Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 210 : Thiên Long Viễn Cổ
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Tu vi sau khi đạt tới Địa Biến cảnh thì sẽ có cảm giác rất mạnh. Nếu như trên người Phương Vân có đồ vật gì ẩn giấu thì chỉ cần quét mắt qua một cái là biết được, nhưng trong giới tông phái thì có một số đồ vật kỳ dị có thể ngăn cách cảm ứng. Cho nên hai giám sát sử Phong, Thủy đều tự tay lục soát, nhưng vừa tìm một hồi thì hai người chau mày lại.
- Lúc chúng ta tới đây thì Chu quân sư đã dặn dò chúng ta là Phương Vân cực kỳ xảo trá, lúc đánh với hắn thì phải cực kỳ cẩn thận. Chúng ta lần này tới đây tập kích chính là để Tần Sơn Minh dụ hắn ra khỏi phủ tướng quân, thừa dịp hắn không có thời gian giấu lệnh bài Tà Thần đi mà định hắn tội chết, nhưng xem ra bây giờ phải trông chờ vào hai vị Lôi, Vân nhị sứ rồi!
Hai người liếc nhìn nhau mà có chút bất an, biểu hiện của Phương Vân lúc này quá thong dong, quá trấn định rồi.
Thị vệ của Bình Đỉnh hầu phủ đã sớm nói tận mắt thấy Phương Vân đem lệnh bài Tà Thần để vào trong ngực, tông chủ Thiên Tà tông cũng nói lệnh bài Tà Thần đang ở trong Tây Nhị thành. Hai người không tin Phương Vân sẽ đem lệnh bài này để ở chỗ nào khác.
Toàn trường yên lặng vô cùng.
Chỉ một chốc lát sau, Lôi Vân nhị sứ thần sắc âm trầm đạp không mà đến.
- Như thế nào? Hai vị giám sát sử có tìm ra được lệnh bài Tà Thần không?
Lôi Vân nhị sứ còn chưa rơi xuống đất, Phương Vân đã liền cười chào hỏi.
- Không có!
Hai người nhìn Phong, Thủy nhị sứ, thần sắc âm trầm nói.
- Làm sao có thể!
Tần Sơn Minh kinh hô.
- Ha ha.
Phương Vân cười lớn lên:
- Bốn vị đại nhân nếu như lục soát không ra lệnh bài Tà Thần thì ta đây cũng có thể chỉ cho chỗ cất giấu.
Phương Vân nhẹ nhàng nói một câu nhưng làm cho tất cả mọi người phải biến sắc.
Chỉ thấy Phương Vân chỉ một ngón tay vào Tần Sơn Minh, thần sắc trầm xuống, quát lên:
- Tần Sơn Minh, ngươi thật to gan. Lại dám cấu kết với Thiên Tà Tông, lệnh bài Tà Thần đang ở trong ngực của ngươi, ngươi còn muốn nói gì nữa!
Tình thế không so được với người mạnh hơn. Những gi Dương Hoằng đang thể hiện chính là thực lực áp đảo tất cả, chỉ cần Phương Vân không thi lễ thì lập tức sẽ bị Dương Hoằng cho một cái tội danh lớn.
- Ha ha ha.
Âm thanh Dương Hoằng vang dội cả thiên địa, mặc dù Phương Vân chỉ khom thân một chút, cũng không có quỳ gối, nhưng Dương Hoằng vẫn cao hứng cười lớn lên. Điều này đại biểu cho sự thắng lợi của thực lực! Trước thực lực tuyệt đối thì bất kỳ trí mưu, thủ đoạn nào cũng là vô dụng cả!
Phương Vân vừa thi lễ một cái thì lập tức cái uy áp khiến trời long đất lở liền biến mất, rồi lực chú ý của Dương Hoằng rất nhanh đã dời khỏi người Phương Vân:
- Tây Nhị thành bị tông phái cầm giữ, triều đình có lệnh, tất cả người trong tông phái giết chết không tha!
Âm thanh vừa phát ra thì một cỗ lực lượng to lớn đã hướng tới tấn công Tây Nhị thành.
Ầm!
Cả vùng đất bị chấn động kịch liệt, vô số người trong tông phái ở Tây Nhị thành hét thảm một tiếng rồi miệng phun ra máu tươi, nằm uể oải ở trên mặt đất. Cường giả Thiên Tượng cảnh cường đại vô cùng, chỉ cần Dương Hoằng dùng uy áp thôi đã khiến cho tất cả cao thủ trong Tây Nhị thành bị thương nặng.
Ngâm!
Bốn đầu thiên long đột nhiên rống lên, rồi tám cái móng vuốt màu tím liền mạnh mẽ tấn công về một địa phương ở Tây Nhị thành, đó chính là Yên Khuyết lâu.
Ùng ùng!
Đại địa chấn động, móng vuốt của bốn con thiên long không gì không phá nổi, đi sâu vào trong lòng đất.
- Dương Hoằng, ngươi dám ư?
Một âm thanh quát lên từ dưới nền đất, đồng thời một cỗ khí tức cường đại khác cũng nhanh chóng xuất hiện trong cảm giác mọi người.
- Tụ Bảo các chính là đầu đảng tội ác ở Tây Nhị thành, giết!
Một tiếng giết như hồng quang vô cùng vô tận từ dưới mặt đất tuôn trào ra.
.