Học Trưởng Không Thể Trêu
Chương 35 : Không khí phách . .
Ngày đăng: 10:26 18/04/20
Sau khi ăn xong bữa sáng, Hạ Mộ trở về thư phòng, tô tô vẽ vẽ trên giấy, tiếp tục thiết kế tác phẩm dự thi.
“Chỗ này hơi quá cường điệu.” Hứa Đình bưng nước cho cậu liền thuận tiện liếc một cái.
“Chỗ này?” Hạ Mộ nhíu mày, cầm bút sửa lại sửa, cảm thấy hình như… Là thuận mắt hơn rất nhiều.
“Lại đây.” Hạ Mộ ngoắc ngoắc ngón tay.
“Hửm?” Hứa Đình tiến lại, “Làm sao vậy?”
Hạ tiểu thụ hôn một cái lên quai hàm hắn: “Đề nghị không tồi, thưởng.”
Tâm tình Hứa tiểu công nhất thời trở nên tốt hẳn, nắm cằm của cậu muốn tiếp tục, lại bị một trận tiếng đập cửa cắt ngang.
Mở cửa phòng, đứng ngoài phòng là một tên tiểu bàn tử (nhóc mập).
“Là tôi…” Lạc Tiểu Tịch tội nghiệp.
Hứa Đình rẩt buồn bực, sao mới sáng sớm đã chạy đến đây, thằng nhóc mập này không phải thích nhất ngủ nướng sao?
“Đình Đình.” Lạc Tiểu Tịch ôm một cái cặp sách lớn, mắt lấp lánh ánh nước, “Cậu có thể thu nhận tôi vài ngày hay không?”
“Làm sao vậy?” Hứa Đình ngoài ý muốn, ” Bác sĩ Cung thì sao?”
“Mới đi công tác rồi , ba và chú Mục ra nước ngoài rồi .” Lạc Tiểu Tịch túm túm quai đeo cặp sách, “Ngày hôm qua anh họ lôi kéo tôi cùng xem phim kịnh dị, tôi không dám ngủ một mình.” (ôi yêu chết em Tịch mất thôiiiii TMDDD!!!! chi tiết về em nó và tên bác sĩ biến thái mọi người có thể đọc sang bộ Bản kí sự trúc mã :])
Hứa Đình nôn ra máu, Vương Lang cũng quá đáng thật, biết rõ Lạc Tiểu Tịch nhát gan nhất, sao lại còn cho cậu ta xem phim ma?
“Đình Đình…” Lạc Tiểu Tịch thực chờ mong.
“Đương nhiên.” Hứa Đình xoa xoa đầu của cậu, “Ở phòng ngủ bên cạnh phòng chúng tôi đi.”
“Cám ơn.” Lạc Tiểu Tịch ngượng ngùng xoa mũi, “Cũng cám ơn Mộ Mộ.”
Hạ Mộ cười cười, bày tỏ hoan nghênh với tiểu bàn tử này.
Cuối cùng không cần phải ở một mình trong căn phòng lớn trống rỗng, Lạc Tiểu Tịch nhẹ nhàng thở ra, ôm tấm lòng báo đáp tri ân, Lạc Tiểu Tịch trộm đưa cho Hứa Đình một tấm vé tình nhân.
“Cái gì vậy?” Hứa Đình hỏi.
“Tây Sơn mới mở một trang viên nghỉ dưỡng, có suối nước nóng , còn có ban công lớn ngoài trời nha, có thể ngắm sao ngoài trời rất đẹp!” Lạc Tiểu Tịch vui vẻ vô cùng, “Cậu có thể đưa Mộ Mộ đi, vô cùng lãng mạn!”
Hứa Đình vừa nghe mắt liền tỏa sáng, trước tắm suối nước nóng, sau đó lại làm cái gì kia trên mặt đất, có vẻ rất tốt đẹp a.
“Cám ơn.” Hứa tiểu công vui vẻ nhận lấy, xoay người quay về thư phòng thuyết phục Hạ tiểu thụ.
“Đi lên núi? Tốt.” Hạ Mộ không nghĩ quá nhiều, vừa pha màu vừa thuận miệng hỏi, “Sẽ không quá lạnh chứ?”
“Sẽ không, nghe nói rất ấm, còn có suối nước nóng.” Hứa Đình ở trong lòng cũng nắm tay, lão bà thật tốt, đáp ứng dứt khoát như vậy, thật sự là vô cùng hiểu lòng người.
