Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn
Chương 30 : Vả mặt nam phụ hai
Ngày đăng: 13:12 30/04/20
Edit: Chovay-HVHT
Nhìn lướt qua Thẩm Huyên liền lập tức quay lại, tiếp theo liền đi toilet chỉnh sửa một chút, cô đột nhiên có chút hối hận, sớm biết vậy thì hôm nay cô nên mang vòng ngọc kia ra đeo mới đúng, như vậy mới có thể lộ ra vợ chồng các cô rất ân ái.
Sửa sang lại lễ phục chút, sau đó cô mới ra khỏi nhà vệ sinh, trong đại sảnh vẫn có người đến rồi đi như cũ,[Truyện yy] ánh đèn lộng lẫy, cô vừa mới chuẩn bị đi tìm Lục Tố Tố uống vài ly, kết quả lại nhìn thấy cách đó không xa bỗng nhiên có chút ồn ào, một vài người vây quanh ở đó không biết nhìn cái gì.
Thân là nhân vật chính của bữa tiệc này, cô đương nhiên đi qua xem, khi đến gần chỉ nhìn thấy hai người bị vây quanh ở bên trong, lại còn đều là người quen!
“Mới nãy là do cô đi đường không cẩn thận, có chuyện gì lớn đâu chứ, tôi sẽ kêu người đến đây mang cô đi thay quần áo, hoặc là bồi thường lại cho cô, phải tính toán chi ly đến nỗi như vậy sao? Đúng là một bộ dạng nghèo kiết xác.”
Câu sau nói có chút nhỏ, nhưng vẫn bị không ít người xung quanh nghe được, một đám cũng đều cười nhẹ ra tiếng, tuy nhiên nói cũng không sai, chỉ là không cẩn thận đổ rượu lên trên váy mà thôi, chuyện có lớn gì đâu chứ, làm như là đổ axit không bằng.
Tô Họa cúi đầu đứng ở kia có chút muốn chạy, nhưng người phụ nữ mặc lễ phục hồng nhạt lại tiến lên trước, cực kỳ không vui nhìn người đối diện, “Đây là vấn đề với váy ư? Chúng tôi muốn chính là một câu xin lỗi!”
“Mộc Mộc……” Tô Họa lập tức kéo người phụ nữ kia một phen.
Vào giờ phút này Thẩm Huyên không biết là cái tâm trạng gì, cốt truyện đại thần quả nhiên không dọa cô, cô đã nói mà sẽ có một vật hy sinh tiến lên tìm nữ chính gây phiền toái, quả nhiên, có điều vật hy sinh này lại là em họ của cô.
“Xin lỗi? Tại Mộc, cô có phải là đánh giá mình cao quá không? Không đúng, chắc là vật hợp theo loài, mong các ngừơi chú ý trường hợp, nơi này không phải là nơi các người có thể la lối khóc lóc!” Người phụ nữ mặc lễ phục màu lam chỉ cười nhạo một tiếng.
Không tự mình động thủ, người ngoài còn tưởng rằng Thẩm gia bọn họ là quả hồng mềm dễ bóp, có thể để cho người khác muốn làm gì thì làm sao.
Không nghĩ tới cô lại đuổi mình đi, Tại Mộc nắm chặt tay, nhưng cô ta cũng muốn giữ thể diện, không chút do dự liền trực tiếp xuyên qua đám người rời đi, cô ta cũng biết hôm nay bản thân quá xúc động, nhưng cô ta chính là không quen nhìn Họa Họa bị người khác bắt nạt.
Mắt thấy chuyện này đã kết thúc, Thẩm Huyên quét mắt liếc Phương Khâm một cái, tiếp theo liền kéo Khâu Mộng rời đi, trong lúc đi còn nhịn không được lên tiếng giáo huấn Khâu Mộng, dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể chờ đến khi yến hội kết thúc sao, sao cứ phải nháo lên đúng lúc này, thật khó coi.
Sợ nam hai giở trò, trước tiên Thẩm Huyên kêu người trong khách sạn đem đoạn ghi hình ở đại sảnh đưa cho Phương Khâm, tuy rằng vừa nãy chợt thấy Khâu Mộng đem rượu đổ lên người nữ chính, nhưng tua chậm đoạn sau là có thể nhìn thấy, là có người đẩy nữ chính, làm cô ta đụng vào người Khâu Mộng, người đẩy là một vị thiên kim tiểu thư khác, có điều cái này nên để nam hai tự mình đi giải quyết thì tốt hơn, chờ yến hội kết thúc, cô phải gọi ông của mình đi vả mặt nam hai mới được, xem lần này đối phương còn nói được cái gì!
Quả nhiên nơi nào có nữ chính nơi đó liền xảy ra chuyện, Thẩm Huyên không khỏi tâm có chút mệt, chờ đến khi thời điểm lễ bàn giao chính thức sắp bắt đầu, cô mới đi theo Lục Tố Tố đến đại sảnh, lúc này trên sân khấu đã có người chủ trì đang làm nóng bầu không khí, trên màn hình lớn cũng được chiếu quá trình phát triển của công ty bọn họ từ vài thập niên trước cho đến nay.
Nhìn thấy nam chính cùng ông đều đứng ở hàng đầu tiên, Thẩm Huyên liền chen lấn đi lại, cô ghé sát vào bên tai ông nói vài tiếng, người sau liền tức giận trừng mắt nhìn cô, “Cháu đó, đúng là tiểu thông minh ham chơi.”
“Ông nói cái gì vậy chứ, rõ ràng là cái người Phương gia kia khinh người quá đáng, cháu đây cũng là vì mặt mũi của ông mà suy nghĩ nha.” Cô lại nói nhỏ vài câu.
“Tốt, xin mời Mục chủ tịch sân khấu phát biểu vài lời!”
Sau khi người chủ trì dứt lời, Thẩm Huyên vừa định đỡ ông đi lên, có điều người chú của cô đột nhiên tiến lại đây, cũng chỉ có thể tùy ý đối phương đỡ ông lên sân khấu.
Dưới sân khấu vang lên từng trận vỗ tay, Thẩm Huyên nhìn Mục Đình đang đứng bên cạnh, nhịn không được nghiêng đầu qua nhẹ giọng nói: “Không phải anh nói không đeo sao?”