Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 1000 : Thu Hoạch Phong Phú
Ngày đăng: 12:37 18/04/20
“ Đăng đăng…”
Tiếng bước chân dồn dập vang lên ở sâu trong hoàng cung, một gã cấm vệ quân vội vàng tiến vào nơi ở của tam thập lục hoàng tử.
“ Đại nhân, biên thùy có báo.”
“ Mang lên đây.”
Phía trên đại điện chính là tam thập lục hoàng tử Lưu Khải thân mặc
trường bào, vẻ mặt nhàn hạ, trên cổ tay hắn cầm một chén trà bằng ngọc
lưu ly. Phía bên trái hắn là Loan Bố, Yến Anh, tâm phúc của Ngũ Lôi
Tông, bên phải là một đám hộ vệ hầu hạ. Từ lúc Lưu Triệt rời khỏi kinh
thành đến nay thời gian cũng không dài, nhưng trên người Lưu Khải đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Hắn hiện tại có một loại khí chất vô cùng ổn trọng, trên người tán phát ra long khí tinh thuần. Nếu nhìn kỹ
có thể thấy ánh mặt trời không chiếu thẳng đến trên người nhưng sau lưng hắn lại luôn có một bóng đen cao lớn bất động.
Đó là một chiến xa phát ra khí tức cổ xưa. Nó như đã có được sinh mệnh,
theo hô hấp của Lưu Khải mà co duỗi liên tục. Mà mỗi một lần như thế,
Lưu Khải như được tẩy luyện, khí tức trên người càng thêm tinh thuần,
phát ra uy thế đáng sợ.
Nếu nói trước kia Lưu Khải giống như một giao long đợi lôi kiếp để tiến
hóa thì hiện tại hắn như đã trải qua thuế biến, hoàn thành quá trình hóa rồng.
Đối với việc thị vệ tiến vào bẩm báo, Lưu Khải vẫn chưa để ý. Nơi biên
thủy chỉ có thể có tin tức từ thập tam hoàng tử. Nếu nói thời điểm trước khi có được Ngũ Lôi Chiến Xa, hắn còn mười phần kiêng kị thập tam hoàng tử thì hiện tại, sau khi có được Ngũ Lôi Chiến Xa, lại được Ngũ Lôi
Tông toàn lực duy trì, lòng tin của hắn đã gia tăng cực lớn.
Hoắc Khứ Bệnh tuy là tồn tại trung cổ truyền kỳ nhưng dù sao hắn cũng
chỉ là một người, thế cô lực bạc, không thể so với hắn được một môn phái như Ngũ Lôi Tông duy trì. Hiện tại trong những hoàng tử, hắn mơ hồ đang chiếm thế thượng phong.
Lưu Khải cũng không quá để ý, khoát tay bảo thị vệ đem tin tức truyền
lên. Mở ra ấn tín lấy tin báo, hắn vừa nhìn lướt qua sắc mặt đã đại
biến.
“ Phanh!”
Chén ngọc bằng lưu ly trong tay Lưu Khải bỗng nhiên nổ tung, bọt nước
cùng mạnh vụn bắn ra tứ phía. Nhưng Lưu Khải cũng không chút để ý, hai
mắt hắn bắn ra hàn quang, hét lớn: “ Như thế nào có thể…”
“ Điện hạ!”
Loan Bố và Yến Anh lập tức nhận ra sự khác thường, đồng thời nhìn lại.
Nhưng vẫn là Yến Anh phản ứng trước, quay người lại nói với thị vệ: “ Đi ra ngoài đi.”
Thị vệ kia rời đi, lúc này Yến Anh mới xoay người lại lên tiếng hỏi: “ Điện hạ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”
“ Các ngươi tự mình xem đi.”
Sắc mặt Lưu Khải xanh mét, đưa tin báo qua cho hai người. Loan Bố vừa xem xong đã lập tức giận tím mặt quát:
“ Quan Quân hầu đáng chết. Điện hạ tìm mọi cách mượn sức hắn cũng không
chịu. Ta còn cho rằng hắn là người khí khái, không nghĩ tới lúc này hắn
Phương Vân từ Ai Hào Đại Thâm Uyên phản hồi lại Tứ Phương hầu cũng không gây ra động tĩnh gì. Ngoài Hoa Dương phu nhân cùng Triệu Bá Ngôn thì
không ai biết hắn đã trở lại. Đối với bên ngoài thì vẫn nói là Phương
Vân chưa hồi phủ, ngay cả nha hoàn trong phủ cũng không biết.
