem một chiếc Phá Thần Nỏ đặt vào giáo trường, còn cái khác thì để ở chỗ ta là được rồi.
Phương Vân phân phó nói, hiện tại cả quân doanh, chỉ có hắn có thể thao túng được Phá Thần Nỏ. Có Phá Thần Nỏ trong tay, lòng tin của Phương Vân tăng rất nhiều. Loại binh khí có lực lượng mạnh mẽ này có thể vượt cấp giết người dễ dàng.
Hiện tại, nếu như có cao thủ Khí Phách cảnh tới thì khi Phương Vân dùng Phá Thần Nỏ bắn tới lập tức có thể làm hắn trọng thương!
Hơn mười ngày sau, người của Lý Ngọc rốt cuộc đã tới.
Tám tên cao thủ Trận Pháp cảnh, xếp thành một hàng đứng ở trước mặt Phương Vân. Ánh mắt của những người náy sắc bén, hơi thở cường đại, cũng là cao thủ.
- Đại nhân, lúc đi tướng quân đã có phân phó, lệnh cho toàn bộ chúng ta nghe theo ngài!
Tên cao thủ đầu lĩnh mở miệng nói, âm thanh của người này lạnh như băng, mặt không chút thay đổi, là cao thủ Trận Pháp cảnh!
- Các ngươi đem mấy bộ Phá Thần Nỏ tới?
Phương Vân hỏi, trong lòng hết sức vui sướng. Cái phong thơ đưa đến mỏ kia cũng là một loại dò xét cho Lý Ngoc. Hắn vốn cho rằng Lý Ngọc có thể phái tới ba tên cao thủ đã không tệ rồi, không ngờ hắn lại phái đến tám người.
Tâm tư của Lý Ngọc không cần nói cũng biết, cử động lần này của hắn rõ ràng là tỏ lòng trung thành đối với Phương Vân!
- Bẩm đại nhân, tướng quân nói Phá Thần Nỏ không thể điều động quá lớn. Chỉ có thể đưa sáu bộ tới đây, nhưng Phá Thần Tiễn thì có thể nhiều một chút, khoảng có ba trăm thanh!
Tên thân vệ Trận Pháp cảnh trả lời, âm thanh vang dội.
“Tên Lý Ngọc này cũng là người có lòng. Sau này nếu có cơ hội phải điều hắn đến bên cạnh mình!”, Phương Vân nghĩ tới đây, phất phất tay:
- Cất Phá Thần Nỏ đi, mặt khác, các ngươi sau này dùng thân phận hộ vệ đi theo ta đi!