Học Trưởng Không Thể Trêu
Chương 20 : Thuốc cảm mạo lừa gạt. .
Ngày đăng: 10:25 18/04/20
Sau khi về đến nhà, hai người liền đi tắm nước nóng, sau đó chui vào trong ổ chăn ấm áp.
Hứa tiểu công vừa rồi cố gắng chen vào phòng tắm để tắm uyên ương, kết quả bị Hạ tiểu thụ dùng sức đẩy đi ra, vì thế rất phiền muộn.
Rõ ràng buổi tối hôm đó đã bị mình sờ hết, vì sao vẫn cứ thẹn thùng như vậy a?
Hạ tiểu thụ buồn ngủ hai mí mắt đều rũ xuống, căn bản không phát giác người nào đó đã dục cầu bất mãn thật lâu, đầu vừa tiếp xúc với gối liền vù vù ngủ.
Hứa Đình bất đắc dĩ thở dài, đưa tay kéo cậu vào trong lòng.
Không có biện pháp, ai bảo mình thích em ấy.
Ngọn đèn màu cam rất ấm áp cũng rất nhẹ dịu, Hạ Mộ ngủ rất say, lông mi rũ xuống, thỉnh thoảng còn có thể nhẹ nhàng rung động.
Hứa Đình không hề buồn ngủ, càng nhìn Hạ Mộ càng thích, nhịn không được liền cúi đầu hôn nhẹ khuôn mặt tròn tròn hôn nhẹ khóe miệng, không biết còn có thể cưng bảo bối như thế nào.
“Em buồn ngủ…” Hạ Mộ bị gây sức ép tỉnh lại, thế là lòng tràn đầy ủy khuất nhỏ giọng than thở, mắt nửa nhắm nửa mở nhìn hắn.
Hạ tiểu thụ chưa tỉnh ngủ thanh âm giống chú mèo con, còn có bộ dạng uể oải, Hứa tiểu công nghe thấy nháy mắt phun máu, xong đời rồi , mình gần đây đối với cậu ấy càng ngày càng không tự chủ, vạn nhất có một ngày nhịn không được làm sao bây giờ?
Kềm chế bộ vị nào đó của mình đang rục rịch, Hứa Đình xoay người đếm thầm một con cừu hai con cừu, tận lực làm cho mình có việc để làm.
Lúc đếm tới con cừu thứ một trăm, Hứa tiểu công phát giác bản thân vẫn là rất có tinh thần, vì thế đành phải xuống giường, chuẩn bị đến toilet tự thân vận động.
Không nghĩ tới mới vừa ngồi đến bên giường còn chưa đứng lên, đã bị Hạ Mộ túm lấy tay áo.
“Mộ Mộ?” Hứa Đình giật mình, vừa rồi hồi lâu thấy cậu ấy không có động tĩnh, còn tưởng rằng cậu ấy vẫn đang ngủ, sao vẫn tỉnh.
“Anh giận sao?” Hạ Mộ nhỏ giọng hỏi.
Hứa Đình sửng sốt, không có a, tại sao mình phải tức giận?
Thấy hắn không nói lời nào, Hạ Mộ càng thêm khẳng định rằng, anh ấy là giận thật rồi.
Kỳ thật ngẫm lại cũng đúng, tối nay là đêm năm mới, nói như thế nào cũng nên ngọt ngọt ngào ngào, chính mình lại một chút cũng không phối hợp, chẳng những đem anh ấy đá ra khỏi phòng tắm, còn vào lúc anh ấy hôn mình mà ngủ.
Hạ Mộ ghét bỏ chính mình, ta thật sự là một người không có tình thú!
“Làm sao vậy?” Hứa Đình hỏi cậu.
Khuôn mặt Hạ Mộ đỏ bừng, nhìn Hứa Đình không nói lời nào.
“Không thoải mái sao?” Hứa Đình cho là cậu phát sốt.
Hạ Mộ ở trong lòng cào tường, có người ngốc muốn chết!
Anh không phải rất muốn sao rất muốn sao, vậy cứ muốn a!
Hứa tiểu công vào thời khắc mấu chốt lại không hiểu phong tình, xoay người xuống giường giúp cậu pha một cốc thuốc nước cảm mạo lớn.
