Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 286 : Tái Kiến Trung Tín Hầu

Ngày đăng: 12:28 18/04/20


Phương tướng quân, xin hỏi quan ghi chép chiến công cùng người mang tin tức của Mãng Hoang hầu đâu?



Một quan viên Binh bộ khác hỏi.



Phương Vân trầm ngâm trong chốc lát, sau đó lấy lý do đã chuẩn bị trước đó ra giải thích.



Ba người này nghe nói hai người kia đã bị Yêu tộc giết chết thì trong mặt xẹt qua tia tức giận:



- Những tên Yêu tộc này thật là vô pháp vô thiên!



- Tư liệu của Phương tướng quân đã được đưa đến Binh bộ từ trước. Lục bộ cũng đã từng xem qua chuyện Phương tướng quân có được phong Hầu hay không, cho nên quan ghi chép chiến công lại người đưa tin của Mãng Hoang hầu có mặt cũng chỉ là hình thức thôi, bổ sung sau cũng được. Phương tướng quân, ngồi đi!



Vị quan đầu lĩnh nói:



- Việc báo cáo của Binh bộ có thể có chút phiền phức, đây cũng vì tầm quan trọng củ chức vị đại tướng quân, không thể để địch lẫn vào được. Phương tướng quân, mời người tường thuật lại quá trình chiến đấu từ lúc gia nhập quân ngũ đến giờ! Chúng ta sẽ dựa vào đó mà ghi chép lại, làm thành tư liệu lưu trữ tại Binh bộ!



Phương Vân gật đầu, quá trình này đúng là có chút phiền toái. Nhưng mà hắn đã biết trước cho nên cũng không trách móc gì.



Một loạt ký ức hiện lên trong đầu hắn, bắt đầu từ lúc ở Diêm thành quét dọn Sa Môn, rồi đến Địch Hoang lập được đại công, rồi đến đại chiến ở Mãng hoang, toàn bộ đều được Phương Vân tường thuật lại.



Quá trình này tốn rất nhiều thời gian, ba viên quan Binh bộ này thỉnh thoảng cũng ngắt lời Phương Vân, hỏi vài câu. Mà vị Vương đại nhân mang Phương Vân tới lại ở bên cạnh vung bút nhanh lên, chịu trách nhiệm ghi lại thành tư liệu.



Các câu hỏi của ba vị quan, cùng những câu trả lời của Phương Vân đều được ghi chép lại trong tư liệu. Sau này Phương Vân nếu muốn phong Hầu, thì có thể dựa trên hồ sơ sẵn có của Binh bộ, giảm đi rất nhiều phiền toái.



Một cuộc báo cáo này tốn gần một canh giờ.



- Tốt lắm Phương tướng quân, có thể được rồi!



Lý đại nhân Binh bộ mở miệng nói, sau đó nhìn về Vương đại nhân đang ghi chép:



- Ghi chép xong chưa?



- Bẩm đại nhân, xong rồi!



- Ừ!



Lý đại nhân gật đầu, sau đó nhìn hai người ở bên cạnh mình một cái, mở miệng nói:



- Lý lịch Phương tướng quân trong sạch, hơn nữa có xuất thân nhà vương hầu, đảm nhận chức Bình Yêu đại tướng quân hẳn là không có vấn đề gì. Trương đại nhân, thụ ấn của đại tướng quân đã được bên giám chế Lễ bộ đưa tới rồi chứ?
Phương Vân mỉm cười, đi đến.



- Phương huynh, ngươi đã đến rồi!



Nghe thấy âm thanh của Phương Vân, Trương Anh vui mừng hẳn lên. Phất tay áo một cái, liền đứng dậy.



- Ừ, từ lúc rời khỏi kinh thành đến giờ, đã gần một năm không thấy rồi.



Phương Vân cười nói.



- Tiểu hầu gia, ngồi xuống đi! Buổi gặp mặt hôm nay chỉ có chúng ta thôi, không cần giữ lễ tiết!



Bên cạnh bàn cờ còn có một bàn trà, phía trên bàn có một bình trà cùng ba cái chén tinh xảo, ngoài ra còn có vài món ăn nóng hổi. Xem ra, Trung Tín hầu đã sớm có chuẩn bị.



Phương Vân nhìn một cái thì liền hiểu được sự tính toán của vị hầu gia này. Hắn gọi mình vào thư phòng, không gọi Trương Tín vào cùng mà lại gọi Trương Anh từ Lan Thai Bí Uyển về, dụng ý của người này không cần nói cũng hiểu rõ.



"Vị hầu gia này xem ra muốn thông qua phương thức này để nói lên thái độ của mình a! Trong lòng của Trung Tín hầu bây giờ, địa vị của Trương Anh đã hoàn toàn vượt qua thế tử Trương Tín!", Phương Vân thầm suy nghĩ trong lòng.



Vị hầu gia này bày ra tình cảnh phụ tử đánh cờ ngay lúc mình mới vào là ngầm muốn nói trong tất cả các nhi tử thì người có quan hệ tốt nhất với hắn chính là Trương Anh. Cũng muốn nói rằng một thân sở học của hắn cũng sẽ truyền cho Trương Anh.



"Trương Anh đã chân chính hết khổ rồi a!", Phương Vân thầm cao hứng cho người bằng hữu này của mình.



Rồi hắn cũng không khách khí nữa, đánh áo bào lên một cái rồi ngồi xuống bên cạnh bàn trà.



- Tiểu hầu gia, ngươi vừa mới nói "đáng tiếc", nhưng lời này lại sai lầm rồi. Nếu như nói vận dụng có hay hay không đều do lòng người, thì việc vận dụng binh pháp cũng không chỉ dừng ở trên chiến trường mà còn có thể dùng ở những chỗ khác. Ta truyền cho Trương Anh "Thiên Phủ Thập Nhị Sách", cũng không phải là muốn hắn dùng ở trên chiến trường.



Trung Tín hầu châm trà cho Phương Vân, uyển chuyển nói:



- Tỷ như việc tiểu hầu gia xông vào trong Bình Đỉnh hầu phủ lần này, có thể được gọi là kế "lớn tiếng dọa người" trong binh pháp!



"Tới rồi!", Phương Vân khẽ động trong lòng. Hắn dĩ nhiên cũng biết vị Hầu gia nổi danh nhờ mưu trí này mời mình tới phủ, thì tuyệt đối không đơn giản chỉ vì tỏ thái độ đứng về bên mình như thế.



Hôm nay, nhất mạch Trung Tín hầu phủ trên căn bản đã cột vào chiến xa của Phương gia. Với tác phong của vị Hầu gia này thì chắc chắn sẽ có vài điều muốn nói với mình.



Trương Anh cũng là người thông minh, nghe thấy phụ thân đột nhiên nói ra như vậy thì cũng biết, phụ thân mình muốn chỉ điểm cho Phương Vân. Cho nên, hắn lập tức im lặng đứng một bên lắng nghe.



!