Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 905 : Mẫu Tử Thiên Tính
Ngày đăng: 12:35 18/04/20
Thượng kinh thành, phủ Tứ Phương hầu.
Phương Vân ngồi khoanh chân trên giường, nhắm mắt bất động. Một dòng
thần thức đã thâm nhập vào trong mệnh vận hư không, cảm thụ sự bập bềnh
của thiên cơ, lúc Sát lục tông chủ phát ra một kiếm đó, Phương Vân đã
cảm giác được rõ ràng cỗ khí tức hủy diệt này.
Sát lục tông chủ, là y, y cuối cùng cũng phá phong mà ra rồi ư?
Phương Vân không xa lạ gì với khí tức của Sát lục tông chủ này. Mấy năm
trước, khi hắn vẫn còn là một võ tướng bình thường trong quân đội Đại
Chu, từng tiến vào Sát lục động phủ, cho nên không xa lạ gì với cỗ khí
tức đó.
Hắn cũng không quá bận tâm quá tới sự xuất hiện của Sát lục tông chủ.
Thiên hạ hiện giờ đã có quá nhiều cao thủ rồi. Ngay cả Hỗn Độn lão tổ
thực lực hiển hách thời thượng cổ cũng đã xuất hiện, cả thiên hạ hiện
giờ, có thêm một Sát lục tông chủ cũng không nhiều mà bớt đi y cũng
chẳng ít.
"Đại thần thông bảng xuất hiện, hiện tại rất nhiều cao thủ ẩn tàng đều
biết rằng có trốn tránh cũng vô dụng, nhao nhao bước ra chỗ sáng. ngay
cả những tồn tại cấp khủng bố này cũng phá phong àm ra. Thiên hạ này
đúng là càng lúc càng loạn."
Phương Vân nhíu mày, hiện tại điểm duy nhất đáng để thấy may mắn là hắn
đã tu luyện tới Mệnh Hồn cảnh đỉnh phong, trong cơ thể có sáu đạo không
gian pháp tắc, cũng tính là một nửa võ giã Truyền Kỳ cảnh, hơn nữa còn
có hai kiện pháp khí đỉnh cấp, trong trường động loạn này đã có một chút năng lực tự bảo vệ, gặp phải võ giả Địa Hồn cảnh ít nhất cũng có sức
đánh một trận, không còn như trước kia chả khác gì thịt cá nữa.
"Rầm rập!"
Đúng vào lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân khe khẽ. Phương Vân trong lòng rúng động, lập tức hồi thần nhìn về phía cửa.
"két!"
Cửa phòng mở ra, Hoa Dương phu nhân chậm rãi bước vào.
"Mẹ!"
Phương Vân thân hình nhoáng lên, từ trên giường nhẹ nhàng nhảy xuống: "Mẹ sao lại tới đây?"
"Ngồi đi, mẹ tới là có lời muốn nói với con."
môn của nàng ta có khó khăn gì thì con cố gắng giúp cho người ta đi."
Hoa Dương phu nhân nói.
"Vâng, mẹ, mẹ cứ yên tâm đi. Phía tông phái của nàng ta, con sẽ chiếu
cố." Phương Vân nói. Chuyện này hắn cũng đáp ứng rất dứt khoát.
Tuy tông chủ của Lãnh Nguyệt tông làm đúng, nhưng Lam Đại Nguyệt cũng
không sai. Không nể mặt tăng thì cũng nể mặt Phật, với tu vi của Phương
Vân hiện tại, Lãnh Nguyệt tông còn muốn ôm chân mình, Phương Vân cũng
không lo lắng vì chút chuyện nhỏ này.
"Ừ, như vậy thì tốt, tiểu cô nương môt mình ở kinh thành, không có người thân cũng không phải là dễ dàng gì, không thể để nàng ta phải ủy
khuất." Hoa Dương phu nhân nói. Suy bụng ta ra bụng người, trong chuyện
này, bà ta dẫu sao cũng là nữ nhân, có thể lý giải được cảm thụ của nữ
nhân.
Hai mẹ con ở trong phòng nói chuyện một hồi, Phương Vân mới đưa mẹ về phòng.
Tới lúc nửa đêm, một trận ba động kịch liệt trong Mệnh vận hư không đánh thức Phương Vân. Cỗ ba động này không xa, chính là ở nơi cách kinh
thành khoảng trăm dặm.
Phương Vân giật mình, trong mắt có vẻ kinh ngạc. Người này không ngờ là
đệ nhất cao thủ thanh niên của Nho gia, Lý Ức Huyền. Gã lựa chọn lúc này để đột phá Mệnh tinh cảnh.
Thượng kinh thành là ở dưới chân thiên tử, trừ hoàng tộc, không có ai
dám oanh phá mệnh tinh ở thượng kinh thành. Lý Ức Huyền là nho gia, tất
nhiên là phải ra ngoài thành.
Trừ Lý Ức Huyền ra, ở bên cạnh gã còn có một đạo khí tức cuồn cuộn, ngồi ngay ngắn trong hư không, vĩnh viễn bất động, chính là Thái Bảo trong
Tam công.
Lý Ức Huyền trùng kích mệnh tinh, Thái Bảo tự mình bảo vệ.
Trong mệnh vận hư không, từng cỗ ba động đen tối không mang hảo ý lượn
lờ xung quanh, từ gần tựa xa, hình như đang xem tình hình mà hành sự.
Chỉ là ngại sự tồn tại của Thái Bảo cho nên tạm thời không động.
Lý Ức Huyền thuộc Nho gia, đối với cao thủ của Nho gia, rất nhiều tà
phái cho rằng kích sát cường giả Nho gia thực sự là một chuyện đáng làm. Nếu không, sau này đại thành, hạo thiên chi khí gầm lên một cái, không
biết có bao nhiêu võ giả tà đạo phải chết.
"Lý Trụ Huyền giúp ta ba lần, chính là thiếu ba lần nhân tình. Cũng được, lần này ta trả ngươi một nhân tình trước!"