Hoạt Sát
Chương 5 : Ẩn tướng ma tôn
Ngày đăng: 15:52 18/04/20
Trương Quảng rời thảo xá bước ra ngoài, chạm mặt ngay với Giáng Thể Ngọc. Nàng chặn chàng lại hỏi:
- Công tử. . . tình trạng của Thẩm đại thúc như thế nào rồi . . . Công tử cho Thể Ngọc biết được không?
Trương Quảng nhìn nàng mỉm cười nói:
- Tạm thời thì độc công đã được tại hạ dùng kim châm trục ra ngoài . . . Nhưng Thẩm tiền bối muốn phục hồi lại như xưa chắc phải mất trọn một con trăng để tịnh dưỡng. Nếu như lúc này Thẩm tiên sinh không tịnh dưỡng mà vẫn tiếp tục dụng võ công . . . E rằng sẽ bất lợi.
Nàng nhìn Trương Quảng:
- Công tử đúng là một thần y. . . Thể Ngọc bội phục vô cùng.
- Tiểu thư đừng quá đa lễ như vậy. Tại hạ chỉ làm theo chức trách của mình thôi.
Chàng nhìn Thể Ngọc nói:
- Thể Ngọc tiểu thư và Thẩm tiền bối định đi đâu vậy?
- Thể Ngọc và Thẩm đại thúc đến Hàm Đan.
- Tại hạ cũng có việc phải đến Hàm Đan.
Trương Quảng mỉm cười.
Thể Ngọc bẽn lẽn nói:
- Vậy là chúng ta có thể đi chung một đường Huynh đến Hàm Đan có chuyện gì vậy?
- Chuyện nhỏ thôi . . . Hàm Đan là nơi phồn hoa đô hội, nên tại hạ phải đến. Còn tiểu thư?
- Thể Ngọc đến để gặp một người.
Người đó có tiếng tăm lừng lẫy trên chốn võ lâm giang hồ.
Trương Quảng mỉm cười nói :
- Nghe tiểu thư nói tại hạ có thể đoán ra người đó rồi.
Nàng chớp mắt, nheo mày với vẽ ngơ ngác nhìn Trương Quảng.
- Thể Ngọc chưa nói mà Trương huynh có thể đoán ra à?
- Trương Quảng chỉ đoán mò thôi không biết có đúng hay không?
- Huynh đoán xem. Nếu đúng, Thể Ngọc ngạc nhiên vô cùng đó.
- Nếu Trương Quảng đoán không lầm thì Thể Ngọc và Thẩm đại thúc đến Hàm Đan gặp môn chủ Thiên môn Đoàn Bất Quân.
Nàng sững sờ nhìn Trương Quảng:
- Đúng như vậy. . . sao Trương huynh có thể đoán được Thể Ngọc đến Hàm Đan gặp môn chủ Thiên môn Đoàn Bất Quân?
- Nếu chịu khó suy Nghĩ một chút thì sẽ đoán được ngay.
- Huynh có thể nói cho Thể Ngọc biết huynh suy Nghĩ thế nào mà đoán ra.
Trương Quảng nhìn nàng :
- Thể Ngọc là người của Minh Thần Cung. Nếu tại hạ đoán không lầm, nàng là một trong những người được cung chủ ưu ái nhất Sắc diện Thể Ngọc ửng hồng. Nàng gượng gật đầu:
- Thể Ngọc không dấu gì huynh . . . Thể Ngọc là ái nữ của cung chủ.
- Thảo nào nàng mới được cung chủ cho bận chiếc áo ngọc trai danh bất hư truyền này.
- Phải chăng chính vì chiếc áo ngọc trai huyết ngọc đã minh chứng huynh nhìn lầm Thể Ngọc là mẫu thân?
Trương Quảng gật đầu:
- Chỉ nhìn lầm thôi, tại hạ suýt chết đó.
Nếu nàng không có võ công thần kỳ.
Nàng ngượng ngừng nói:
- Thể Ngọc đâu thể để cho bọn Đường Môn bức hiếp huynh được.
- Không có võ công như Trương Quảng cũng là điều bất lợi.
- Huynh không có võ công à?
Trương Quảng gật đầu.
Nàng vồn vã nói:
- Huynh muốn học võ công không?
Thể Ngọc truyền lại cho huynh?
Trương Quảng lắc đầu:
- Trương Quảng không thích học võ công.
