Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 849 : Cướp Đoạt Bảo Khố

Ngày đăng: 12:35 18/04/20


"Thủy ma nguyên thư không ngờ từ thời thượng cổ đã tồn tại. Pháp khí cường đại như vậy, rốt cuộc là làm thế nào mà Thủy Ma tông có được. Hoặc là nói, sự cường đại của Thủy Ma tông có thể truy tới thượng cổ."



Xem xong trang cuối cùng của Cửu Anh Minh điển, Phương Vân đăm chiêu suy nghĩ, hai tông phái lớn nhất của thời đại cận cổ, hiện tại bắt đầu khiến hắn cảm thấy vô cùng mê hoặc.



Thời đại cẩn cổ, tổng cộng đản sinh ba vương triều cường đại. Phân biệt là triều Đại Ân, triều Đại Thương và triều Đại Chu.



Bình thường người ta cho rằng Thủy Ma tông và Thái Tố phái là đản sinh ở thời đại cận cổ trước khi Đại Ân lập quốc.



Nhưng hiện tại xem ra rõ ràng là không đơn giản như vậy, Thủy ma nguyên thư là một kiện pháp khí, lịch sử không ngờ có thể truy tới tận thời đại thượng cổ, thậm chí là còn xa hơn, vậy rõ ràng, Thủy Ma tông nắm giữ kiện pháp khí này không phải là sáng lập ở thời đại cận cổ như họ tuyên bố.



Đồng dạng, Thái Tố phái có thể sánh ngang với Thủy Ma tông rõ ràng cũng không chỉ là đơn giản là đại phái số một thời cận cổ. Thế lực của giới tông phái vốn đơn giản, nhưng hiện tại xem ra bắt đầu biến thành khó biết rõ đầu đuôi.



Ít nhất, hai tông phái này không không phải đơn giản như biểu hiện của họ!



Hai tông phái này, rốt cuộc là đang mưu đồ những gì?"



Từ trước tới giờ, ánh mắt của Phương Vân đều bị những tông phái thượng cổ không ngừng xuất thế hấp dẫn, mấy tông phái của thời đại cận cổ cơ hồ là đều bị bỏ qua.



Một nhân tố cám dỗ quan trọng trong đây là những tông phái thượng cổ và cường giả trung cổ, luôn có thái độ từ trên cao nhìn xuống để đối đãi với tông phái cận cổ. Từ trong xương cốt, bọn họ đều rất coi thường những tông phái cận cổ này.



Phương Vân cũng chưa từng hoài nghi thân phận của Thái Tố phái và Thủy Ma tông, bởi vì nếu như hai tông phái này bắt nguồn từ thời thượng cổ hoặc trung cổ, không có lý do nào mà những cường giả hám thế cùng từ thời thượng cổ, trung cổ lại không nhận ra họ.



Phương Vân lẩm bẩm, trong mắt lại lấp lánh sáng: "Thủy Ma tông và Thái Tố phái, hai tông phái này hoặc là rất biết giả vờ, khiến cho những cường giả cùng thời đại với họ không nhận ra họ. Hoặc là bọn họ đang liên thủ diễn một vở kịch. Đợi khi nào ra được, phải nghĩ biển pháp điều tra thật kỹ hai tông phái này!"



Sau khi hạ quyết định trong lòng, lại sử dụng các lực lượng của tông phái và triều đình, điều tra căn nguyên của hai tông phái này.



"Rầm!"


"Rầm!"



Trong không gian ở sâu dưới lòng đất, một cước nặng nề đạp xuống ngực lão già tóc trắng, đè lão dính xuống đất.



"Sao?"



Phương Vân mặt không chút biểu tình nhìn lão già ở dưới chân, lạnh lùng nói.



Lão già tóc tai rũ rượi, những sợi tóc già nua đã dính đầy máu, bết xuống đất, Quần áo lam lũ trên người cũng thấm đẫm máu, ánh mắt vốn còn bá khí thiên thu cũng ảm đạm vô quang, không còn chút chiến ý nào.



Hai thiên long chi lực, phối hợp với Minh Vương đại bi chú, lại phối hợp với tam tượng pháp khí Vô Câu đế cung, lão già tóc trắng có bại cũng không có gì bất ngờ.



"Tên quái thai ngươi, rõ ràng chỉ có tu vi Thoát Thai cảnh, sao lại khoa trương như vậy, ngay cả tam tượng pháp khí cũng có trong tay." Lão già có chút cam chịu số phận lầm bầm nói.



"Lão cũng lưu manh lắm, ta vốn cho rằng, lão còn bị bách cốt xuyên vai." Phương Vân hờ hững nói, trong mắt lóe lên một tia sáng.



Võ giả Truyền Kỳ cảnh có thể bị đánh bại, nhưng rất khó tiêu diệt triệt để. Linh hồn của họ cực kỳ vững trãi, Phương Vân có thể hết lần này đến lần khác đánh tan nhục thể của họ, có thể làm trọng thương tinh thần lực của họ, nhưng rát khó làm được tới bước cuối cùng là hủy diệt linh hồn của họ.



Thân là truyền thuyết của võ đạo, võ giả Truyền Kỳ cảnh nếu như dễ dàng bị hủy diệt như vậy thì cũng không xứng để được gọi là truyền kỳ nữa rồi.



Trong Vô Câu đế cung đã trấn áp hai cường giả Truyền Kỳ cảnh, thêm một người nữa thì e rằng gánh nặng và áp lực sẽ gia tăng. Một khi đối diện với địch nhân phi thường cường đại, Vô Câu đế cung sẽ không phát huy được toàn bộ uy lực, lúc đó thì có hối cũng không kịp.



Cho nên, Phương Vân không vội trấn áp lão già này vào trong Vô Câu đế cung.



"Hừ! Ngươi cũng quá coi thường ra rồi, lão phu không phải là loại người mặt dày mày dạn như vậy đâu."



Khi lão già nói những lời này, trong xương cốt thấu ra một cỗ ngạo khí, song, cỗ ngạo khí này cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh liền bị một cỗ chán nản thay thế: "Ngươi không ngờ lại có Tam Tượng pháp khí, lão phu làm sao mà đánh lại được, mà đã đánh không lại người thì mặt dày cũng có tác dụng gì?"