Hoạt Sát
Chương 25 : Minh Thần cung chủ
Ngày đăng: 15:53 18/04/20
Trương Quảng và Thất Kỳ vừa bước vào tửu điếm, chàng và Hoài Viễn vừa ngồi xuống bàn thì bàn bên Mạc Dân đứng lên. Nhận ra Mạc Dân, Trương Quảng nói:
- Tại hạ gặp oan gia rồi.
Hoài Viễn lườm mắt nhìn chàng. Y nhạt nhẽo nói:
- Hoài mỗ không có ý bảo vệ cho ngươi.
- Thế môn chủ phái huynh đi đón tại hạ đề làm gì nếu không ngoài chức nghiệp này?
Thấy mặt Hoài Viễn vẫn dửng dưng với câu nói của mình, Trương Quảng buộc phải hỏi :
- Hoài Viễn huynh không sợ Trương Quảng chết dọc đường ư?
- Ngươi chết dọc đường thì Hoài mỗ về bẩm báo với môn chủ. Thế là xong.
- Nếu Trương Quảng biết huynh nói câu này . . . Tại hạ đã không đi cùng với huynh đến tống đàn Thiên môn.
Chàng đứng lên nhìn Hoài Viễn nói:
- Chắc chắn Hoài Viễn huynh vì chuyện xảy lại ra tại Kim Tiền bang mà vẫn còn giận Trương Quảng. . . Vây Trương Quảng cáo từ đề đi riêng vậy.
Hoài Viễn nhếch môi nói:
- Hoài Viễn nghĩ ngươi khó đi được đó.
- Trương Quảng đi được hay không cũng không can hệ gì đến huynh mà.
chàng nói rồi dợm bước toan rời tửu điếm thì Mạc Dân chặn lại:
- Trương Quảng. . .
Chàng giả lả ôm quyền:
- Trương Quảng không ngờ lại gặp Mạc Dân huynh ở đây.
điếm một nụ cười giả lả. Trương Quảng nói :
- Trương Quảng nghĩ hằn Mạc Dân huynh đã hiệu ra những hiềm khích không đáng có giữa huynh và Trương Quảng.
Mạc Dân lắc đầu:
- Ta và ngươi chăng có hiềm khích gì cả. . .
Nhưng lúc nào ta cũng muốn giết ngươi.
Trương Quảng nhún vai nói :
- Không hiềm khích . . . Không hận thù, cũng chăng hề quen biết nhau nhưng Mạc Dân huynh lúc nào cũng muốn giết Trương Quảng. . . Quả là vô lý chàng nhìn lại Hoài Viễn:
- Huynh nghĩ sao?
Hoài Viễn khoát tay.
- Chuyện riêng của ngươi Hoài mỗ không can dự y ào .
- Vậy cũng được . . . Xem ra lần này Môn chủ Thiên môn phải thất vọng rồi.
Trương Quảng vừa nói vừa ngồi trở lại ghế của mình.
Hoài Viễn nhìn chàng nói :
- Trương Quảng. . . Ngươi nói môn chủ thất vọng thì thất vọng gì nào?
- Hoài Viễn huynh đưa về Thiên môn một cái xác không hồn của Trương Quảng. . . Chắc chắn môn chủ thất vọng chứ sao không. Môn chủ đâu muốn Hoài Viễn huynh đưa tại hạ về bằng cái xác không hồn đâu. Trương Quảng tin điều Chàng cười khẩy rồi nói:
- Chăng ai muốn đem một cái xác chết vào nhà mình.
Nói dút câu, Trương Quảng nhìn lại Mạc Dân.
- Mạc Dân huynh . . . Trương Quảng đang được sự thinh mời của môn chủ Thiên môn, dưới sự bảo vệ của Hoài Viễn Thất Kỳ huynh đây Còn huynh là người của Minh Thần Cung. . . Thiên môn và Minh Thần Cung vốn giao hảo với nhau . . . Mạc Dân huynh giết khách của môn chủ. . . át sẽ gây ra sự bất hòa giữa Minh Thần Cung với Thiên môn. Mạc Dân huynh có muốn như vậy không?
Mạc Dân cau mày nhìn Trương Quảng nói:
- Giảo ngôn . . . Một kè vô danh tiêu tốt như ngươi đâu đáng đề môn chủ Thiên môn thinh mời.