Trương Quảng chấp hai tay sau lưng nhìn vào khoảng không trước mắt như thể chìm vào một cõi xa thẳm nào đó. Buông tiếng thở dài. Trương Quảng nói:
- Võ công chỉ đem đến những điều phiền lụy cho bản thân mà thôi. Thà không biết võ công còn hơn.
Đôi uy nhãn của y vẫn nhìn chằm chằm hướng vào Thể Ngọc như thể dò xét chân ngượng nội lực của nàng đạt tới cảnh giới nao.
Thân pháp của Thể Ngọc từ từ bốc lên cao bốn trượug.
Đạt đến độ cao cần thiết nàng phát động xoáy kình Vô Minh Chưởng.
Am...
Không gian chấn động dữ dội.
Bụi cát mù mịt chẳng thể nào nhận được người nữa.
Thể Ngọc từ từ hạ thân xuống. Nàng những tưởng đối thủ đã bị Vô Minh Thần chưởng của mình bứng khỏi mặt đất giống như bọn cao thủ Đường Môn.
Nhưng khi cát bụi tan biến thì hắc y nhân vẫn đứng sừng sững ngay trước mặt nàng.
Thẩm Mộc Cương biến sắc thét lớn:
- Thể Ngọ c . Chạy đi . . .
Lão vừa nói vừa dựng đứng song chưởng vổ thẳng hắc y nhân hai đạo thiên cương chưởng chạm vào bức tường ảo khí che chắn phía trước hắc y nhân.
Am...
Hai đạo Thiên Cương chưởng của Thẩm Mộc Cương tan biến vào cõi vô thanh vô sắc.
Thẩm Mộc Cương chưa kịp tụ khí đề công thì ảo khí từ hắc y nhân cuồn cuộn về phía lão.
Thể Ngọc thét lên:
- Đại thúc cẩn thận"
Lời còn đọng lại trên môi thì ảo khí đã nện thẳng vào ngực lão Thẩm.
Am...
Thân ảnh của lão Thẩm bị bứng khỏi mặt đất quăng về sau năm trượug.
Thể Ngọc điểm mũi hài băng đến bên lão Thẩm.
Máu trào ra khỏi cửa miệng lão Thẩm trông thật khủng khiếp, lão nắm lấy tay nàng nói:
- ân Tướng... Ma... Tôn... Thể Ngọc . . . chạy mau đi.
Thể Ngọc lắc đầu:
-Thể Ngọc không bỏ lại đại thúc đâu.
Nàng vừa nói vừa xoay lại thì chạm mặt với hắc y nhân mà lão Thẩm cho là Ẩn Tướng Ma Tôn.
Thể Ngọc không chút chần chừ phát động Vô Minh Thần Công thẳng vào hắc y nhân. Nàng vừa phát động Vô Minh Thần C ông vừa quát :
- Đ ờ chưởng "
Đạo xoáy kình Vô Minh Thần Công của nàng chạm vào ảo khí của hắc y nhân.
Am...
Thân xác của Thể Ngọc tựa như chiếc lá rơi bị cơn lốc bốc lên khỏi mặt đất quẳng đi năm trượug va lưng xuống mặt đất Huỵch...
Trương Quảng chạy đến đỡ nàng lên.
- Thể Ngọc phải chạy thôi.
Hắc y nhân bước thẳng đến bên Thẩm Mộc Cương và tuyệt nhiên không màn đến Giáng Thể Ngọc và Trương Quảng.
Y rọi hai luồng hung nhãn vào mặt Thẩm Mộc Cương.
Thẩm Mộc Cương chói tay ngồi lên.
Lão nhìn hắc y nhân gượng nói:
- Tại sao Ẩn Tướng Ma Tôn tôn giá còn sống. . . Vậy Du Cát Đằng trang chủ không phải ư?
Hắc y nhân nhìn chằm chằm vào lão Thẩm:
- Đến lúc chết sao lão vẫn ôm mãi điều thắc mắc đó. Thẩm Mộc Cương . . . Lão biết lão chết vì điều mà lão thắc mắc trong đầu không?
- Vậy điều nghi ngờ của Thẩm Mộc Cương là đúng.
- Diêm Vương lão gia sẽ trả lời cho lão biết.
Hắc y nhân nói xong từ từ dựng hữu thủ qua khỏi đầu.
Thể Ngọc biết ngay hắc y nhân sẽ dùng chưởng lấy mạng lão Thẩm.
Nàng thét lớn:
- Không...
Cùng với tiếng thét đó, Thể Ngọc lao đến dụng Vô Minh Thần Chưởng trực diện với hắc y nhân hầu cứu Thẩm Mộc Cương.
Ầm...