Hoạt Sát

Chương 24 : Tố nữ trong tranh

Ngày đăng: 15:53 18/04/20


Thất Kỳ Hoài Viễn chau mày khi thấy Trương Quảng bước vào.



Trương Quảng ôm quyền:



- Tại hạ là Trương Quảng.



Bộ mặt nhẵn thín Hoài Viễn lộ vè bất mãn. Y gắt giọng nói:



- Hoài mỗ ở đầy không phải đề chờ ai nào . . .



- Môn chủ Thiên môn phái huynh đến Kim Tiền bang đề mời Trương Quảng hay còn phái huynh đến đón người khác?



Hoài Viễn hơi lộ vè lúng túng. Y miễn cưỡng nói:



- Hoài mỗ ở đây đề chờ Thượng Quan Uyên Uyên tiêu thư. Còn ngươi thì đến đại sảnh đường chờ ta.



Trương Quảng chắc lưỡi.



- Thế có rắc rồi không chứ. Trương Quảng những tưởng Hoài Viễn huynh đến đón tại hạ. . .



Không ngờ huynh lại đến đón Thượng Quan Uyên Uyên tiêu thư. Xem chừng Trương Quảng không phải là người quan trọng huynh cần đến . . . A không chừng môn chủ Thiên môn phái Hoài Viễn huynh đón Thượng Quan Uyên Uyên.



Chàng mỉm cười tiếp:



- Môn chủ Thiên môn với tại hạ vốn là tri nhân . . . Người phái Thất Kỳ đến đón tại hạ nhưng Thất Kỳ Hoài Viễn huynh chi muốn đón Thượng Quan Uyên Uyên thôi. Không biết chuyện này đến tai môn chủ, Hoài Viễn huynh sẽ nói sao với bang chủ đây?



Trương Quảng ôm quyền:



- Hoài Viễn huynh đã xuống đón Thượng Quan Uyên Uyên tiêu thư thì tại hạ sẽ đi tự đi một mình vậy. Nếu như tại hạ không biết đường đến Thiên môn mà đi nhầm đến Minh Thần Cung, hay Võ Đang, thì tất cả mọi sự xảy ra.



huynh phải tìm cách nói với môn chủ đó.



Chàng nói rồi dợm bước bỏ đi nhưng Thất Kỳ Hoài Viễn gọi lại:



- Trương túc hạ.



Trương Quảng dừng bước quay lại:



- Hoài Viễn huynh có điều chi chi giáo.



- Túc hạ có thề lên đại sảnh đường chờ Hoài mỗ được không. . .



Hoài mỗ muốn gặp Thượng Quan Uyên Uyên tiêu thư một chút rồi sẽ đi cùng với túc hạ.



Trương Quảng nhìn Hoài Viễn mỉm cười :



- Tại hạ cũng đang có y gặp Thượng Quan Uyên Uyên tiêu thư có chút chuyện . . . Vậy tại hạ và Hoài Viễn huynh cùng đến gặp nàng được chứ.



- Ơ Hoài mỗ muốn gặp riêng nàng một mình.



- Tại hạ cũng muốn gặp riêng nàng một mình.



Thất kỳ Hoài Viễn đanh mặt nói:



- Ngươi...



Trương Quảng ôm quyền:



- Cả Trương Quảng lẫn Hoài huynh đều có ý gặp riêng Thượng Quan Uyên Uyên. . . Vậy chúng ta thử xem. . . Ai là người có vận may gặp nàng trước.



- Yù ngươi thế nào?



- Yù của Trương Quảng cũng dễ lắm. Chi cần huynh thắng được Trương Quảng hoặc Trương Quảng thắng huynh thì sẽ được gặp Thượng Quan Uyên Uyên tiêu thư trước. Kè thua phải quay về đại đường chờ đợi.



Hoài Viễn hất mặt:



- Chăng lẽ Trương Quảng muốn giao đấu với Thất Kỳ Hoài Viễn là đại cao thủ ở Thiên môn?



Với lại Trương Quảng cũng chăng học võ công thì lấy cái gì đề giao thủ với mình.



- Chúng mình phân biệt thắng thua bằng cách đỗ xúc xắc vậy Hoài Viễn lắc đầu:



- Không được . . . ĐỖ Vương Tam Giản còn đỗ xúc xắc thua ngươi thì sao thắng ngươi được chứ.



- Trương Quảng quên mất . . . Đổ xúc xắc tranh tài với huynh hóa ra Trương Quảng đã bức ép huynh rồi. Thế thì chúng ta sẽ có thề cách khác đề phân định ai thắng ai thua.



- Cách gì?



Trương Quảng chấp tay sau lưng:



- Võ công của huynh hắn là cao thấp khó lường.



- Nếu không cao cường, Hoài mỗ không phải là Nhất Kỳ sứ giả.



