Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 337 : Nguy Cơ Bốn Phía
Ngày đăng: 12:28 18/04/20
“Đế Nhất, Đế Nhất…”
Tiếng gió rung động, đoàn người Thập Tam hoàng tử, lập tức xuất hiện ở trên không của đám sương mù kia.
“Đi vào!”
Thập Tam hoàng tử tài cao mật lớn, không chút do dự, lập tức chui vào động đen thui kia…”
“Mọi người chú ý, trong đó có khả năng tập trung lượng lớn cường giả chính tà tông phái, ngàn vạn không nên phân tán”.
Hãn Diễm công tử kêu lên.
“Biết rồi”.
Chỉ có mấy người ứng tiếng lại Hãn Diễm công tử, các vương hầu khác không nói một lời, theo sau Thập Tam hoàng tử vọt vào.
Đối với loại thuyết khách như Hãn Diễm công tử, mọi người thật ra không coi trọng. Trong hai, ba mươi người này, hầu như một nửa đã là người của triều đình. Bọn họ hoặc là vương hầu, hoặc là cường giả trong hoàng cung, bực nhân vật cường hoành này, phóng ra một phương nào đó, cũng là nhân vật dậm chân một cái chấn động một phương.
Hãn Diễm công tử nếu như không phải có thân phận tâm phúc của Thập Tam hoàng tử, căn bản không có người nào để ý đến hắn.
“Ha ha, yên tâm đi. Có Thập Tam hoàng tử che chở, không có việc gì đâu”.
Phương Vân dừng bước, đối với Hãn Diễm công tử cười nói. Đối với Hãn Diễm công tử này, hắn hiện tại chẳng những không có loại phản cảm như những vương hầu kia, ngược lại có một tia hảo cảm.
“Tiểu hầu gia...” Hãn Diễm công tử lộ ra một nụ cười khổ, trong mắt có một tia cảm động, ở trong những người này, Phương Vân là khó thuyết phục nhất, nhưng lại không làm cao giá nhất.
“Tốt lắm, chúng ta cũng vào đi thôi. Đã muộn, chỉ sợ Thập Tam hoàng tử sẽ không vui”.
Phương Vân vẫy biểu đệ Tôn Thế Khôn đến, hai người một trước một sau, lướt vào hắc động trong xoáy lốc.
Đương Hãn Diễm công tử là người cuối cùng tiến vào cửa động trong lốc xoáy, sau một lúc lâu, lại có một nhóm người, thuần một sắc hắc bào, thêu trên đó vô số hình tượng thiên ma, mây đen, sét đánh, người cầm đầu là ba tên lão giả gầy còm, đi theo đằng sau rất nhiều đệ tử hạch tâm Thiên Ma tông. Ba lão giả này nệp nhăn lan tràn, một đầu tóc dài lại cực kỳ đen nhánh, ánh mắt cũng cực kỳ lợi hại, coi như có thể động kim xuyên thạch.
“Thái thượng trưởng lão nghe đồn đãi, nơi đây có một đại bảo vật. Trong Thủy Ma tông, chỉ có ta cùng với vật ấy hữu duyên. Để cho ta đi tới thử vận khí một lần”.
Phong Thái Thương đo dự một chút, cuối cùng vẫn đi vào.
Ở trong lòng của Phong Thái Thương, thủy chung vẫn có một phần kiên trì:
“Một người trời sinh vận may, hắn khả năng có chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín lần gặp may mắn, nhưng ở lần thứ mười vạn, hắn có khả năng sẽ không gặp may mắn, mà chính là chỗ một lần này, có khả năng lấy mạng của hắn. Mà một loại người khác, có khả năng chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín lần không gặp may mắn, nhưng ở lần thứ mười vạn hắn có khả năng gặp đại vận, mà một lần đại vận này, sẽ khiến cho hắn hưởng thụ cả đời, vãn hồi tất cả tổn thất trước kia! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn phải còn sống”.
Người nói lời này, là Phong Thái Thương ở trong Vạn Ma quật đau khổ giãy dụa, nghe được một vị tồn tại thần bí nói, Phong Thái Thương không có nhìn thấy mặt hắn, nhưng mà đối với điều này tin tưởng không nghi ngờ, hơn nữa bất di bất dịch!
Từng nhóm lại từng nhóm tiến vào bên trong xoáy lốc, rốt cuộc ngôi sao trên bầu trời ảm đạm, Thiên cương tinh cùng Địa sát tinh, sắp biến mất.
“Ầm ầm...”
Nhưng vào lúc này, đại địa tách ra, một người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt, thật giống như người chết, từ dưới đất xuất hiện. Xung quanh người tuổi trẻ này phun ra một cỗ khí tức tử vong mãnh liệt, ở trước mặt cỗ khí tức tử vong này, công pháp của Thánh Vu giáo, thuần túy tựa như đạo môn chính khí vậy.
“Thái tử, Thiên cương tinh, cùng Địa sát tinh, đã sắp tán đi, chúng ta cũng vào thôi”.
Sau lưng người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt này, là hai bóng người cao gầy một đen một trắng, trên đỉnh đầu đội mũ rất cao, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị.
Đám người này, ở dưới mặt đất cũng không biết đã ẩn nấp bao lâu, thẳng đến lúc này mới ló đầu ra.
“ừm, Hắc bạch vô thường, trong chốc lát sau khi đi vào, các ngươi cẩn thận làm việc. Tấm tàng bảo đồ này, đưa tới không ít cường giả. Các ngươi nếu như gặp được những người khí vận tinh, mang hiện lên màu tím kia, lập tức tránh ra. Ta sẽ tự tay đến đánh chết bọn họ!”
Người trẻ tuổi lãnh khốc nói, thanh âm hắn rất khàn, khàn tựa như một tử thi đã chôn nhiều ngày, đột nhiên mở miệng nói chuyện.
“Vâng, Thái tử”.
Dưới chân đạp mạnh, một nhóm ba người, mang theo tử khí nồng đậm, tiến vào trong lốc xoáy. Sau khi ba người tiến vào, mây đen tán đi, lốc xoáy khép kín, cả cửa động cũng đã biến mất.
.