Vì thế cuối tuần này, Hứa Đình liền thu thập hành lý ném lên xe, mang theo Hạ Mộ đi sơn trang nghỉ dưỡng.
Hạ Mộ bị chất cồn làm cho đầu óc trống rỗng, chỉ biết là tuân theo bản năng của thân thể, cùng người bình thường ngượng ngùng nhút nhát giống như hai người khác nhau.
Bảo bối nhiệt tình như vậy, Hứa Đình tự nhiên cũng không có đạo lý khách khí, vì thế càng thêm cuồng nhiệt, cho đến tận khi Hạ Mộ kêu khàn cổ họng, chân sắp đứng không vững, mới rút nơi vẫn chưa thoả mãn hoàn toàn ra.
Đầu gối Hạ Mộ mềm nhũn, suýt nữa quỳ đến trên mặt đất, may mà Hứa Đình lanh lẹ, ngay lập tức kéo cậu vào trong lòng.
Hạ Mộ vẫn đang không sợ chết cọ hắn.
Hứa tiểu công hít một hơi thật sâu, cưỡng chế dục vọng thân thể vẫn chưa thỏa của mình, giúp cậu lau lau thân thể, sau đó sửa sang lại quần áo.
Dù sao trên núi vẫn hơi lạnh, ở lại lâu khó tránh cảm lạnh, nếm qua một chút là tốt rồi, chuyện còn lại, vẫn là vào trong phòng làm tốt hơn.
“Hứa Đình.” Hạ Mộ mơ mơ màng màng, đưa tay cởi quần áo hắn.
Hứa Đình hô hấp cứng lại, ôm ngang cậu lên liền đi về.
Nhóc con, là em tự chuốc lấy, sáng mai thức dậy không được tức giận.
Vì thế một đêm này, Hạ tiểu thụ mơ mơ màng màng ngốc nghếch, bị gặm không dư một mẩu.
Cái giá phải trả của miệt mài quá độ rất thê thảm, hậu quả trực tiếp chính là, Hạ Mộ cuộn tròn trên giường một ngày, thắt lưng đau đến sắp nứt ra.
Này cũng quá phận quá rồi, Hạ Tiểu Mộ thực tức giận nghĩ, cư nhiên bị làm đến không nhúc nhích được!
“Bảo bối, uống nước.” Hứa Đình đỡ cậu dậy.
“A!” Hạ Mộ kêu thảm thiết, “Đau!”
“Chỗ nào đau?” Hứa Đình không dám chạm nữa.
Hạ Mộ thực ủy khuất trừng hắn, nơi đó đau! Thắt lưng cũng đau!
“Anh sai rồi, sai rồi được không?” Hứa Đình rất tốt tính dỗ dành cậu, “Có muốn ăn chút gì hay không?”
Hạ Mộ bụng kêu rì rầm.
“Ngoan, anh lập tức quay lại.” Hứa Đình giúp cậu đắp kín chăn, sau đó đứng dậy ra ngoài.
Nhà ăn cách chỗ ở có chút xa, Hứa Đình cháo thịt băm rau dưa, đang suy nghĩ có cần tiếp tục gọi thứ gì khác hay không, lại đột nhiên trông thấy vài người đi đến, vì thế lông mày nhíu lại.
Vương Vũ Hằng gần đây công việc có chút nhiều, cả người đều sứt đầu mẻ trán, thật vất vả bớt được chút thời gian đi ra giải sầu, lại không dự đoán được cư nhiên sẽ đụng phải Hứa Đình, vì thế sắc mặt nhất thời trở nên rất khó coi.
Đi theo Vương Vũ Hằng còn có mấy người cấp dưới trong công ty, lúc này thấy vẻ mặt hai người bọn hắn không tốt cho lắm, vì thế nhanh chóng dàn xếp pha trò, muốn hóa giải một chút không khí xấu hổ.
Vương Vũ Hằng hừ lạnh một tiếng, xoay người ra ngoài.
Hứa Đình nhìn thấy bóng lưng của gã, ánh mắt càng ngày càng lạnh.
Lời tác giả : chương trước không thịt nhỉ… Vì sao tất cả mọi người đều cầu thịt? O. O
Để bù lại một chút, chương này bỏ thêm chút vụn thịt nữa… >< Bò đi ~ END 35