Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn

Chương 43 : Bị vợ quản nghiêm

Ngày đăng: 13:12 30/04/20


Edit: Chovay-HVHT



Chăm chú nhìn cô, anh bỗng nhiên giơ tay ôm eo cô, cúi đầu đôi mắt sáng rực nói: “Không cần nóng vội.”



Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Huyên lập tức trừng lớn mắt, “Anh có ý gì, chẳng lẽ anh không thích trẻ con sao?!”



Tuy rằng Thẩm Huyên cũng không nghĩ tới chuyện xa như vậy, nhưng cô không nghĩ đến, Mục Đình so với cô còn không nóng vội hơn! Không phải hào môn đều cực kì để ý chuyện nối dõi tông đường sao?



“Anh không thích trẻ con, hay là không thích em sinh con?” Thẩm Huyên đột nhiên nhăn mày.



Nhìn khuôn mặt nhỏ tràn đầy chất vấn, khóe môi Mục Đình mang theo một độ cong bất đắc dĩ, một bên cúi đầu đối diện với cặp mắt sáng kia, thanh âm trầm thấp, “Con hay là em cũng đều thích".



“……”



Quay đầu đi, Thẩm Huyên đỏ mặt không khỏi hừ nhẹ một tiếng, “Hoa ngôn xảo ngữ*!



(*Hoa ngôn xảo ngữ: lời nói bịp bợm người khác.)



Cô mới sẽ không bị mê hoặc!



Cô vừa quay đầu, những vết đỏ ở giữa cổ liền bại lộ ở trong tầm mắt anh, ánh mắt Mục Đình khẽ động, bàn tay to bỗng nhiên xoa nhẹ eo thon mềm mại, bỗng cúi đầu phủ lên phấn môi kia, dần dần trằn trọc thâm nhập.



Nghĩ đến đến dì Vương còn ở trong phòng bếp tùy thời đều có khả năng ra đây, Thẩm Huyên lập tức duỗi tay đẩy vai anh ra, nhưng phía sau lưng bị sô pha chặn lại lùi lại không được, cô muốn xoay đầu, cằm bỗng nhiên bị người nâng lên, chỉ cảm thấy hô hấp của mình đều sắp bị biến mất không còn một mảnh.



Nhẹ xoa eo cô, Anh hôn xuống xương quai xanh của cô, ánh mắt dừng lại ở khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, thanh âm đè thấp, “Cái váy kia đâu?”



Thẩm Huyên: “……”



Đỏ mặt muốn đẩy cái tên biến thái chết tiệt này ra, nhưng đẩy thế nào cũng không ra, chỉ có thể ‘ hung tợn ’ trừng mắt nhìn anh, “Anh không phải không thích loại này sao?”



Cô vẫn luôn cho rằng nam chính thích phong cách thanh thuần, kết quả bây giờ lại nói với cô câu này?



“Anh khi nào nói qua không thích?” Đuôi lông mày anh khẽ động.




“Phương Khâm!” Tô Họa sao lại không nghe được hắn muốn nhắm vào Thẩm Huyên, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy hắn càng quá phận.



Ngược lại Thẩm Huyên chỉ lười biếng ngồi ở kia rũ mắt, “Không có biện pháp, vợ chồng bất hòa, đâu giống Phương tổng ân ái với bạn gái như vậy.”



Lời còn chưa dứt, đột nhiên trên đầu cô nhiều ra một bàn tay to, chỉ nghe phía sau vang lên một giọng nam trầm thấp, “Nói gì vậy?”



“Mục tổng mời ngồi mời ngồi, tiếp đãi không chu đáo rồi.”



Một người đàn ông trung niên cười đi đến tiếp đón, những người khác cũng đều cười thăm hỏi chúc sức khỏe lão nhân an khang, hàn huyên hồi lâu nam nhân trung niên mới rời đi.



Không khí trên bàn có chút vi diệu, những người khác cũng đều cố ý náo nhiệt để cho bầu không khí sôi nổi lên, còn Thẩm Huyên lúc này rốt cuộc mới dám uống đồ uống trên bàn, có lẽ là ngửi được cái gì, bỗng nhiên nghiêng đầu qua bên cạnh Mục Đình ngửi một chút.



“Anh lại uống rượu sao?” Sắc mặt cô không khỏi trầm xuống.



Mục Đình chớp mắt, “Chỉ uống một ly mà thôi.”



Thấy vậy, ánh mắt những người khác ngồi cùng bàn đột nhiên có chút quái dị, chỉ cảm thấy mặt trời mọc từ hướng tây, đánh chết cũng không nghĩ tới, Mục tổng này lại là người bị vợ quản nghiêm?!



Phương Khâm cũng nhíu chặt mày, căn cứ vào tin tức của hắn, thì Mục Đình phải cực kì chán ghét Thẩm Huyên mới đúng, dù cho tiếp nhận Thẩm thị, cũng là có ý đồ khác.



Ngược lại Tô Họa có chút câu nệ ngồi ở đó, chỉ cảm mình cùng nơi này có chút không hợp nhau, một bên lại nghĩ mình nên làm thế nào để từ hôn cùng Phương Khâm, Thẩm tiểu thư nói đúng, nếu không thích thì phải hoàn toàn tránh xa, không thể cho người khác hy vọng.



“Một ly thôi sao?” Thẩm Huyên bất mãn nhìn anh.



Đã đau đến mức phải uống thuốc có thể thấy được có bao nhiêu nghiêm trọng, anh thế mà lại còn đi uống rượu.



“Mục tổng việc này sao có thể, sao lại không thể uống rượu được, trắng không được, vậy đỏ có thể chứ?”



Một người đàn ông trung niên tầm bốn mươi năm mươi tuổi ngồi cùng bàn lập tức giơ ly rượu trên tay lên, những người khác cũng theo sau phụ họa, “Đúng đúng đúng.”



Thấy vậy, Mục Đình chỉ lạnh nhạt cười, “Xin lỗi, bà xã ở đây không thể uống.”