Nhìn thấy cốc nước màu nâu sẫm kia, Hạ Mộ gần như chán nản.
Liên tục hai lần, hai lần a! Lần trước mình muốn hôn nhẹ, hắn nói chúc ngủ ngon mau ngủ đi, ngày hôm nay càng ngốc, cư nhiên đi pha cốc thuốc cho mình!
Hứa Đình dùng di động lên mạng, search một tấm ảnh của Thương Tỉnh Không (Sora Aoi – nữ diễn viên AV nổi tiếng của Nhật =]]) đưa cho cậu.
“Anh còn đem ảnh chụp của cô ta lưu trong điện thoại!” Cái mũi của Hạ Mộ phì phò, nhận lấy nhìn thoáng qua, sau đó sửng sốt, ý, nhìn rất quen mắt a.
Chờ sau khi nhớ ra người này là ai, Hạ Mộ nâng tay một cái tát dán qua.
MN, không ngờ bị lừa đảo như vậy, ta năm đó cũng là đã tìm qua kiểu người này rồi đấy được không? !
“Hạ lưu, sau này không được xem!” Hạ Mộ lòng dạ hẹp hòi.
“Em lại có thể nhận ra?” Hứa Đình kinh ngạc, lão bà là thụ, sao còn có thể xem qua thứ này.
Hạ Mộ lẩm bẩm, này có cái gì đáng kinh ngạc, lão tử trước khi quen biết anh là thẳng nam thuần chủng, chỉ có hứng thú với tỷ tỷ xinh đẹp!
“Em sau này cũng không được xem.” Hứa Đình véo mặt cậu, “Muốn nhìn chỉ có thể nhìn anh.”
“Anh có cái gì đẹp.” Hạ Mộ trợn trắng mắt.
“Anh đẹp.” Hứa Đình chân thành lột quần áo, “Không tin cởi sạch cho em kiểm tra.”
Hạ Mộ nôn ra máu, bổ nhào qua ngăn hắn lại, người này thật sự quá lưu manh!
Hai người náo loạn một trận, bụng Hạ Mộ thật sự bắt đầu kêu rầm rì, có chút đói.
Thời gian đã quá muộn, Hứa Đình không muốn cho cậu ăn quá nhiều thứ, lại không nỡ để đó bụng, vì thế đứng ở bên cạnh bàn giúp hắn chọn những thứ rau dễ tiêu hóa trong canh.
Điện thoại ném ở cuối giường rung rung, Hạ Mộ bò qua vừa nhìn, nhất thời trở nên rất phẫn nộ, Hứa Đình Hứa Đình!
“Làm sao vậy?” Hứa Đình quay đầu lại hỏi cậu.
“Có người gửi tin nhắn, nói cô ấy thích anh!” Hạ Mộ đập vào chăn, “Anh muốn ngoại tình!”
Hứa Đình bật cười, đem chén canh nhét vào trong tay cậu, thò tay ra tắt di động.
“Trêu hoa ghẹo nguyệt.” Hạ Mộ vừa ăn canh vừa than thở, “Lại có thể câu dẫn tiểu cô nương.” .
” Cô ta cũng không phải là tiểu cô nương cái gì.” Hứa Đình bóp mũi cậu, “So với nam nhân còn ác hơn nhiều.”
“Người xấu?” Hạ Mộ hỏi.
“Ừ, không phải người tốt.” Hứa Đình gật đầu.
Trong khoảng thời gian này, mình vẫn luôn thu thập tư liệu của Vương Vũ Hằng, nhiều ít cũng sẽ liên quan đến Vương Tư Tiệp, xem nhiều rồi, chỉ biết cảm thấy cô gái này thật sự quá hung ác, căn bản không giống một cô gái mười bảy tuổi.
Đối với loại người này, thật sự rất khó có cái gì hảo cảm.
“Cô gái kia có thể bắt cóc anh không?” Hạ Mộ vô cùng lo lắng.
“Trừ em ra, không ai có thể bắt anh đi.” Hứa Đình không muốn tiếp tục kéo dài cái đề tài này, vì thế đi đến gần buồn nôn, “Hôn một cái?”
Hạ Mộ bưng chén canh, cách lưu manh xa một chút.