Trương Quảng phá lên cười. Chàng vừa cười vừa chi Hoài Viễn.
- Mạc Dân huynh nhìn xem Hoài Viễn huynh là ai? Huynh không nhận ra Hoài Viễn huynh là Thất Kỳ của Thiên môn à? Trương Quảng biết trong Thiên môn, Thất Kỳ có danh vọng cũng cao lắm đó . . . Không phải tầm thường như huynh tưởng đâu.
Mạc Dân nhìn Hoài Viễn:
- Túc hạ Thất Kỳ Hoài Viễn?
Chăng nói chăng rằng, Hoài Viễn rút sau lưng ngọn tiêu kỳ rồi dụng công lực ghim ngọn tiêu kỳ đó trên bàn.
Mạc Dân chau mày:
- Thất Kỳ.
Hoài Viễn nhìn Mạc Dân:
- Ta không nói chắc người nhận ra rồi chứ?
Thực khách nghe hai người đối đáp, lăng lặng bỏ ngân lượng lại bàn rồi lui nhanh ra ngoài.
Mạc Dân ôn nhu nói:
- Mạc mỗ có nghe tiếng tăm của Thất Kỳ Hoài Viễn . . . Nay mới được diện kiến . . . hạnh ngộ . . . hạnh ngộ Trương Quảng mỉm cười từ tốn nói :
- Mạc Dân huynh thấy Thất Kỳ Hoài Viễn huynh hằn không còn ý làm khó dễ Trương Quảng nữa. Đã không làm khó dễ cho Trương Quảng thì sao không ngồi xuống chúng ta cùng đối âm với nhau.
Rọi hai luồng hung nhãn vào Trương Quảng.
Mạc Dân nói:
- Trương Quảng. . . người nghĩ có Thất Kỳ Hoài Viễn ở đây thì Mạc mỗ chăng dám làm gì ngươi sao?
Trương Quảng lắc đầu nói:
Minh Thần cung chủ nhìn thăng vào mắt Trương Quảng:
- Những điều công tử nói ra đều xác đáng cả Nhưng một kè vô danh tiêu tốt như công tử sao lại có thề được Môn chủ Thiên môn trọng thị xem như môn khách?
Trương Quảng ôm quyền:
- Điều cung chủ thắc mắc, có lẽ cung chủ phải gặp môn chủ Thiên môn hỏi mới được . . .
Vì ngay Trương Quảng cũng không biết.
- Trương Quảng. . . Bốn cung cho ngươi một điều kiện này. Nếu như công tử đồng ý, bốn cung hứa sẽ không làm phiền đến ngươi nữa.
- Cung chủ muốn tại hạ chấp nhận điều kiện gì?
Minh Thần cung chủ nhìn thăng vào mặt chàng.
- Điều kiện bốn cung đặt ra cho ngươi là. . .
Ngươi không được gặp Giáng Thề Ngọc.
- Không được gặp Giáng Thề Ngọc tiêu thư. . .
Xin cung chủ cho tại hạ biết vì sao tại hạ không được gặp Giáng Thề Ngọc tiêu thư?
- Thề Ngọc là ái nữ của ta.
Trương Quảng bật cười thành tiếng. Chàng cười xong rồi mới nói:
- Trương Quảng hiểu rồi . . . hiểu rồi . . . Chắc chắn cung chủ sợ Giáng Thề Ngọc tiêu thư gặp tại hạ rồi yêu tại hạ chứ gì . . . Tình yêu đó sẽ không chia cắt được. Tại sao cung chủ lại cấm đoán tình yêu của Thề Ngọc. . . Cung chủ hãy cho tại hạ biết đi . . . Phải chăng Trương Quảng là kè vô danh tiêu tốt?
Minh Thần cung chủ buông một câu thật lạnh lùng:
- Không sai . . . Ngươi chi là một kè vô danh tiêu tốt Hai cánh môi Trương Quảng nheo lên. Chàng nhìn thăng vào mắt Minh Thần cung chủ:
- Cung chủ đã muốn vậy, Trương Quảng đồng ý theo điều kiện của người.
câu nói khăng khái của chàng khiến Minh Thần cung chủ thoạt chau mày, lộ nét sửng sờ.
Người miễn cưỡng hỏi lại Trương Quảng.