Phương Vân có thân phận là Quan Quân hầu, chính là phải chịu sự quản chế của Nhân Hoàng và Quân Cơ. Trên thực tế Phương Vân còn có một chức vị
khác là Đô Thống đại quân nên ngoại trừ Vũ Mục và Nhân Hoàng, không ai
có thể quản chế hắn. Cho dù là Thần Vũ hầu cũng không thể.
Hơn nữa, hiện tại mạch nước ngầm trong thiên hạ đang bắt đầu khởi động
nhưng bề ngoài thì vẫn duy trì hòa bình, không có sự tình gì cần điều
động đến hắn. Bởi vậy hắn có thể giấu diếm hành tung của bản thân, cho
dù là người khác có tâm cũng không có đủ quyền lợi để điều tra tung
tích.
Vẫn là gian phòng sáu năm trước hắn thức tỉnh, một cái chuông vàng nhỏ
như hạt cát mắt thường không thể nhìn thấy được huyền phù trên đầu
giường. Lúc này hắn đang ở ngay bên trong tiểu chung.
Phương Vân ngồi xếp bằng trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung, trước người bày
ra một đống pháp khí, đan dược, công pháp bí quyết cùng với đủ loại
thiên tài địa bảo hiếm có.
Hành trình đi Ai Hào Đại Thâm Uyên, bởi vì đầu tà vật khủng bố kia
ngang trời xuất thế khiến cho Phương Vân chưa kịp kiểm tra lại thu hoạch của bản thân đã bị ép phải gia nhập vào trường chiến đấu. Cho đến sau
này Ai Hào Đại Thâm Uyên trực tiếp bị hủy diệt, hắn tự nhiên cũng bị đẩy ra ngoài.
“ Hắc Ám Phá Ma Toa…Thanh Đồng Phần Nhật Trì…Ngũ Tàng Dẫn Lôi Quyết…Thần Ma Bổ Phách Mệnh…Thừa Hoàng Duyên Thọ Tương…”
Phương Vân kiểm kê lại thu hoạch lúc trước. Cho dù là thứ mà hắn để ý
nhất, sau khi chết mà uy áp vẫn không tiêu tan, “ bạch phát khô lâu” đã
bi Vạn Cổ Thanh Thiên Đại Đế lấy đi nhưng thu hoạch ở Ai Hào Đại Thâm
Uyên vẫn không ít.
Hắc Ám Phá Ma Toa chính là lúc ban đầu hắn lấy được ở hành thổ. Lúc vừa
mới tới tay thì nó cũng không có gì đặc biệt nhưng sau khi luyện hóa, ở
bên trong tối đen hiện ra một sắc màu đỏ thẫm, cũng có một cỗ khí tức
nồng hậu huyết tinh tràn ra.
Hiển nhiên đây là một thanh đại sát khí thượng cổ, người chết dưới nó chắc chắn là không ít.
Thanh Đồng Phần Nhật Đăng là một một pháp khí Tam Tượng thuộc hỏa trong
ngũ hành. Tuy rằng nó chỉ là cấp thấp nhất Tinh cấp, uy lực so với “ Vô
Câu Đế Cung” còn kém hơn rất nhiều nhưng nó có hỏa lực đặc thù của ngũ
hành, khiến cho nó là một kiện pháp khí cực kỳ hiếm có.
Ngũ Tàng Dẫn Lôi Quyết là một môn pháp quyết câu dẫn thiên thiên thần
lôi, dùng để rèn luyện nội tạng và cô đọng thần hồn, cũng là một công
pháp hiếm có thời thượng cổ.
Đủ loại bảo vật, số lượng còn không ít. Bảo tàng của cường giả đỉnh
phong thượng cổ xác thực là có thể dùng “ kinh người” để hình dung.
Nhưng chân chính làm cho Phương Vân chú ý lại là bình “ Thừa Hoàng Duyên Thọ Tương” kia.