- Võ công của Hoài Viễn huynh cao tất tửu lượng cũng cao. Tại hạ không có võ công tất tửu lượng kém. . . Nhưng chúng ta cùng đấu tửu vậy, huynh có chịu không.?



Trương Quảng nhường mày:



- Tại hạ nghĩ Hoài Viễn huynh hắn sẽ không từ chối. Nhưng Trương Quảng nói trước. . .


Trương Quảng buông tiếng thở dài rồi nói :



- Bang chủ thúc thúc cũng không cản y được y à - Phụ thân dựa vào Thất Kỳ . . . nên Thất Kỳ kiêu ngạo. Y ngầm có ý chiếm đoạt Kim Tiền bang.



- Tiêu thư yên tâm. . . Kim Tiền bang có tại hạ. . . Hoài Viễn chăng thề quấy rối được tiêu thư đâu - Lần đầu tiên Uyên Uyên mới thấy có một người dám đối mặt với Thất Kỳ Hoài Viễn.



Trương Quảng cướp lờl nàng:



- Chính vì thế mà nàng muốn đền ân tại hạ?



- Uyên Uyên biết ân thì không đền đáp, nhưng với Trương huynh Uyên Uyên đặt nhiều hy vọng. . .



Nàng bỏ lửng câu nói giữa chừng.



Trương Quảng nói:



- Nàng hy vọng gì nơi tại hạ?



- Sự bình an của Uyên Uyên.



Trương Quảng gật đầu:



- Nếu như Trương Quảng đòi trả ân . . . Uyên Uyên sẽ trả ân cho Trương Quảng cái gì?



- Uyên Uyên không thiếu những báu vật có giá trị, Trương huynh cần bất cứ món gì . . . Uyên Uyên cũng có thề bồi tiếp.



Trương Quảng phá lên cười khi Uyên Uyên vừa dút lời.



Nghe chàng cười, nàng buột miệng hỏi:



- Uyên Uyên nói không đúng sao huynh cười?



- Aø Tại hạ có ý nghĩ nực cười thôi.



- Huynh nghĩ gì?



Trương Quảng chắp tay sau lưng nhìn nàng, rồi từ tốn nói:



- CỖ nhân có câu, thi ân bất cầu báo . . . Nên tại hạ sẽ theo câu châm ngôn đó mà đòi hỏi ở tiêu thư Tại hạ chi đòi tiêu thư ban phát cho tại hạ những thứ mà nàng không bao giờ đến cho ai.



- Uyên Uyên có rất nhiều báu vật . . . Uyên Uyên không tiếc gì với huynh đâu.



Trương Quảng cười khẩy nhìn nàng:



- Nhưng có một thứ báu vật mà tiêu thư chăng bao giờ đền cho ai . . . Nếu sau này Trương Quảng có đòi thì sẽ đòi thứ báu vật đó. Bây giờ thì không.



Uyên Uyên nhìn chàng.



Chân diện của nàng thật thánh thiện, nhu hòa. Nhìn nàng, Trương Quảng nghĩ thầm: "Bất cứ chuyện gì xảy ra trong cuộc đời mình, e rằng mình cũng khó quên được Thượng Quan Uyên Uyên. Nàng đẹp và thánh thiện quá." Uyên Uyên ôm quyền xá Trương Quảng:



- Khi nào Trương huynh cần Uyên Uyên đền ân, xin cứ nói. Giờ Uyên Uyên cáo từ.



Trương Quảng bối rối. Chàng hơi miễn cưỡng nói:



- Trương Quảng có thề đưa nàng quay về biệt trang chứ?



Uyên Uyên lưỡng lự rồi lắc đầu:



- Uyên Uyên không dám làm phiền huynh.



Hẹn ngày tái kiến với Trương huynh.



Nàng dợm bước thì Trương Quảng gọi lại:



- Uyên Uyên.



Nàng nhìn lại Trương Quảng ôn nhu nói:



- Trương huynh có gì chi giáo cho Uyên Uyên?



Trương Quảng ngập ngừng nói :



- Nhan sắc siêu phàm thoát tục của nàng sẽ gắn liền với những kiếp họa phiền muộn. . .



Trương Quảng mong nàng bảo trọng.



- Uyên Uyên sẽ ghi nhớ câu nói này của Trương huynh.



Nàng nhún người xá chàng:



- Cáo từ Trương Quảng ôm quyền đáp lễ.



- Trương Quảng rất mong gặp lại tiêu thư.



Uyên Uyên đi rồi mà tâm trạng Trương Quảng cũng vẫn còn ngơ ngân, chàng nhâm nói :



- Nàng đẹp quá.



Thốt ra câu nói này, Trương Quảng liên tưởng đến Giáng Thề Ngọc. điềm nụ cười mỉm, Trương Quảng nhâm nói tiếp: "Hằn Thề Ngọc đã gặp Uyên Uyên."