- Công tử đồng ý điều kiện của bốn cung ư?
- Yù của cung chủ muốn vậy . . . Tại hạ đâu dám cãi lại. Dù sao ý của cung chủ cũng đúng.
Một tiêu thư thiên kim ngọc diệp, ái nữ của Minh Thần Cung thì sao có duyên có phận với một gã vô danh tiêu tốt được . . . Cung chủ hành xử chuyện này rất đúng.
Trương Quảng ôm quyền:
- Tại hạ bội phục cung chủ . . . Bội phục cung chủ.
Chàng vừa nói vừa xá Minh Thần cung chủ, hành động của Trương Quảng đối với Giáng Hoa trông rất tôn trọng thị nhân nhưng Minh Thần cung chủ lại đỏ mặt những tưởng như vừa nhận được một gáo nước sôi tạt thăng vào mặt mình.
Minh Thần Cung gượng nói:
- Ngươi không có tình với Thề Ngọc à?
- Tại hạ có tình hay không có tình cũng không liên can đến cung chủ . . . Miễn sao tại hạ thực hiện đúng lời nói của mình, sẽ không gặp riêng Thề Ngọc . . . Ngược lại cung chủ nên nói với nàng đừng đi tìm Trương Quảng.
Trương Quảng nhường mày, mỉm cười :
- Cung chủ yên tâm rồi chứ.
Vè thản nhiên hời hợt của Trương Quảng khiến Minh Thần cung chủ cảm thấy hụt hẫng vô cũng. Người miễn cưỡng nói:
- bỏn cung mong ngươi sẽ giữ lời.
- Tất nhiên tại hạ sẽ giữ lời.
- bỏn cung tin ngươi.
Nhìn lại Trương Quảng một lần nữa. Minh Thần cung chủ Giáng Hoa mới quay bước. Vừa tiến ra cửa tửu điếm, Minh Thần Cung chủ vừa nói:
- bỏn cung cũng không muốn gặp Trương công tử đâu.
Trương Quảng ôm quyền xá theo Minh Thần Cung chủ vừa nói:
- Tại hạ cũng không muốn gặp cung chủ . . .
Nhưng cung chủ phải bảo trọng đó.
Giáng Hoa dừng bước nhưng không quay lại :
- Trương công tử nói vậy có ý gì?
- Phàm người nỗi danh chừng nào càng gặp nhiều họa kiếp chừng đó nên tại hạ muốn cảnh báo cung chủ thôi.
Minh Thần Cung chủ ngửa mặt cười khanh khách. Bất ngờ cắt ngang tràng tiêu ngạo, Minh Thần Cung chủ nói:
- Trên võ lâm có ai dám gieo kiếp họa cho Minh Thần cung chủ chứ? Võ lâm bấy lâu nay bình lặng trôi qua. . . bỏn cung cũng đang buồn lắm đấy. bỏn cung đang muốn có một chút gì đó gọi là sóng gió giang hồ đề bỏn cung không phải buồn tè nữa.
- Sẽ có sóng gió cho cung chủ.
- Ai đem đến sóng gió?
- Võ lâm. . . Giang hồ võ lâm không có sóng gió và tranh đoạt thì đâu phải võ lâm giang hồ chứ. Cung chủ yên tâm. . . Nếu như cung chủ thích thì cái ngày đó cũng không xa đâu.
- bỏn cung chờ cái ngày đó.
- Hy vọng cung chủ sẽ không thất vọng. . .
Minh Thần Cung chủ nhìn lại Trương Quảng một lần nữa. ánh mắt của người lộ rõ nét dò xét, rồi mới quay lưng tiến thăng ra ngoài tửu điếm.
Nhìn Thất Kỳ đứng bên ngoài tửu điếm, Minh Thần Cung cung chủ ôn nhu nói:
- Cho bỏn cung gởi lời vấn an đến môn chủ của các người.
Nó xong Minh Thần cung chủ chi lắc vai, thân pháp như cánh chim én vụt lướt đi trông thật phiêu bồng. Trương Quảng bước ra ngoài mái hiên nhìn theo Minh Thần cung chủ cho đến người khuất hằn.
Chàng nghĩ thầm: "Cung chủ càng cao ngạo bao nhiêu càng phải trả giá đắt bấy nhiêu."