Hoạt Sát
Chương 48 : Uẩn khúc trùng trùng
Ngày đăng: 15:53 18/04/20
Đôi nhật nguyệt ma hoàn của Mạc Dân cắt ra một đường vòng cung. Bốn gã thuộc nhân Thiên Môn bị đôi ma hoàn quỷ dị cắt ngang yết hầu, đổ xuống sầm sập như những quả chín rụng.
Đôi ma hoàn quay trở lại tay của Mạc Dân. Y rít giọng thét lớn:
- Thiên Môn môn chủ, mau ra đây.
Môn chủ Thiên Môn Đoàn Bất Quân cùng Tứ quỷ và Thất kỳ bước ra. Cùng với sự xuất hiện của Môn chủ Thiên Môn, hơn trăm môn hạ của Thiên Môn chẳng khác nào bầy ong vỡ tổ rào rào chia thành hai hướng vây tròn Mạc Dân.
Mặc nhiên với cảnh tượng đó, Mạc Dân đứng sừng sững rọi mắt vào Môn chủ Thiên Môn Đoàn Bất Quân.
Bất Quân chắp tay sau lưng nhìn Mạc Dân:
- Ngươi là tổng đại đàn chủ Mạc Dân của Minh Thần cung.
- Không sai! Môn chủ Thiên Môn, lão mau thỉnh cung chủ ra. Nếu không Mạc mỗ sẽ san bằng cả nơi này.
Mạc Dân nói dứt câu thì Đoàn Bất Quân ngửa mặt cười khành khạch. Lào cắt ngang tràng cười rồi nói:
- Mạc tiểu tử biết đây là đâu không?
Nói dứt câu Đoàn Bất Quân hừ nhạt một tiếng rồi nói tiếp:
- Chốn này trước đây là Minh Thần cungcủa ngươi đó, nhưng nay thì đã thuộc về Thiên Môn của bổn tọa rồi. Bổn tọa không biết ngươi có được bao nhiêu bản lĩnh mà đòi đến đây san bằng.
Đoàn Bất Quân ve cằm.
Mạc Dân rít giọng hỏi:
- Mạc mỗ hỏi lại một lần nữa! Ngươi có mau thả cung chủ của Mạc mỗ ra không?
Đoàn Bất Quân cười khẩy rồi ôn nhu nói:
- Bổn tọa chưa từng thấy một tên súc sinh tiểu tử nào hồ đồ như ngươi cả. Nếu như ngươi biết điều một chút thì không dẫn xác đến đây. Nhưng có lẽ ngươi quá hồ đồ và ngông cuồng nên mới dẫn xác đến nói với bổn tọa những lời nói đó.
- Mạc mỗ không cần biết kết cục gì. Ta chỉ muốn lão mau thả cung chủ mà thôi... Nếu không...
Đoàn Bất Quân khoát tay ngăn không cho Mạc Dân nói hết lời:
- Rất khí khái kiên cường. Hẳn ngươi là người được Giáng Hoa cung chủ ưu ái nhất, nên không muốn mất một chủ nhân như vậy, đúng không nào? Được, bổn tọa sẽ cho ngươi có cơ hội gặp được cung chủ khả ái của ngươi.
Đoàn Bất Quân chỉ Mạc Dân phán lịnh cho Tứ quỷ:
- Tứ đại hộ pháp, thu nạp gã cho bổn tọa.
Tứ đại hộ pháp ôm quyền:
- Tuân lịnh Môn chủ.
Bốn lão già vận hắc y trông như bốn con quạ, đồng loạt thi triển khinh công lướt ra đứng quanh Mạc Dân theo thế tứ trụ.
Mạc Dân sa sầm mặt, rít giọng nói:
- Đoàn lão quỷ! Nhứt định không thả cung chủ của Mạc mỗ ư?
- Ngươi đủ bản lĩnh san bằng nơi này thì đủ bản lĩnh cứu cung chủ của ngươi.
Mạc Dân đanh giọng quát:
- Được.
Y vừa nói dứt câu thi triển ngay Nhật nguyệt ma hoàn. Đôi ma hoàn thóat ra khỏi tay Mạc Dân, xoay tròn trong không khí tạo ra những âm thanh vi vu nghe buốt cả cột sống.
Đôi ma hoàn vừa thoát ra khỏi tay Mạc Dân thì Tứ quỷ cũng đồng loạt phát tác chưởng chỉ căng thẳng vào cặp ma hoàn đó. Bốn đạo khí kình chụp tới đôi ma hoàn, quấn lấy nó như một con trốt, rồi cuốn về phía Mạc Dân.
Mạc Dân vỗ chưởng vào cơn lốc xoay tròn lấy cặp ma hoàn của mình.
- Ầm...
Cơn lốc kia tan biến thì đôi ma hoàn của Mạc Dân cũng cắt thành hai đường chém xả vào y.
Mạc Dân chỉ kịp tràn người lách tránh. Đôi ma hoàn sượt qua qua trên đỉnh đầu y, cắt liền luôn búi tóc gã.
