Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 150 : Đây Cũng Là Công Lao Lớn!
Ngày đăng: 12:26 18/04/20
- Trung Tín hầu đã có nói cái phần mưu đồ phân bổ quân lực của Địch Hoang do ngài truyền về kia được tính công tam đẳng a.
Sở Cuồng nói ra, trên mặt cũng lộ vẻ cực kỳ hâm mộ. Đây chính là tương đương với việc giết một gã đại tướng quân của quân địch a!
- Công tam đẳng?
Chân mày của Phương Vân khẽ nhúc nhích, hắn cũng có chút ngoài ý muốn. Dựa theo cảnh giới ba phi long lực của mình lúc ấy, cái công tam đẳng này lúc ấy đã là một công lao lớn rồi. Nhưng mà, hiện tại thì…
- Chu Hân, Sở Cuồng, lần này ta đi vào Địch Hoang có thu hoạch rất lớn!
Phương Vân vừa nói thì từ trong túi lấy ra mấy bình phẩm cùng đan dược thượng phẩm, cũng lấy ra một bộ công pháp thượng cổ.
- Đây là một chút đan dược trung phẩm cùng hạ phẩm ta lấy được. Các ngươi bây giờ hãy phục dụng đan dược hạ phẩm đi, chờ đến khi Khí Tràng cảnh thì hãy phục dụng đan dược trung phẩm. Chu Hân, chuyện này thì ta giao cho ngươi phân phối. Chờ đến khi ngươi đạt tới Trận Pháp cảnh thì ta sẽ đưa cho ngươi thêm đan dược thượng phẩm! Mặt khác, đây là các công pháp thượng cổ, các ngươi có thể cầm lấy tu luyện, có thể nó có sự trợ giúp đối với các ngươi!
Phương Vân vừa nói thì cũng đem công pháp và đan dược đưa qua.
Mọi người khiếp sợ nhìn Phương Vân. Ngày đó số người đi làm trinh sát đến ba trăm người, nhưng chỉ có hơn hai mươi người trở về. Rất nhiều người nghĩ rằng Phương Vân đã chết, nhưng không ngờ rằng Phương Vân không những không chết mà còn có kỳ ngộ như vậy.
- Vô số đan dược cùng với công pháp thượng cổ, cái này so với Nhân Cấp châu còn trân quý hơn nhiều a!
Trong lòng mọi người lúc giờ như lật sông đảo hải. Các vương công tử đệ lúc mới ra đời thì đã bị một đạo lý quấn theo đó là võ đạo chính là một cái hố, không thể nào đi được đường tắt. Coi như là nhà vương hầu thì cũng không có nghe đến việc có đan dược.
Phương Vân trong tay chẳng những có mà còn là cả một túi lớn. Bên cạnh cái túi bằng ô kim kia của Phương Vân có làn sương khói nồng nặc mùi thơm bay ra, vừa ngửi thì cũng đã biết là tiên chi linh thảo, hơn nữa còn là loại đã lâu năm rồi.
Tất cả mọi người càng kinh hãi khi Phương Vân đã nói rõ những vật này không phải một mình hắn hưởng mà là chờ sau khi công lực bọn hắn đủ thì sẽ phân phát cho bọn hắn.
Những đồ vật này, mỗi cái đều là chí bảo. Không nói cao hơn, chỉ là một cái đan dược hạ phẩm có dược hiệu thấp nhất thôi, nếu như là ở kinh thành thì cũng đã có giá trị ngàn vàng, thậm chí còn thuộc loại có tiền mà mua không được, bởi vì đồ vật này quá mức quý hiếm rồi.
Mọi người càng khiếp sợ nhưng cũng cảm động không thôi. Phương Vân lại có thể tùy tiện giao đồ vật này cho bọn họ, rõ ràng đã coi bọn họ trở thành người của hắn, hơn nữa còn thuộc đối tượng được bồi dưỡng.
Hi!
Sở Cuồng đột nhiên rút kiếm ra, ở trên tay vẽ một cái đồ án, máu tươi chảy ra:
- Đại nhân lấy thành tâm đối đã, ta Sở Cuồng thề ngày sau nhất định thề chết đi theo đại nhân, nếu như vi phạm thì trời tru đất diệt.
- Ha ha, nghĩ lại thì mạng của ngươi cũng lớn thật đó.
Trung Tín hầu dường như cũng không muốn dây dưa ở chuyện này nhiều.
- Tạ Đạo Uẩn kia đã là cường giả Linh Tuệ cảnh, bất cứ thuật dịch dung nào đối với nàng cũng không có tác dụng gì. Nhưng có thể lẻn vào doanh trướng của nàng rồi bình yên lui ra thì ngươi vẫn là người thứ nhất.
- Hầu gia khen quá rồi.
Phương Vân đáp lại nói.
- Đúng rồi, hôm nay chod dòi ngươi tới đây là có một việc.
Sắc mặt của Trung Tín hầu nghiêm túc lại.
- Lúc trước chúng ta có được phần mưu đồ phân bổ binh lực của ngươi nên vào ban đêm đã tiến hành tập kích đại doanh của quân địch. Nhưng hành động lần này đã tổn thất rất nhiều võ tướng, trong đó bao gồm cả tướng quân của doanh trại đô úy thứ hai mươi bảy.
- Mà chỉ còn mấy ngày nữa là chúng ta phải tiến hành tiến công Địch Hoang, nên ta muốn bổ nhiệm ngươi tạm thời đảm nhiệm chức tướng quân. Nhớ kỹ, chẳng qua là tạm thời, cũng không phải là bổ nhiệm, ngươi có ý kiến gì không?
Phương Vân trong lòng chấn động, bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Chỉ thấy Trung Tín Hầu đang vẻ mặt nghiêm túc ngó chừng mình. Trung Tín Hầu đây chính là vì mình mà lót đường trong quân a! Phương Vân trong nháy mắt đã hiểu được những ý nghĩa của lời này. Nói là tạm thời giữ chức tướng quân, nhưng có ai mà không hiểu là chính thức làm tướng quân còn bao xa a? Cái này đúng là vì mình mà lót đường a.
- Tạ ơn hầu gia đề cử!
- Ha ha.
Trung Tín hầu vuốt râu cười:
- Nhưng mà ta cũng nói trước, nếu như đảm nhiệm mà bất lực thì ta cũng phải trừng trị ngươi đó.
- Phương Vân hiểu.
Phương Vân cung thanh nói.
Đối với điều này thì hắn hoàn toàn có lòng tin. Trong bụng của hắn đã chứa rất nhiều binh pháp rồi, trong Tam Đường Hội Thẩm vừa rồi lại được mài luyện với Dương Hoằng. Hơn nữa trong đoạn thời gian chinh chiến sa trường này lại được thao luyện bộ hạ nên hắn đã sớm tích lũy được kinh nghiệm lý luận cùng kinh nghiệm thực chiến. Nếu như chỉ là một cái chức vị tướng quân mà cũng không đảm nhiệm được thì mới là lạ!