Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 338 : Thượng Cổ Chiến Trường
Ngày đăng: 12:28 18/04/20
“Không ổn!”.
Trong thông đạo đen kịt. Phương Vân đạp mạnh đi vào. lập tức sắc mặt đại biến, ở trong lối đi này, tràn ngập một cỗ lực lượng không gian đáng sợ. cỗ lực lượng không gian này. dưới tác đụng của quy tắc nào đó. chia làm vô số cỗ. hoặc đẩy. hoặc kéo. phương hướng đều không giống nhau, hơn nữa không cách nào chống đỡ.
Phương Vân vô ý thức muốn vương tay chụp lấy Tôn Thế Khôn, nhưng một cỗ lực lượng không gian đánh tới. Phương Vân tựa như một chiếc thuyền lá ở trong sóng cồn, bỗng chốc bị vứt ra ngoài.
“Phành!”
Phương Vân loạng choạng rơi xuống mặt đất. cơ hồ muốn ngã sấp xuống. Chỉ nghe dưới chân rắc một tiếng, có thứ gì đó bị giẫm gãy. Phương Vân cúi đâu nhìn lại. chỉ thấy một bộ hài cốt khổng lồ thũng lỗ chỗ, cùng đại địa họp một chỗ. nằm nghiêng trên mặt đất.
Phương Vân một cước kia, giẫm gãy xương sườn của bộ hài cốt này.
Phương Vân trong lòng hơi giạt mình, lập tức đời bước đi. Một thông đạo trận ngập lực lượng không gian hồn loạn, hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của hắn. Ngẩng đẩu nhìn lại. khắp nơi là sương mù nồng đậm. Với năng lực của Phương Vân. cũng chỉ có thể nhìn thấy chừng mười trượng, ở đây hàn khí âm âm. khắp nơi tản ra một cỗ khí tức quỷ dị.
“Thế Khôn!”
Phương Vân trong đầu xẹt qua biểu đệ Tôn Thế Khôn, trong lòng lập tức trầm xuống. Nguyên bản trong kế hoạch của hắn, đoàn người chỉ cẩn không xa rời nhau, hơn hai mươi cường giả đã ngoài cấp Địa Biến, cộng thêm một Thập Tam hoàng tử tọa trấn một đoàn này cơ bản vững như bàn thạch. Nhưng giờ đây, tất cả đều không biết.
Phương Vân trong lòng có chút rối loạn, liền rất nhanh, thời gian dài dưỡng thành thói quen, lại để cho hắn khôi phục lại sự tỉnh táo. Ánh mắt nhắm lại. Phương Vân trong mắt lóe lên rất nhiều ý nghĩ.
“Biểu đệ kế thừa đạo thống Thượng cổ Đại lực thần ma tông, mặc kệ trong này truyền thừa có gì, ít nhất tạm thời. hắn chiếm được khí vận môn phái thêm vào. Hơn nữa, hắn cũng tu luyện đến đỉnh cấp Địa Biến, lại có một thân công pháp Đại lực thân ma tông quỷ thân khó lường. Tạm thời hẳn là không xảy ra vấn đề!”
“Việc cấp bách, vẫn là trước tiện phải tra rõ tình huống chỗ này. ở đây cá rồng hỗn tạp. chính tà tông phái có nhiêu, phải cẩn thận tính toán của những người này. Mặt khác, phải tận lực tìm được những người khác!”
Phương Vân khôi phục bản sắc. lập tức lộ ra phong thái nguyên bản. trong thời gian ngắn, đã phân tích ra cách làm chính xác nhất trước mắt. Thập Tam hoàng tử dưới tay có rất nhiêu cường giả, trong những người này. có một số người phi thường lợi hại, nếu có thê liên lạc với những người này. ở nơi nguy cơ bốn phía này. hiển nhiên sẽ thêm một phẩn bào đậm an toàn. Dù sao. mặc dù là tạm thời tụ cùng một chỗ. nhưng đều là vương hầu Đại Chu triều, hơn nữa trên mặt có Thập Tam hoàng tử trấn áp. lẫn nhau cũng còn có phẩn có thể tín nhiệm.