Bị chính binh khí của mình công mà chẳng thể nào ngăn cản được, Mạc Dân vừa thẹn vừa giận. Y rống lên một tiếng với tất cả sự căm phẫn trong lòng, dậm chân lướt lên cao ba bộ, nhắm thẳng Đoàn Bất Quân vồ tới hai đạo phách không chưởng.
Tứ quỷ đâu để cho Mạc Dân có cơ hội uy hiếp Môn chủ của họ. Nhứt quỷ Dĩ Bạt Tăng dựng chưởng đón thẳng đỡ thẳng lấy đạo phách không chưởng của Mạc Dân.
- Ầm...
Khí chưởng chạm thẳng vào nhau, Mạc Dân bị hất ngược về chỗ cũ trong khi Dĩ Bạt Tăng vẫn trụ vững như cây cổ thụ.
Đoàn Bất Quân cười khẩy một tiếng.
Lão nhẩm nói:
- Các ngươi đừng hại Mạc Dân.
Thốt ra câu nói đó mà lệ bất giác tuôn ra khóe mắt của Giáng Hoa cung chủ.
Mạc Dân nói:
- Cung chủ bảo trọng.
Giáng Hoa cố nói theo:
- Mạc Dân, bổn cung lịnh cho ngươi không được chết đó.
Mạc Dân ngoái mặt nhìn lại:
- Cung chủ, Mạc Dân sẽ không chết.
Khi Mạc Dân bị hai gã môn hạ Thiên Môn kéo đi rồi thì Bất Quân bước vào.
Giáng Hoa nhìn Bất Quân bằng ánh mắt thuần phục.
- Môn chủ...
Bất Quân ve cằm nhìn Giáng Hoa:
- Bổn tọa xem chừng gã họ Mạc kia được nàng ưu ái thái quá đó.
Buông tiếng thở dài, Giáng Hoa nói:
- Bổn cung đã giải trình với Môn chủ rồi.
- Mặc dù cung chủ đã giải trình cho bổn tọa, nhưng sự ưu ái thái quá của nàng khiến bổn tọa cũng phải ngạc nhiên đấy. Mạc Dân bất cần đến sinh mạng mình, mà đơn thân độc mã đến đây để cứu nàng. Ngược lại, cung chủ thì quá lo lắng cho gã. Thật ra trong chuyện này là cái gì nhỉ.
Giáng Hoa nhìn Đoàn Bất Quân:
- Chẳng có gì để Môn chủ phải suy nghĩ cả. Bởi bổn cung chủ đã muốn gả Thể Ngọc cho Mạc Dân.
Bất Quân cau mày:
- Có phải nguyên nhân đó không? Hay còn nguyên nhân sâu xa nào khác hơn nữa?
Giáng Hoa nhìn thẳng vào mắt Bất Quân:
- Chẳng có nguyên nhân sâu xa nào cả, ngoại trừ mỗi lý do đó.
Bất Quân lắc đầu:
- Lời nói của nàng với hành động của nàng khiến cho bổn tọa phải hoài nghi giữa hai người còn có mối quan hệ khác...
- Bất Quân! Ngươi đừng nói càn, nói bừa. Hay ngươi tưởng Giáng Hoa này là một dâm nữ Nàng cười khẩy rồi nói tiếp:
- Nếu như bổn cung là một dâm nữ thì cũng không bao giờ có quan hệ tình ái với Mạc Dân.
- Bổn tọa mong như vậy.
Giáng Hoa bước đến trước mặt Môn chủ Thiên Môn:
- Bất Quân! Ngươi cần gì phải tò mò hay thắc mắc. Bổn cung giờ đã thua phục ngươi.
Nhưng ngươi phải thả Mạc Dân ra.
Bá Thông mỉm cười nhìn nàng:
- Bổn tọa giữ tên tiểu tử họ Mạc đó cũng chẳng ích lợi gì. Nếu như cung chủ đã quyết định rồi thì bổn tọa sẽ thực hiện đúng theo đề nghị của cung chủ.
Đoàn Bất Quân ve cằm:
- Mạc tiểu tử coi vậy mà được tốt số hơn bổn tọa tưởng.
Giáng Hoa cúi mặt nhìn xuống mũi hài mình. Người lí nhí nói:
- Giáng Hoa mong môn chủ giữ lời.
Bất Quân mỉm cười:
- Bổn tọa không thất ngôn với cung chủ đâu.
Bất Quân vỗ tay một tiếng.
Một ả nô nữ đội mâm rượu bước vào quỳ dưới chân Đoàn Bất Quân. Lão tự tay chuốc rượu ra hai chiếc chén. Bưng chén rượu đặt vào tay Giáng Hoa, rồi bưng tiếp chén thứ hai Môn chủ Thiên Môn nhìn thẳng vào mắt Giáng Hoa, từ tốn nói:
- Bổn tọa mượn chén rượu này để chúc cho mối giao hòa giữa Thiên Môn và cung chủ được tái lập lại.