Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 361 : Viêm Ma Quân Vương Chi Tâm
Ngày đăng: 12:29 18/04/20
Ánh mắt đại trưởng lão đắn đo một chút rồi cũng hiểu rõ, nếu lộ ra quá nhiều tâm tư trước mắt người chỉ khiến mình chết nhanh hơn.
"Ta nói." Đại trưởng lão liếc mắt nhìn Phương Vân: "Nhưng mà, đổi lại ta muốn ngươi buông tha ta.”
"Chỉ cần nói ra bí mật của ngươi, nếu đối với ta quả thực có tác dụng thì buông tha cho ngươi cũng có thể!" Phương Vân thản nhiên nói.
Thấy sâu trong mắt của đại trưởng lão còn hồ nghi, Phương Vân cười nhạt: "Ta chính là trọng thần của triều đình, binh gia võ tướng chẳng lẽ còn phải sợ ngươi một cái Thánh Vu Giáo nho nhỏ trả thù sao?"
Đại trưởng lão không vui không giận. Phương Vân càng coi thường Thánh Vu Giáo thì hắn mới càng có cơ hội sống sót. Ngày sau trở lại tổng giáo báo cáo chuyện này rồi trả thù hắn cũng được.
Nho nhỏ Thánh Vu Giáo? Hừ, nhỏ hay không, khi thời cơ tới rồi ngươi sẽ biết. Cho dù thật sự có nhỏ thi giết chết ngươi cũng là chuyện dễ dàng. Trong lòng đại trưởng lão tràn ngập oán hận, nhưng vào lúc này cũng không dám biểu lộ ra.
"Tiểu Hầu Gia, trên người của ngươi có một kiện Ngũ Ngục Phong uy lực rất lớn, nhưng còn giữ mười hai hạt Bạch cốt Châu khi tế luyện thành Vu Ma có uy lực cũng không kém. Ngươi có nghĩ tới hay không, sau khi luyện thành Thượng cổ Viêm Ma, lại tiếp tục tế luyện thành Ngũ Ngục cốt Hoàng, đến bước cuối cùng có thể tế luyện thành vô thượng pháp khí Diêm Ma Thiên Tử? "
Phương Vân quả thật cũng không quá bất ngờ, những tin tức này hắn biết thông qua linh hồn Kiền Nguyên Huyền Báo nên cũng không có gì kỳ quái.
“Không sai!” Phương Vân cũng không phủ nhận.
Mười hai hạt Bạch cốt Châu hiện tại cho dù về mặt lực công kích hay lực phòng ngự đều kém xa Ngũ Ngục Phong, nhưng Phương Vân coi trọng cái pháp khí này chính là ở đặc tính không ngừng tiến hóa
Pháp khí này càng về sau mỗi khi đề thăng một cấp bậc thì uy lực cũng đề thăng càng lớn. Đạt đến bước cuối cùng tế luyện thành viễn cổ Diêm Ma Thiên Tử, uy lưc so với Ngũ Ngục Phong xem ra lớn hơn nhiều.
"Hắc hắc, hiện tại ngươi đã có Thượng cổ Viêm Ma của ta nên mấy hật châu này của ngươi cũng không cần phải tế luyện nữa. Nhưng mà, ngươi có biết không, cũng giống chúng ta tuy có Thượng cổ Viêm Ma trong tay lại không có khả năng tế luyện lên thành Ngũ Ngục Cốt Hoàng." Đại trưởng lão nhìn Phương Vân nói
“Hả?!” Phương Vân tuy trong lòng rung động nhưng trên mặt không có biểu hiện gì: "Nói tiếp đi!"
Một câu cuối cùng, âm thanh của. đại trưởng lão như là rít gào lên.
"Hả? " Phương Vân có chút đăm chiêu, hắn nhận ra đại trưởng lão không hề có ý nói dối.
Liếc mắt nhìn đại trường lăo thật sâu, Phương vân nhảy lên cao bay vào không trung.
"Ngươi thực sự buôngtha cho ta? "
Thấy Phương Vân đột nhiên phi thân bay lên, đại trưởng lão liền ngẩn ngơ, ngay lập tức gắt gao nhìn chằm chằm hướng phía Phương Vân bay đi gào lên. Trong cảm giác của hắn, người này quá mức xảo trá. người xảo trá như vậy tuyệt không có chuyện bỏ qua cho mình dễ dàng như vậy. Cho dù hắn phi thân bay lên, đại trưởng lão cũng hoài nghi hắn sẽ đột nhiên một chiêu hồi mã thương giết chết mình.
"Ta đã nói rồi tất nhiên ta sẽ giữ lời. Nhưng mà ngươi có thể hay không sống sót thì phải nhìn vận mệnh của ngươi." Thanh âm vừa dứt, Phương Vân liền biến mất không thấy đâu nữa.
Đại trưởng lão ngần ngơ nhưng ngay lập tức mừng như điên, thần kinh đang bị căng thẳng cực độ cũng theo đó mà giảm bớt.
"Ha ha ha, mao đầu tiểu từ chính là một tên oắt con, đối với địch nhân lại còn nói giảng nhân nghĩa." Đại trưởng lão trong lòng cười ha hả, hắn nhìn về phía Phương Vân biển mất, ánh mắt lộ ra quang mang hung ác". Chờ ta trở lại Thánh Vu Giáo khôi phục lại công lực cũng chính là tử kỳ của ngươi. Diệt cỏ không trừ tận gốc, gặp mưa xuân liền sinh sôi trở lại, ngay cả đạo lý này cũng không hiểu, xem ra ngươi chi là kẻ ngu dốt mà thôi!"
Đại trưởng lão cảm thấy nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Vù!
Một trận gió thổi qua làm trong đầu đại trưởng lão thanh tỉnh không ít. Vừa thanh tỉnh lại, lập tức sắc mặt đại biến "Không hay rồi!"
.