“Vừa rồi hình như đẫm lên một khô lâu. tựa như ở đây sớm có người đến qua”.
Phương Vân cúi đầu xuống, nhìn lướt qua khô lâu trên mặt đất. khô lâu này đã bị hắn giẫm nát. nhận không ra chết vì sao. Ánh mắt của hắn quét một vòng, ở một chỗ cách khô lâu không xa, Phương Vân thấy được một thanh kiếm màu đỏ.
Phương Vân cười lạnh một tiếng, phun ra một ngụm tinh khí. tay chỉ một cái. Địa nguyên pháp khí Ngũ Ngục phong biến thành ngọn núi, lập tức mang theo một cỗ lực đè nén liên miên, hướng về hán tử áo xanh đánh qua.
Cùng một thời gian, sau lưng Phương Vân kim quang lóe lên, thất đại vêu quân lập tức bị hắn phóng ra. nương theo Ngũ Ngục phong che lấp. hướng về phía hán tử áo xanh kia đánh qua.
Áo xanh hán tử thấy thế cũng không quá để ý. một kích này của Phương Vân thì ra lực lượng chỉ hơn nhất thiên long chỉ lực một chút, còn không phái đối thủ của hắn. Hán tử áo xanh chỉ huy động nội lực trong đan điền, một lân nữa hóa ra một bàn tay màu xanh lớn như ngọn núi, chộp về phía Ngũ Ngục phong, đồng thời trong miệng hừ lạnh một tiếng:
“Thật to mồm...”
Lời nói còn chưa nói xong, chỉ thấy đẳng sau ngọn núi, bày bóng người đều mang theo một mảng yêu khí cuồn cuộn đánh xuống. Nam tử áo xanh hoảng hốt. không ngờ lăng không giết ra bảy bóng người. Cái này nếu bình thường, hắn cũng sẽ không mắc lừa. Nhưng ở đây sương mù dày đặc tràn ngập, che lấp ánh mắt, hơn nữa bảy bóng người này xuất hiện quá đột nhiên.
“Lục điệp đại pháp!”
Nguy cơ trước mắt, hán tử áo xanh mãnh liệt từ trong lòng xuất ra sáu cái lá trúc, phun ra một ngụm tinh khí, hướng lên không trung quăng ra, đồng thời một quyền đánh ra. Chỉ nghe oành một tiếng, sáu lá trúc được cổ quyên khí này nhập vào. đột nhiên hóa thành sáu nắm tay cực lớn. lực lượng khí tức hoàn toàn giống như đúc một quyền của hán tử áo xanh đánh ra.
Rầm rầm rầm...
Quyền chưởng tương giao, trong khi hán tử áo xanh dùng sáu lá trúc ngăn cản lục đại yêu quân. sau đó quyền trái chống đỡ một yêu quân cuối cùng. Phương Vân đột nhiên áp sát đất bay tới, một Băng thiên đại thủ ấn, với thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng, nặng nề đánh lên trên người hán tử áo xanh.
Một nửa nội lực chống cự Ngũ Ngục phong, một nửa nội lực khác phối hợp Lục diệp đại phép đối phó thất đại yêu quân. Hán tử áo xanh lúc này nội lực đã không còn nào đâu chống đỡ được một Băng thiên đại thủ ấn của Phương Vân.
Phành một tiếng, đại hán áo xanh này ngay cả kêu thảm cũng không kịp, lập tức bị đánh cho nát bấy.
“Đại ca!!”
Trong sương mù dày đặc, truyền đến mấy tiếng hoàng sợ hô hoán sau vên lặng ngắn ngủi, hai bóng người phá vỡ sương mù. nhanh chóng rời đi.
.